Từ khi chồng đi lao động nước ngoài, tôi và con dọn về ở với bố mẹ chồng. Càng sống với mẹ chồng, tôi càng tròn mắt kinh ngạc vì mức độ "siêu đặc biệt" của bà.
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là câu chuyện muôn thuở không bao giờ cạn. Tôi có một mẹ chồng siêu đặc biệt, sẽ kể lên đây cho chị em mở mày mở mặt với mẫu mẹ chồng bá đạo của tôi.
23 tuổi tôi lấy chồng, 2 năm sau cưới thì chồng tôi đi lao động nước ngoài. Khi ấy con tôi mới 1 tuổi, lại xa chồng nên mẹ con tôi dọn về ở chung với ông bà nội. Một phần vì con nhỏ, có bố mẹ chồng chăm nom giúp, một phần vì mẹ chồng "không yên tâm". Nhưng cuộc sống của tôi hiện tại chẳng khác gì địa ngục.
Xét về mặt thương cháu, nhiệt tình thì bà luôn là số 1 nhưng với con dâu thì lại là chuyện khác. Cháu thì có thể bỏ tiền ra mua bất cứ thứ gì cháu đòi, cháu thích còn với con dâu thì luôn căn cơ, soi mói sợ con dâu mua sắm lãng phí cho bản thân. Thế nên khi có muốn sắm thêm bộ váy áo mới cũng phải nói dối là hết chị nọ cho đến chị kia tặng chứ tôi chẳng dám khai thật. Cái cảm giác tiền của mình mà không được thoải mái tiêu pha thật là khó chịu.
Còn khoản tiết kiệm thì có lẽ không ai theo kịp bà. Tôi đi làm suốt ngày nên mẹ chồng chủ động nhận phần đi chợ, cơm nước. Hồi đầu tưởng bà thương con dâu vất vả, ở rồi mới biết bà sợ tôi đảm nhiệm phần cơm nước kia thì sẽ bị mua đắt, lãng phí...
Hồi mới đầu về, rửa bát dọn dẹp tôi đổ mất bát mắm còn dư mà bị bà hỏi mãi. (Ảnh minh họa). |
Vậy là từ ngày về ở chung tới giờ đã vài tháng trời trôi đi nhưng tôi chưa bao giờ bữa cơm gia đình tôi khác đi. Lúc nào cũng chỉ 1 món tổng hợp gồm rau, thịt, kho hoặc nấu lẫn lộn nhau. Nhiều hôm đi làm về nhìn thấy mâm cơm vẻn vẹn chỉ 1 bát tô duy nhất để giữa mâm mà tôi không khỏi ngao ngán. Đi làm vất vả, ăn uống như vậy thật tình tôi không thể nuốt trôi. Tôi muốn đi chợ theo ý mình, nhưng có vẻ bà không đồng ý nên mỗi lần tôi đề cập đến là bà thường lờ đi.
Có khi thức ăn thừa mẹ chồng cứ để lưu cữu trong tủ lạnh, vài ngày sau sẽ có 1 bữa gọi là tổng kết, nào tí tôm, vài miếng thịt hay cái đầu cá kho thậm chí cả tí mắm thừa.
Tôi còn nhớ, hồi mới đầu về, rửa bát dọn dẹp tôi đổ mất bát mắm còn dư mà bị bà hỏi mãi. Từ đó, tôi không bao giờ vứt bất kì cái gì đi mà không được sự đồng ý của mẹ chồng.
Tưởng tiết kiệm đến mức đó đã là quá lắm rồi nhưng vẫn còn nhiều điều khiến tôi phải tròn mắt kinh ngạc. Chẳng là sáng nào bà cũng bắt ông phải ăn mì bà nấu chứ không được đi ăn ngoài. Thấy bà cứ ý kiến nhiều nên ông cũng thuận theo. Vậy là triền miên bao nhiêu ngày trời tôi chứng kiến cảnh bà bắt ông uống nốt chỗ nước mì còn thừa. Tôi nghe mà vừa xót bố chồng vừa buồn cười nhưng phải bấm bụng.
Tưởng tiết kiệm đến mức đó đã là quá lắm rồi nhưng vẫn còn nhiều điều khiến tôi phải tròn mắt kinh ngạc. (Ảnh minh họa). |
Như tối qua, trên mâm còn mấy miếng thịt thừa từ mấy hôm trước, ông bảo bà đổ bỏ đi đừng để mãi. Bà giật ngay cái đĩa lại bảo: Cái này để đấy mai tôi cho cà chua là ngon ngay. Bố chồng tôi cáu ầm lên dứt khoát bưng cả đĩa lên mang đổ bỏ đi thì bà lại cố vơ lấy 1 đũa để ăn kẻo tiếc. Tôi thì chỉ im lặng thôi chứ không dám thêm bớt câu nào. Những nghĩ bụng thật “nể” mẹ chồng quá!
Đến cái tối thiểu như thế bà còn chỉ huy, săm soi nữa là những chuyện khác. Thế nên lúc nào tôi cũng nem nép vì sợ làm điều gì sai ý mẹ chồng. Cuộc sống như bị mất tự do, quay về thời kỳ đói khổ vậy.
Còn những 8 tháng nữa, chồng tôi mới về nước. Làm sao để sống tiếp cùng mẹ chồng “siêu đặc biệt” này đây?
Theo Trí thức trẻ
Xem thêm video:
[mecloud]M8w5TqnsD0[/mecloud]