NSND Hồng Vân, Đạ? b?ểu Hộ? Đồng Nhân dân TP.HCM đã nó? về đạ? tướng Võ Nguyên G?áp bằng một cảm xúc chân thành, mãnh l?ệt.
Tô? cũng như bao nh?êu ngườ? V?ệt Nam khác, rất k?êu hãnh, tự hào kh? nhắc đến tên Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp. Nhắc đến tên ông, mỗ? ngườ? V?ệt Nam đều nó? bằng một âm đ?ệu trìu mến và trang trọng. Nh?ều câu chuyện kể về cách sống, tà?, đức, sự tận tụy cống h?ến cho đất nước của ông lan truyền, trở thành những bà? học quý báu cho mọ? ngườ?.
Vớ? ngườ? dân trong nước thì vậy, vớ? thế g?ớ?, tên ông đã vang lừng, trở thành n?ềm t?n, b?ểu tượng tự do cho các dân tộc bị áp bức. Ông đã trở thành huyền thoạ?, đ? vào lịch sử nhân loạ?. Không phả? ngẫu nh?ên, ông Cec?l Currey là một g?áo sư lịch sử quân sự Mỹ và là tác g?ả cuốn V?ctory at any cost (tạm dịch: Ch?ến thắng bằng mọ? g?á - PV), từng ngh?ên cứu, v?ết về cuộc đờ? của Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp đưa ra nhận xét: “Ông ấy sánh ngang vớ? các nhà chỉ huy quân sự vĩ đạ? thế kỷ 20. Ông ngang tầm vớ? Alexander đạ? đế. Ông ấy vượt trộ? hơn Napoleon, vượt trộ? hơn tất cả các tướng của chúng ta”.
NSND Hồng Vân, Đạ? b?ểu Hộ? Đồng Nhân dân TP.HCM
Tô? chưa bao g?ờ được may mắn gặp ông, chỉ b?ết ông qua sách báo và những câu chuyện kể về ông lan truyền trong cuộc sống hằng ngày nhưng tô? kính phục ông. Thờ? ch?ến, ông là một vị tướng tà?, kh?ến kẻ thù kh?ếp sợ. Thờ? bình, ông lạ? hết sức, hết mình vì sự no ấm của nhân dân, lấy câu “V?ệc nhân nghĩa cốt ở yên dân” làm tư tưởng chủ đạo. Vớ? ông, dân là gốc, là sức mạnh.
Ông là một con ngườ? quá tuyệt vờ?. Sống đến 103 tuổ? như ông, đã là đ?ều kỳ d?ệu của tạo hóa…Dẫu b?ết rằng s?nh tử là quy luật bình thường, nhưng ông mất đ?, nh?ều ngườ? vẫn không t?n đó là sự thật, vẫn muốn ông sống mã?. Đ?ều đó cho thấy sự kính trọng, lòng yêu mến của nhân dân dành cho ông rất lớn…
Những ngày qua, sau một đêm d?ễn, tô? vẫn lên mạng xem báo, theo dõ? t?n tức đám tang của Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp. Nhìn hình ảnh dòng ngườ? xếp hàng, chờ đợ? vào v?ếng tang ông, tô? không khỏ? xúc động, bù? ngù?. Bất chợt, xem hình cận cảnh ngườ? dân òa khóc vì t?ếc thương ông, tô? cũng không cầm được nước mắt… Nước mắt òa ra như một phản xạ rất tự nh?ên, trước một sự mất mát…
Tô? đọc t?n, b?ết đến ngày 12/10, tạ? TP.HCM bắt đầu tổ chức lễ v?ếng tang Đạ? tướng. Tô? cũng như ngườ? dân thành phố mang tên Bác, ngườ? thầy đáng kính của đạ? tướng, rất mừng. Ngày đó, chắc chắn dù công v?ệc thế nào, tô? cũng phả? dành thờ? g?an đến thắp hương cho ông, một vĩ nhân của dân tộc.
Vĩnh b?ệt đạ? tướng của nhân dân! Vĩnh b?ệt ông, một con ngườ? đáng kính! Mong ông yên bình nơ? cõ? vĩnh hằng! Tên tuổ? ông, sự cống h?ến to lớn của ông hàng ngày vẫn được nhắc đến trên mô? của mỗ? ngườ? V?ệt Nam, lưu truyền mã? mã?”.
Theo TTT