Câu chuyện đau lòng này xảy ra trong g?a đình ông Phạm Văn S?nh (ngụ thôn Cổ Lão, xã Hương Toàn, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Th?ên - Huế), căn nhà từng phát h?ện 16 bộ hà? cốt vô danh dướ? nền.
Những ngườ? trong g?a đình ấy l?ên t?ếp phát bệnh tâm thần, rồ? ngườ? uống nhầm thuốc chết, ngườ? tự vẫn.
Cha con theo nhau mắc bệnh tâm thần không rõ nguyên nhân
Ông S?nh và bà vợ tên Lê Thị Bộn đều s?nh năm 1954, có bốn ngườ? con. Cách đây đúng 15 năm, ngườ? con gá? đầu t?ên của ông bà tên L?ễu kh? đó mớ? 16 tuổ? bỗng nh?ên phát bệnh tâm thần.
Ông Phạm Văn Cần, chú ruột của cô gá? tâm sự, do hoàn cảnh g?a đình khó khăn nên L?ễu học hết lớp 5 phả? nghỉ học phụ g?úp v?ệc g?a đình. Th?ếu nữ trắng trẻo, cao ráo lạ? x?nh xắn nhưng bất ngờ mắc bệnh, thường ngày la hét om sòm, lột sạch áo quần, bỏ nhà đ? lang thang khắp nơ?.
Ha? năm sau kh? con gá? phát bệnh, ngườ? cha cũng đột ngột lên những cơn tâm thần g?ống con dù trước đó rất khỏe mạnh. Ngườ? thân kể lạ?, mỗ? lần lên cơn, ông S?nh bắt chéo tay làm súng, m?ệng lẩm bẩm: “Du kích đây, bùm, bùm, bùm”.
Mỗ? kh? có g?ấy bút ông lạ? v?ết vào g?ấy: “Huyện Hương Trà khen du kích S?nh bắn địch g?ỏ?”, rồ? tự kí tên Phạm Văn S?nh, xong đem phát g?ấy khắp nơ?. Những lần như thế, hàng chục g?a đình gần nhà ông S?nh đêm đêm không a? ngủ được.
Bà Bộn được nh?ều ngườ? đánh g?á là phụ nữ rất chịu khó. Chồng con mắc bệnh, mọ? gánh nặng lúc này đều đổ lên va? ngườ? phụ nữ bất hạnh. Một mình bà nuô? ba ngườ? con nhỏ, vừa chăm sóc chồng và con bị tâm thần. Quá khó khăn, ba ngườ? con còn lạ? đều học chưa hết cấp một đã phả? nghỉ g?ữa chừng, ngày ngày cuốc ruộng, buôn bán khoa? lang, nuô? lợn. Đêm về, bà Bộn lạ? dành hết thờ? g?an chăm sóc chồng con.
Trong căn nhà này, bốn ngườ? đã phát bệnh tâm thần, một ngườ? uống nhầm thuốc mất mạng. |
Ngườ? vợ, ngườ? mẹ này gần như chưa bao g?ờ có nổ? g?ấc ngủ ngon. Đồ đạc trong nhà chẳng có vật dụng nào đáng g?á ngoạ? trừ một ch?ếc g?ường và ch?ếc tủ. Thế nhưng bà phả? nhờ hàng xóm cho gử? tạm ch?ếc tủ bở? sợ chồng phát bệnh lạ? phá hỏng.
Ăn uống kham khổ, sức khỏe bà Bộn yếu dần. “Những hôm chị ốm đau, anh em chúng tô? phả? thay nhau nấu cơm, cháo. Chị ấy suy sụp là phả?, đêm nào cũng thức trắng, chạy khắp xóm tìm ha? cha con bị bệnh bỏ nhà đ? hoang. Đã năm năm nay chị ấy chịu khổ như thế rồ?”, em tra? bà Bộn kể.
B? thương hơn, một ngày nọ bà Bộn do uống nhầm thuốc ngủ của chồng quá l?ều nên đột tử. Bà chỉ kịp trăng trố? vớ? con: “Các con cố gắng thay mẹ chăm sóc cho ba và chị”.
Mẹ chết vì uống nhầm thuốc, con tra? t?ếc vàng hóa đ?ên
Nh?ều ngườ? hoà? ngh? cá? chết của bà Bộn không phả? là do uống nhầm thuốc mà do suy nhược. Trước đó bà từng thắt cổ và dùng dao đâm vào ngườ? để tự tử nhưng được ngườ? thân can ngăn kịp thờ?.
Bà Bộn chết, ngườ? con út của ông bà là Nam được một trạ? trẻ mồ cô? ở TP Huế nhận nuô? dưỡng. Ngườ? con khác chuyển vào Đồng Na? sống vớ? ngườ? bà con. R?êng cô con gá? út ở nhà chăm sóc cho cha và chị gá?.
Ít năm sau, anh Phạm Văn Phúc, ngườ? con sau một thờ? g?an làm ăn xa nhà quyết định về quê để s?nh sống từ đầu năm 2009. Kh? ấy Phúc khá đ?ển tra?, h?ền lành lạ? s?êng năng.
Anh quen b?ết chị Xá cùng quê, họ vượt qua bao cản trở để đến vớ? nhau. Kh? ngườ? con đầu lòng của anh chị chào đờ?, Phúc càng s?êng năng làm v?ệc hơn để lo cho vợ con chu đáo, anh quyết định “làm ăn lớn”, chuyên đ? nhận thầu khoán công trình thay vì làm công như trước.
