Hơn 2 năm nay, Bôn “ba gác” lạ? càng nổ? t?ếng hơn kh? trúng 10 tờ vé số độc đắc và g?ả? an ủ? rồ? tặng luôn cho ngườ? bán vé số 1 tờ vé trúng g?ả? đặc b?ệt, trị g?á 1,5 tỷ đồng.
Tớ? khu vực chợ Bến Lức (huyện Bến Lức, tỉnh Long An) hỏ? ngườ? dân về Bôn “ba gác” thì a? cũng b?ết cả. Bở? 20 năm qua, hình ảnh ngườ? đàn ông có khuôn mặt đen nhẻm trên ch?ếc xe ba gác đã quá quen thuộc trên các con đường ngõ ngách ở khu vực này.
Thưởng cho ngườ? bán vé số 1,5 tỷ đồng vì trung thực
Theo lờ? anh Bôn, ngay kh? b?ết mình trúng số, để trả ơn cho “thần may mắn” của mình, anh rút ngay một tờ vé trúng độc đắc, kèm 200.000 đồng đưa cho chị Lành và nó?: “Tô? trả nợ t?ền vé cho cô, tặng thêm cô tờ vé. Anh em mình có phước thì ch?a nhau cùng hưởng”. Hành động đẹp của anh Bôn, kh?ến hàng chục ngườ? có mặt tạ? đây a? cũng võ tay tán dương và nể phục.
Sau đó cũng có những ý k?ến cho rằng, anh tặng cho ngườ? bán vé số quá nh?ều, chỉ cần một ch?ếc vé an ủ? cũng là đủ. Nhưng cho đến nay, anh Bôn vẫn không hố? hận vớ? quyết định của mình và cho rằng, nếu chị Lành không thành thật mà g?ấu b?ến mấy tờ vé số đ? thì chắc gì anh đã được đổ? đờ?. Anh tặng số t?ền đó để muốn tôn v?nh sự trung thực.
Mua chịu vé số ế trúng luôn 10 tờ
t?n-tuc/the-g?o?/vo-t?nh-trung-g?a?-doc-dac-400-tr?eu-do-la-a2652.html#.Undl1\_mmj-U">Chị Lành cùng mẹ và các cháu trước căn nhà mớ? xây ở Hồng Ngự - Đồng Tháp.
Ngỏ ý muốn gặp anh Bôn trò chuyện, một anh xế ba gác nh?ệt tình dẫn chúng tô? tớ? khu vực chân cầu An Thạnh (huyện Bến Lức), nơ? “tỷ phú xổ số” đang s?nh sống. Chỉ tay về phía ngô? nhà sơn màu xanh nhìn rất nổ? bật so vớ? xung quanh, anh này bảo đó là nhà của anh Đỗ Ngọc Tuấn – tên thật của Bôn “ba gác” (46 tuổ?, ngụ khu phố 2, đường Bà Chánh Thâu, thị trấn Bến Lức).
Nó? chuyện vớ? chúng tô? trong căn nhà mớ? được sửa sang, anh Bôn vẫn còn chưa quên được cảm g?ác phấn khích kh? bỗng nh?ên thành tỷ phú. Đó là vào một buổ? ch?ều muộn ngày 15/11/2011, kh? đang ngồ? ủ rũ vì cả ngày dà? nắng không k?ếm được chuyến xe chở hàng nào, thấy đ?ện thoạ? reo lên ngỡ là có khách gọ? kh?ến anh mừng húm. Nhưng nụ cườ? trên mô? chưa tròn thì anh lạ? trở lạ? mặt đất vì số h?ện lên là “Lành vé số”, ngườ? đàn bà bán vé số dạo quen thuộc hay mờ? anh mua. Đang chán nản, anh chẳng buồn bắt máy dù b?ết k?ểu gì thì cô Lành cũng gọ? lạ? ca đ?ệp khúc nà? nỉ mua vé số “chống ế”. Chuông đ?ện thoạ? l?ên tục réo, cuố? cùng anh m?ễn cưỡng nghe máy và không b?ết trờ? xu? quỷ kh?ến thế nào, nghe chị Lành kêu than, anh nhận mua luôn 20 tờ vé số còn lạ?.
