+Aa-
    Zalo

    Khốn khổ yêu... "gái cơ quan"

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Đứng ở nhà vệ sinh, Thắng cũng ''bắt được sóng'' từ phòng nữ đối diện có hai ả đang bô lô ba la: ''Ôi, tao không ngờ ''lão'' Thắng với cái Trâm lại thích nhau. Chả hiểu có được lâu bền không nhỉ?...''

    Vừa bước ch&ac?rc;n đến văn phòng, Ch?ến Thắng (24 tuổ?, Đ&ec?rc; La Thành, Hà Nộ?) đ&at?lde; bị mọ? ngườ? tra khảo về tung t&?acute;ch Bảo Tr&ac?rc;m - c&oc?rc; bạn đồng ngh?ệp cũng là ngườ? anh đang "nhắm". Thắng bảo "Kh&oc?rc;ng b?ết!" nhưng chẳng a? t?n. Hết ngườ? này đến ngườ? k?a th? nhau phán đoán: "Chắc ha? đứa c&at?lde;? nhau rồ?", "H&oc?rc;m qua có 'b&at?lde;o đ&ec?rc;m' n&ec?rc;n nàng mệt hả?', "Hay &oc?rc;ng Thắng làm g&?grave; g&ac?rc;y tộ??"...

    Đưa ra mọ? t&?grave;nh huống ngh? vấn "đểu" xong, họ lạ? ép Thắng phả? cho ra đáp án ch&?acute;nh xác: "Tóm lạ? là cá? Tr&ac?rc;m đang làm g&?grave;? Sao lạ? x?n nghỉ?". Còn Thắng, trước cá? sự quan t&ac?rc;m thá? quá của các đồng ngh?ệp, anh l?ền đáp: "&Oc?rc; hay! C&oc?rc; ấy có nằm trong tú? t&oc?rc;? đ&ac?rc;u nhỉ?". Sau lờ? khẳng định có kèm theo chút khó chịu này, bao đ?ều "thị ph?" mớ? tạm lắng xuống.

    T&?grave;nh c&oc?rc;ng sở = t&?grave;nh "publ?c"

    Mớ? nảy s?nh t&?grave;nh c&oc?rc;ng sở được khoảng một tuần nay, nhưng Thắng đ&at?lde; phả? đố? mặt vớ? khá nh?ều "rắc rố?", bở? nhất cử nhất động của anh dường như đều phả? được cả phòng "th&oc?rc;ng qua".

    Sau kh? các "th&oc?rc;ng tấn x&at?lde; vỉa hè" trong phòng phát h?ện Thắng và Tr&ac?rc;m có t&?grave;nh ý, họ lập tức bị "c&oc?rc; lập". Dường như cứ bước ch&ac?rc;n tớ? nơ? làm v?ệc là Thắng bắt gặp kh&oc?rc;ng kh&?acute; "trang ngh?&ec?rc;m" ?m phăng phắc, nhưng lạ? đầy những ánh mắt "quá? đản", lén lút nh&?grave;n m&?grave;nh. Ấy vậy mà chỉ cần anh vớ? Tr&ac?rc;m cùng ra ngoà? th&?grave; chưa kịp bước ch&ac?rc;n qua cửa phòng, b&ec?rc;n trong mọ? ngườ? đ&at?lde; nhao nhao l&ec?rc;n, bao lờ? ong t?ếng ve bắt đầu r&ac?rc;m ran.

    Tớ? g?ờ nghỉ trưa, họ kéo nhau đ? ăn mà kh&oc?rc;ng thèm rủ Thắng và Tr&ac?rc;m chỉ để t?ện bề ngồ? "bu&oc?rc;n" chuyện cho sướng mồm. Thỉnh thoảng, thấy t?ếng họ cườ? rú l&ec?rc;n ở phòng ăn vọng sang. Còn trong g?ờ làm, chốc cá? lạ? có t?ếng th&?grave; thầm, khúc kh&?acute;ch, tuy &ac?rc;m lượng bé nhưng đủ làm Thắng h?ểu họ đang chat hoặc to nhỏ rỉ ta? nhau "nó? xấu" m&?grave;nh.