Vốn bản tính thật thà, tay nghề còn non, th?ếu k?nh ngh?ệm nên anh l?ên t?ếp thua lỗ. Bao nh?êu của cả?, kể cả số vàng là của hồ? môn của vợ cũng “độ? nón ra đ?” theo nợ nần.
Buồn chán, Phúc lao vào rượu chè và lạ? dính căn bệnh tâm thần đã làm g?a đình mình tan hoang. Cứ mỗ? lần lên cơn, anh lên cơn lạ? hốt đá vào bao tả?, đem tớ? các t?ệm vàng để bán. Các chủ t?ệm vàng nh?ều lần hốt hoảng báo cảnh sát bắt g?ữ, trả về cho g?a đình. Căn nhà vốn có sẵn ha? ngườ? tâm thần, g?ờ thành ba ngườ?. Nhà trên thì xích ông S?nh và Phúc, còn nhà dướ? thì xích cô chị tên L?ễu. Rồ? ngườ? con út tên Nam kh? đủ 18 tuổ?, trạ? trẻ mồ cô? trả về g?a đình, đã ra tận Lạng Sơn làm ăn, cũng bắt đầu có b?ểu h?ện của bệnh tâm thần nhẹ.
Cuố? năm 2012, g?a đình quyết định x?n gử? ba cha con ông S?nh vào trạ? bảo trợ xã hộ?. Lúc này hàng xóm mớ? được yên ổn sau nh?ều năm bị “tra tấn t?nh thần”. “Ngô? nhà bệnh tật” này không một a? dám vào vì sợ, lâu ngày trở thành nhà hoang. Cả nhà vậy là chỉ còn duy nhất cô con gá? tên Thu là bình thường, cũng phả? bỏ nhà lên cậu ruột ở nhờ.
Kết cục bất ngờ phát h?ện 16 bộ hà? cốt dướ? nền nhà
Ba cha con ông S?nh được trung trung tâm bảo trợ xã hộ? t?ếp nhận. Bệnh tình của Phúc nhẹ nên được đưa về bệnh v?ện tâm thần trên đường Phạm Thị L?ên, phường K?m Long, TP Huế đ?ều trị. Ha? tháng ở đây, Phúc có dấu h?ệu t?ến tr?ển tốt. Thế nhưng những chuyện không may vẫn chưa rờ? bỏ g?a đình này, ngườ? vợ của Phúc không còn đủ k?ên nhẫn chờ đợ? chồng.
D? ảnh ngườ? đàn ông xấu số phát đ?ên vì làm ăn thua lỗ mất vàng, rồ? treo cổ tự vẫn. |
Cô quen một ngườ? đàn ông đang nuô? vợ bị tâm thần ở bệnh v?ện nơ? chồng đang đ?ều trị. Cặp đô? đồng cảnh ngộ có bạn đờ? tâm thần nảy s?nh tình yêu. Phúc nhận ra đ?ều đó nên càng buồn và bệnh cũ tá? phát. Ngườ? vợ chán nản, không còn chăm chồng như trước nữa, bế con về lạ? nhà mẹ đẻ.
Lợ? dụng sơ hở của ngườ? trông g?ữ, Phúc trốn trạ?, đ? bộ nh?ều ngày vào Đà Nẵng. Ở đây, Phúc gặp đồng hương, x?n được 200 nghìn để bắt xe vào Đồng Na?, nơ? trước k?a anh từng s?nh sống; nhưng chưa đầy một tuần anh lạ? bộc lộ b?ểu h?ện của ngườ? bị bệnh tâm thần. Ngườ? thân ở Đồng Na? đưa anh ra lạ? quê nhà. Về quê, nghe mọ? ngườ? đồn vợ ngoạ? tình, Phúc lạ? buồn và rơ? vào trạng thá? trầm cảm, lạ? được đưa vào trạ? tâm thần “đoàn tụ” vớ? cha và chị gá?.
B? kịch chết ngườ? đã đến, khoảng 6h sáng ngày 24/11/2013, kh? y bác sĩ mở cửa phòng đã phát h?ện anh tự vẫn. H?ện trường cho thấy anh cở? áo, xoắn chặt làm dây, vắt lên cửa sổ để treo cổ. Ông Cao Văn Hóa (35 tuổ?), y sĩ trực t?ếp chăm sóc, theo dõ? bệnh nhân Phúc cho b?ết kh? vào trạ?, bệnh nhân này không phá phách như những bệnh nhân khác. Th? thoảng Phúc lạ? thủ thỉ nghe thật cảm động: “Bố sẽ làm nh?ều t?ền để mua bột, mua sữa cho con”.
Vẫn b?ết những chuyện buồn trong g?a đình này là chuyện tình cờ không may, thần k?nh là do chịu quá nh?ều áp lực cuộc sống... thế nhưng vẫn có một sự v?ệc kh?ến ngườ? ta không khỏ? rùng mình k?nh hoàng. Sau cá? chết của bà Bộn chưa đầy tháng, ha? ngườ? em mờ? ngườ? về tìm k?ếm. Ngườ? lạ chỉ vào một vị trí trong nhà, cho rằng có “ma trú chân”.
Đào bớ? khu vực, cả làng k?nh hã? phát h?ện tổng cộng 16 bộ hà? cốt. Những ngườ? chết vô danh đã được đưa đ? chôn cất tử tế, nhưng căn nhà đến nay vẫn hoang lạnh, đô? kh? con cháu có về ghé qua thì trước nhà cũng chỉ treo khăn sô, như một “tượng trưng” cho sự chết chóc và đen đủ?.
Theo báo Pháp luật V?ệt Nam