(ĐSPL) – Anh nói yêu em rất nhiều, nhưng anh muốn có được em hơn bao giờ hết. Anh tìm cách này, cách khác để đưa em lên giường mà không thèm nghĩ đến cảm xúc của em. Khi em từ chối anh nói: “Gái già như em có người để ý là may rồi, em lại còn lăn tăn, tính hơn thiệt với anh”.
Em không nói gì mà lặng lẽ vào phòng đóng cửa một mình. Đúng thế, em già rồi, em đã qua cái tuổi 30 và em đang thiếu, em đang cần cái mà anh nói là "hơi ấm đàn ông". Nhưng em đâu thế vì thế mà “cởi áo trao thân cho anh được” dễ dàng được. Anh nói rằng, bạn gái trước đây của anh, cô ấy sẵn sàng cho anh khi mới yêu được 2 tuần. Chưa thuyết phục được em, anh còn nhấn mạnh: “Ở nước ngoài quá 18 tuổi mà vẫn còn zin là lạc hậu, bị bạn bè cười chê”. Anh cứ làm như em là một đứa trẻ dễ bị anh dụ dỗ, cho vào đời "không thương tiếc".
Anh à, em già thật nhưng em có quan điểm của riêng mình. Em thấy chưa sẵn sàng “lên giường” khi một cuộc tình mới chỉ bắt đầu 2 tháng. Em cũng thèm được yêu như những cô gái mới lớn khác, em muốn được hẹn hò, đi chơi. Em muốn được cùng anh xem phim, nghe nhạc. Em cũng muốn được nắm tay và có những nụ hôn bất ngờ trong những buổi chiều chia ly. Chẳng nhẽ, những mong muốn đó là quá đáng khi em biết tuổi xuân đang dần trở thành quá khứ. Em chỉ muốn níu giữ lại những khoảnh khắc yêu đương của thời trẻ dại.
Em đã từng hỏi anh rằng, khi em cho anh tất cả liệu anh có chắc chắn rằng anh sẽ mãi ở lại bên em? Hay anh cứ yêu, cứ nhận rồi một ngày nào đó khi gặp người con gái khác hơn em, anh sẽ bỏ em lại một mình. Lúc đó, em biết làm thế nào để đứng vững, làm thế nào để khỏa lấp sự trống rỗng trong lòng đây? Anh sẽ đi mà không biết em đau đớn vì tiếc nuối.
Trước những câu hỏi đó, anh ghì chặt em và nói đó là chuyện của tương lai, chuyện đó ngày mai tính tiếp. Em đã cự tuyệt anh, chỉ vì câu trả lời không như em mong đợi. Nhưng rồi em như chết lặng khi thấy anh tay trong tay bên người con gái khác đi vào nhà nghỉ, có lẽ anh đã không đủ kiên nhẫn để chờ sự "hiến dâng" từ em. Em chợt hiểu ra rằng, anh không cần em mà anh chỉ cần thân xác của em. Anh chỉ cần những đêm ân ái cuồng nhiệt, và sự thỏa mãn những cơn khát trong lòng anh.
Lòng người khó đoán, khi em nói chia tay anh đã khóc và xin em tha thứ, anh nói “Anh muốn có một người vợ như em. Những cô gái dễ dãi chỉ là để anh vui chơi qua đường. Chỉ vì em không cho anh, anh mới đi tìm người khác". Chưa dứt, anh không tiếc lời khi xỉ vả những cô gái kia. Em nghe mà thấy nghẹn nơi cổ họng, chẳng nhẽ họ cho anh cả đời con gái chỉ để nhận lại những lời mạt xát coi thường kia sao? Anh nghĩ em vui khi nghe anh hạ thấp nhân phẩm của đàn bà chúng em?
Em nhận ra rằng, thà em cứ ở vậy còn hơn là gắn bó cuộc đời mình với anh. Một người ích kỷ, chỉ biết sống cho mình mà không nghĩ cho ai khác. Anh chỉ biết yêu bản thân anh, và anh chưa một lần yêu em. Anh vẫn muốn ở bên em chẳng qua vì anh chưa có được em? Biết đâu, khi anh có được em rồi anh cũng mắng cũng chửi em như những người con gái kia. Anh là thế và anh sẽ chẳng bao giờ có một tình yêu đích thực.
Em vẫn sẽ đợi, đợi một nửa kia của mình. Một năm, hai năm hay nhiều năm cũng được, nhưng em tin rằng, sẽ có một người yêu em, cần em hơn anh. Em thật lòng không muốn nông nổi dại khờ để rồi cho đi trong hối tiếc. Em cũng không muốn bản thân sống trong khổ tâm dằn vặt khi nằm cạnh chồng lại nghĩ về quá khứ đã từng lên giường với người con trai khác, không phải anh ấy. Vì thế, mong rằng anh hãy bước ra khỏi cuộc sống của em.
Ngàn lần cảm ơn anh.
gaigianhungxitin@...