    Thậm ch&?acute;, có lần đứng ở nhà vệ s?nh, anh cũng "bắt được sóng" từ phòng nữ đố? d?ện có ha? ả đang b&oc?rc; l&oc?rc; ba la: "&Oc?rc;?, tao kh&oc?rc;ng ngờ l&at?lde;o Thắng vớ? cá? Tr&ac?rc;m lạ? th&?acute;ch nhau. Chả h?ểu có được l&ac?rc;u bền kh&oc?rc;ng nhỉ?...". Quả thật, g?ờ chuyện t&?grave;nh mớ? chớm của Thắng là đề tà? bàn tán khắp nơ?, lan từ bàn làm v?ệc đến nhà ăn và tớ? cả to?llet.

    Để tránh nh?ều lờ? thị ph? sau lưng, Thắng quyết định chả thèm g?ấu g?ếm đ?ều g&?grave; nữa. Nào ngờ từ ngày c&oc?rc;ng kha? t&?grave;nh y&ec?rc;u, các đồng ngh?ệp còn "tọc mạnh" tợn hơn.

    H&oc?rc;m nào gặp Tr&ac?rc;m đ? làm một m&?grave;nh, họ trách: "Thằng này chả b?ết quan t&ac?rc;m g&?grave; cả, phả? qua đón nó đ? làm chứ!". Thấy Tr&ac?rc;m sụt sịt, húng hắng th&?grave; một ngườ? d&ot?lde;ng dạc chỉ định: "Thắng, mày đ? mua thuốc đ?, để nó ốm thế à?". Tr&ac?rc;m có v?ệc, nghỉ làm, họ cũng đổ tộ?: "Tạ? thằng Thắng h&oc?rc;m qua đưa nó đ? chơ? khuya quá chứ g&?grave;?".

    G? gỉ g&?grave; g?, cá? g&?grave; l?&ec?rc;n quan đến Tr&ac?rc;m họ cũng đổ ập cho Thắng. Nực cườ? nhất là chuyện, có h&oc?rc;m mớ? sáng ngày ra, xuất h?ện kẻ đò? Thắng khoản t?ền nợ của... Tr&ac?rc;m: "Nó nợ t&oc?rc;? có 100 ngh&?grave;n th&oc?rc;?. &Oc?rc;ng g?ả dùm nó đ? để thể h?ện ga lăng!".

    "Nh?ều lúc vừa tức vừa buồn cườ? song chẳng b?ết làm cách nào. G?ờ mớ? thấm th&?acute;a c&ac?rc;u 'con thầy, vợ bạn, gá? cơ quan", Thắng ch?a sẻ.

     

    Áp lực đầy m&?grave;nh

    "Nó g?ờ kh&oc?rc;ng còn tuổ? để y&ec?rc;u đương nhăng nh&?acute;t d&oc?rc;ng dà? nữa đ&ac?rc;u. Mày mà đến vớ? nó là xác định tử tế và phả? cướ? đấy nhé...", nghe lờ? g?áo huấn của mấy "chị g?à" Trung thấy sởn da gà. Tưởng tượng tớ? v?ễn cảnh cuố? năm nay k?ểu g&?grave; cũng phả? "đeo g&oc?rc;ng" là Thành Trung (27 tuổ?, nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n một c&oc?rc;ng ty phần mềm) đ&at?lde; nhụt ch&?acute;, chẳng muốn t?ếp tục t&?grave;m h?ểu Hoa - c&oc?rc; bạn đồng ngh?ệp của m&?grave;nh nữa.

    Làm v?ệc cùng nhau được gần 2 năm, Trung vốn đ&at?lde; để ý Hoa từ l&ac?rc;u song v&?grave; trước đ&ac?rc;y c&oc?rc; có bạn tra? n&ec?rc;n anh chẳng dám "đánh đồn có địch". Nhưng khoảng ba tháng trước, Hoa tuy&ec?rc;n bố quay về vớ? "hộ? độc th&ac?rc;n", Trung lạ? nhen nhóm h? vọng. Tuy nh?&ec?rc;n, mớ? thổ lộ t&?grave;nh cảm chẳng bao l&ac?rc;u, Trung đ&at?lde; thấy nảy s?nh nh?ều "vấn đề" đáng lo ngạ?.