Gần 10 phút sau, đang hì hục vác mấy thanh sắt để g?ao cho khách hàng, chuông đ?ện thoạ? của anh một lần nữa lạ? reo lên. Lạ? là tên của chị Lành, anh Bôn bực mình bấm nghe, trong bụng thầm nghĩ mớ? nó? cho th?ếu xong mà lạ? đò? t?ền ngay vậy. Đúng như lờ? anh nó?, bên k?a g?ọng ngườ? phụ nữ run run nó? “anh cầm 200.000 ngàn đồng tớ? quán cà phê Cây Ma? trả cho tu? đ?. Mấy tờ anh mua th?ếu trúng độc đắc rồ? nè”. “Thô? đừng có xạo. Muốn lấy t?ền vé cứ nó? đạ? đ?. Để g?ao hàng xong tu? lấy t?ền ngườ? ta rồ? đem lạ? trả”, tắt máy anh t?ếp tục vác cho hết đống sắt chất đầy trên xe.
Nhận t?ền công của khách hàng và may mắn được ông khách sộp bo thêm cho 300 ngàn đồng, anh mừng quá vì có t?ền trả nợ vé số mớ? mua nên chạy xe một mạch tớ? quán Cây Ma? để trả t?ền cho chị Lành. Mớ? tớ? cửa quán, chưa kịp xuống xe đã có cả chục ngườ? chạy lạ? cườ? nó? chúc mừng anh thành tỷ phú. Nghĩ họ hùa nhau đùa mình anh còn nó? g?ỡn lạ?: “Cứ đùa hoà?! Nếu trúng tu? bao cả xóm đ? du lịch Châu Đốc (An G?ang)”. Chưa nó? dứt lờ? thì chị Lành t?ến lạ? gần, nhìn anh vu? vẻ rồ? mở cá? tú? nhỏ lấy ra xấp vé số: “Tu? trả anh không th?ếu tờ nào nha, lốc này có 10 tờ số đuô? 07 đều trúng hết. Có 4 tờ trúng đặc b?ệt, còn lạ? là g?ả? an ủ?”.
Vẫn bán tính bán ngh?, anh cầm sấp vé vớ? dãy số 191207 của đà? Bến Tre (Công ty xổ số k?ến th?ết Bến Tre), nhìn vào tờ g?ấy kết quả còn chưa ráo mực photo và kh? ha? con số đó trùng nhau thì anh như không thể t?n vào mắt mình. Để k?ểm chứng thêm, anh Bôn run run bấm đ?ện thoạ? nhắn t?n tra kết quả qua tổng đà?. T?n nhắn kết quả trả lạ? vẫn trùng khớp vớ? dãy số ấy kh?ến anh bật khóc vì quá sung sướng.
T?ếp xúc vớ? PV, chị Phạm Thị Lành cho hay: “Hôm ấy cầm trong tay hơn 10 tấm vé số có đuô? 07 mà mình hứa bán cho anh Bôn, có nh?ều ngườ? bảo tô? cách để ch?a vé số trúng g?ả? đó nhưng tô? nhất quyết không chịu. Cùng là những ngườ? lao động nghèo khó, mỗ? lần bán ế, tô? gọ? đ?ện hỏ? và anh ấy đều mua ủng hộ. Không lẽ g?ờ anh ấy trúng số, mình lạ? g?ấu? T?ền thì a? mà không ham, nhất là ngườ? đang nghèo khổ nợ nần chồng chất như tô?. Nhưng lương tâm không cho phép làm như vậy. hơn nữa, mình phả? g?ữ chữ tín chứ không sau này a? có thể t?n nổ? mình nữa”.
Thành tỷ phú vẫn mưu s?nh bằng xế ba gác
Anh "Bôn ba gác" may mắn trúng 4 tờ vé số g?ả? đặc b?ệt trị g?á gần 6 tỷ đồng.
Khốn khó không ngạ? khổ, g?àu sang không ngạ? cực, anh Bôn cho b?ết sau kh? trúng số vẫn ngày ngày chạy xe ba gác chở hàng thuê ngoà? đầu chợ. “Quen rồ?, nghỉ sao được, nhớ mọ? ngườ? sớm tố? cùng nhau, những bạn hàng thân th?ết chịu không có nổ?. Nh?ều kh? anh em, bạn bè cứ trọc ghẹo: “Sao không nghỉ ở nhà đ?, tỷ phú mà còn đ? g?ành bạc lẻ làm gì!”. Thế nhưng, tô? nghĩ nghề của mình sao mà bỏ được. Mà ở nhà không làm gì cũng buồn bực chân tay”, anh Bôn bộc bạch.
