M?ếu ha? bà cô lúc nào cũng có ngườ? túc trực hương khó?
Cụ đứng lên ch?êu mộ b?nh sĩ để cứu quốc và cả ha? ngườ? con gá? đang tuổ? thanh nữ đã bước chân theo cha mẹ lên đường đánh g?ặc. Ngườ? g?úp cha ch?êu mộ b?nh tướng g?ỏ?, ngườ? sắm sửa vũ khí, chăm lo gạo t?ền… nhưng đến lúc thế cùng, ha? vợ chồng cụ Đàm Thận Huy không muốn bị g?ặc bắt sống đã tự vẫn để g?ữ tròn trung h?ếu.
Ha? ngườ? con gá? b?ết cha mẹ đã tự vẫn cũng g?eo mình xuống sông tự t?ết ở gần cầu Khoa? xã Tam H?ệp, huyện Yên Thế, tỉnh Bắc G?ang. Tạ? đây, th? hà? ha? bà đã được ngườ? dân an táng và lập đền thờ (PV – Đền Cô, một d? tích lịch sử được xếp hạng cấp Quốc G?a)”.
Ông Đàm Thận Lập bảo ngô? m?ếu vẫn còn một bát hương cổ
có n?ên đạ? mấy trăm năm
Chuyện kể, cụ Đàm Thận Huy năm 28 tuổ? th? đỗ Đệ tam g?áp Đồng t?ến sĩ suất thân năm 1490 đờ? vua Lê Thánh Tông. Ngày v?nh qu? bá? tổ, Đàm Thận Huy có đ? cùng đường vớ? t?ến sĩ Ngh?êm Ích Kh?êm, ngườ? thôn Quan Độ (Văn Môn, Yên Phong, Bắc N?nh). Kh? được cụ Ích Kh?êm hỏ?: “Chẳng hay h?ềm hữu đã có ngườ? nâng khăn sửa tú? chưa?, cụ Thận Huy cườ? đáp: “Thưa thân huynh, đệ vẫn còn phòng không đón khách”. Cụ Ích Kh?êm t?ếp lờ?: “Tô? có cô em gá? h?ền lành lắm, nếu h?ền hữu bằng lòng thì tô? x?n gả”. Cụ Thận Huy đáp: “Nếu được như vậy thì đệ quả là d?ễm phúc”. Rồ? sau đó Đàm Thận Huy lên duyên vớ? em gá? Ngh?êm Ích Kh?êm là Ngh?êm Thị.
Con đường l?ên xã ngày đó ít ngườ? đ? lạ? nên chẳng mấy a? để ý b?a đá chỉ dẫn ngườ? qua đường phả? hành lễ, xuống ngựa mớ? được an lành kh? qua m?ếu th?êng. Do bất cẩn và không để ý, nên ngày càng nh?ều ngườ? mất mạng, ngườ? trong làng phả? cử một ngườ? đứng chặn ở đầu đường, thấy a? đ? qua thì nhắc ngườ? ta hành lễ không thì mang họa. Làm như vậy mã? cũng không ổn, bở? không phả? lúc nào cũng có ngườ? trông nom chỉ dẫn, các cụ trong họ bàn nhau xoay hướng ngô? đền về hướng Tây Nam”, ông Đàm Thận Côn kể lạ?.
Ông Đàm Thận Côn
Theo lờ? ông Đàm Thận Lập, ngô? m?ếu Ha? bà cô được dòng họ và dân làng lập lên để phù hộ và tạo phúc cho dân làng a? dè lạ? mang những đ?ều không hay vớ? những ngườ? đ? đường vì đã “vô phép” không vá? lạy. Nhận thấy ngô? m?ếu rất l?nh th?êng nên v?ệc xoay hướng ngô? m?ếu là v?ệc rất cần th?ết nhưng phả? rất cẩn trọng. V?ệc xoay hướng ngô? m?ếu th?êng theo hướng nào và l?ệu có xảy ra chuyện gì không là đ?ều kh?ến các cụ trong họ vô cùng lo lắng.
Cũng bở? ngô? m?ếu rất th?êng nếu làm không tính toán cẩn thận sẽ rất nguy h?ểm cả về tính mạng và sự thịnh suy của dòng họ các đờ? sau. Sau kh? x?n Ha? bà cô chấp thuận cho xoay sang hướng mớ?, tính đến đờ? ông Lập là đờ? thứ 7 kể từ ngày dòng họ xoay hướng đền và xây dựng khang trang hơn, những thứ chết chóc đã không còn mà chỉ còn lạ? sự l?nh th?êng, huyền bí.
Th?ên Vũ