    Trung và Hoa bằng tuổ? nhau, đều bước vào tuổ? 28. Vớ? Trung, thờ? g?an này vẫn còn "xanh mơn mởn" lắm, nhưng vớ? Hoa, đ&ac?rc;y là lúc cần sự ngh?&ec?rc;m túc, chắc chắn. Chỉ có đ?ều, Hoa chưa kịp đánh t?ếng th&?grave; hàng ngày, các đàn chị trong c&oc?rc;ng ty đ&at?lde; l&ec?rc;n g?ọng dạy dỗ Trung rồ?.

    Kẻ th&?grave; ngh?&ec?rc;m nghị: "Cấm mày y&ec?rc;u đương nhăng nh&?acute;t!", ngườ? th&?grave; nhẹ nhàng khuy&ec?rc;n nhủ: "Đừng làm tổn thương nó nhé, nó mớ? trả? qua một cú sốc t&?grave;nh y&ec?rc;u đấy!". Đến sếp cũng dọa: "Mày mà làm g&?grave; để nó chán đờ? bỏ v?ệc th&?grave; kh&oc?rc;ng xong vớ? tao đ&ac?rc;u nhé!".

    "Có lẽ, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng có quyền sa? sót nếu y&ec?rc;u c&oc?rc; ấy!", Trung g?&at?lde;? bày.

    H&at?lde;? nhất là v?ệc, ha? đứa vẫn chưa ch&?acute;nh thức y&ec?rc;u nhau th&?grave; mọ? nh&ac?rc;n v?&ec?rc;n trong phòng đ&at?lde; vẽ l&ec?rc;n kế hoạch cho Trung: "Cuố? năm nay phả? cướ? lu&oc?rc;n đ? v&?grave; bố mẹ cá? Hoa ở qu&ec?rc; đ&at?lde; sốt ruột l&ac?rc;u rồ?". Có ngườ? còn mách sẵn n&ec?rc;n tổ chức đám cướ? thế nào, chụp ảnh ở đ&ac?rc;u, thu&ec?rc; nhà ra sao, v.v... Lạ? có "đồng ch&?acute;" còn nghĩ xa x&oc?rc;? tớ? chuyện "ha? đứa này mà đẻ con th&?grave; chắc x?nh lắm!"... Tóm lạ?, trước bao sự "hưng phấn" của đồng ngh?ệp, Trung thổ lộ: "Sau này y&ec?rc;u mà kh&oc?rc;ng cướ? c&oc?rc; ấy, có lẽ cả cá? phòng này sẽ ăn vạ t&oc?rc;? mất!".

    Y&ec?rc;u "gá? cơ quan" tức là bạn có nh?ều đ?ều k?ện và thờ? g?an để t?ếp cận cũng như gần gũ? đố? phương, n&ec?rc;n cơ hộ? thành c&oc?rc;ng rất cao. Nhưng b&ec?rc;n cạnh đó, cánh mày r&ac?rc;u sẽ gặp phả? kh&oc?rc;ng &?acute;t t&?grave;nh huống b? hà?, bở? văn phòng cũng là chốn nảy s?nh nh?ều "đ?ều thị ph?", so? mó?, dèm pha hoặc những sự quan t&ac?rc;m thá? quá của các đồng ngh?ệp, nhất là các "bà Tám" nơ? c&oc?rc;ng cở. Đặc b?ệt, nếu mọ? chuyện d?ễn ra kh&oc?rc;ng su&oc?rc;n sẻ, hay bạn y&ec?rc;u "ngườ? ta" kh&oc?rc;ng "đến đầu đến đũa" th&?grave; v?ệc phả? chịu búa r&?grave;u dư luận sẽ là đ?ều khó tránh. Bở? vậy, trước kh? "dũng cảm" y&ec?rc;u nữ đồng ngh?ệp, nam g?ớ? n&ec?rc;n xem xét t&?grave;nh cảm của m&?grave;nh một cách đúng đắn nhất, tránh v?ệc phả? khó xử sau này


    Theo z?ng
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/khon-kho-yeu-gai-co-quan-a371.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Nỗi khổ của những Hotgirl công sở

    Nỗi khổ của những Hotgirl công sở

    Họ vừa xinh đẹp vừa duyên dáng. Họ là “điểm sáng” của mỗi công ty. Song bên cạnh những người được "ưu tiên" nhờ lợi thế ngoại hình thì vẫn còn đó những nhân viên phải lao đao khốn đốn chỉ vì… xinh đẹp.