Trả? lòng về quãng thờ? g?an cơ cực trước kh? trúng số, anh Bôn chân thật nó?: “Từ nhỏ g?a đình đã nghèo khó, kh? lấy vợ lạ? càng trăm bề lo tính, cuộc sống lúc nào cũng căng thẳng vì những món nợ nần. Số t?ền ít ỏ? tô? chạy xe thuê và đồng lương công nhân bèo bọt của vợ chỉ vừa đủ g?úp vợ chồng không đến nỗ? đó? khát và chăm lo cho cậu con tra? của mình”.
Anh kể, vốn đã nghèo lạ? gặp phả? cá? eo, ta? họa ập đến trong một lần mình chở sắt cho một cửa hàng vật l?ệu xây dựng. Do sơ ý, m?ếng tôn sắc như dao đã cắt gần như đứt lìa cánh tay trá? kh?ến anh phả? nằm v?ện mấy tháng trờ?. Nếu không nhờ sự cưu mang, g?úp đỡ tận tình của ngườ? chị ruột thì có lẽ cánh tay anh đã phả? cắt bỏ. “T?ền v?ện phí, thuốc men gần 50 tr?ệu đồng đều một tay chị tô? lo. Kh? tay lành, ha? vợ chồng phả? lo cơm từng bữa, nh?ều kh? còn phả? nhịn đó? phần cơm cho con”.
Tưởng như sau ta? nạn k?nh hoàng ấy, anh không thể gượng dậy nổ?, thế nhưng ngườ? xưa có câu “ở h?ền thì gặp lành”, kh? ông trờ? thương cho anh phước lộc đổ? đờ?. Có t?ền, anh không thể quên thuở hàn vì những ngườ? đã hết lòng cưu mang mình lúc cùng cực nhất, nên trích một số t?ền g?úp cho ngườ? thân trang trả? cuộc sống, sửa sang má? nhà. R?êng hàng xóm cũng được thơm lây, nhất là những ngườ? g?à neo đơn đều được anh tận tình g?úp đỡ bằng vật chất. Vì theo anh, lộc trờ? thì không nên hưởng một mình mà cần cho mọ? ngườ? ít nh?ều cùng chung. Số t?ền còn lạ?, anh cũng không dám t?êu pha hoang phí, đem gử? ngân hàng, mỗ? tháng chỉ rút phần lã? lo cho g?a đình.
Không g?ấu nổ? tâm trạng của mình, ngườ? vợ gắn bó vớ? anh từ thủa hàn v? thổ lộ: “Cùng nhau trả? qua bao nh?êu khó khăn vất vả, nh?ều kh? tưởng không thể gượng dậy nổ? nhưng ha? vợ chồng thường động v?ên nhau cùng cố gắng. Ngày anh chạy về nó? trúng số, mình còn không dám t?n, nhưng kh? thấy ảnh mang t?ền về, ha? vợ chồng mừng mừng tủ? tủ? ôm nhau khóc. Khóc vì những cơ cực những ngày qua, vì mình sắp được mở mặt vớ? mọ? ngườ?, vì tương la? của cả g?a đình”. Nhưng vớ? chị vu? nhất không phả? là cầm trong tay số t?ền quá lớn, mà vu? nhất là chồng mình không như ngườ? khác mang của th?ên trả địa.
Kh? nghe câu chuyện của anh Bôn, có một ch? t?ết cũng kh?ến ngườ? không khỏ? nhạc nh?ên vì anh mua vé số chỉ qua một g?ao kèo m?ệng từ chị Phạm Thị Lành (32 tuổ?, quê ở xã Long Khánh A, H. Hồng Ngự, T.Đồng Tháp). Thế nhưng, kh? đứng trước một khố? tà? sản quá lớn, ngườ? đàn bà bán vé số vẫn không nổ? lòng tham mà trả toàn bộ số vé trúng thưởng cho anh. Câu chuyện tưởng như cổ tích ấy lạ? được anh cùng chị “Lành vé số” thật thà v?ết nên bằng cả n?ềm t?n của những ngườ? nghèo khó vớ? nhau.