Tô? thấy t?n nhắn đó, họ hẹn gặp nhau ở nhà, ngủ vớ? nhau thường xuyên, trong kh? đó hàng đêm em vẫn ngủ và quan hệ vớ? tô?.
Tô? từng có một g?a đình không hạnh phúc kéo dà? hơn 4 năm, một th?ên thần x?nh xắn. Tất cả thờ? g?an tô? dành cho công v?ệc để quên đ? mọ? chuyện, có chút thờ? g?an là tô? qua thăm con, đưa con đ? chơ?. Thờ? g?an trô? qua, cô vợ cũ chặn số đ?ện thoạ? của tô?, thờ? g?an được gặp con cũng g?ảm.
Cuộc sống nhàm chán dần, chỉ b?ết nhậu nhẹt kh? hết ngày, hết v?ệc. Rồ? tô? bắt gặp ánh mắt, lờ? nó?, cử chỉ của em, ngườ? làm cùng công ty hơn 3 năm, em b?ết tô? ly dị nên có ý. Em hơn tô? nh?ều tuổ?, rất cuốn hút, đẹp, đ? đến đâu cũng là tâm đ?ểm của mọ? sự chú ý, nh?ều ngườ? theo đuổ?. Cuộc sống của em rất tốt về cả vận chất và t?nh thần. Tô? ban đầu cũng quý, thích, rồ? yêu em một cách đ?ên cuồng, luôn hãnh d?ện được đ? bên em, g?ữa tô? và em không a? có ràng buộc về g?a đình. Em có chồng, đã ly dị, chồng cũ em cũng mất lâu rồ?.
Chúng tô? quen, yêu nhau, không có khoảng cách về tuổ?, bề ngoà? của tô? g?à hơn tuổ? nh?ều, tô? chững chạc hơn so vớ? nh?ều bạn cùng trang lứa. Dù nh?ều ngườ? vẫn nghĩ quen em chỉ vì vật chất, nhưng tô? bỏ ngoà? ta? tất cả. Tô? yêu, quan tâm, dành hết thờ? g?an cho em, bất cứ kh? nào có thể gần em được là tô? luôn ở cùng em.
Trong quá trình quen nhau, tô? nghĩ cuộc đờ? ban tặng em cho mình là một món quà, một đ?ều ước được thành h?ện thực. Phũ phàng thay, đến một ngày tô? thấy t?n nhắn trong máy em, em đang quen một ngườ? khác ngoà? tô?. Tô? suy sụp hoàn toàn, em khóc lóc, x?n lỗ?, nó? chỉ yêu mình tô?, ngườ? k?a là bạn tra? cũ, b?ết t?n anh ta bị ung thư nên l?ên lạc, xoa dịu... Em sẽ chấm dứt tất cả để được yêu và sống cùng tô?. Tô? lặng lẽ chấp nhận, t?ếp tục yêu em như chưa có chuyện gì d?ễn ra. Chúng tô? lạ? quấn lấy nhau, ngày nào cũng ở cùng em đến khuya mớ? về.
Sau lần đó tô? bắt đầu ngh? ngờ những t?n nhắn, cuộc đ?ện thoạ? của em. Tô? nghĩ em đẹp, có nh?ều ngườ? theo đuổ? là bình thường, quan trọng em yêu mình tô?, sống cùng tô? là đủ. Rồ? một lần nữa tô? lạ? phát h?ện t?n nhắn thô tục g?ữa ha? ngườ? này. Ban ngày tô? đ? làm rất bận, em đ? gặp khách hàng, tô? chẳng ngh? ngờ gì. Đến kh? tô? thấy t?n nhắn đó, họ hẹn gặp nhau ở nhà, ngủ vớ? nhau thường xuyên, trong kh? đó hàng đêm em vẫn ngủ và quan hệ vớ? tô?. Tô? bố? rố? lắm.
Lần này chịu không nổ? nữa, tô? muốn dạy cho ha? con ngườ? này một bà? học. Tô? cã? vớ? em một hồ?, em không g?ả? thích gì hết, tô? lấy máy của em gọ? cho ngườ? đàn ông đó. Ông ta bắt máy nó? chuyện, g?ật mình kh? nghe t?ếng tô? nhưng rất bình tĩnh trả lờ? và phân bua là quen em trước tô?. Tô? muốn hét lên và bóp cổ em.
Tô? bỏ về, mang theo đ?ện thoạ? của em. Tố? hôm đó tô? lục hết t?n nhắn của em và ngườ? đàn ông này để đọc. Tô? đau đến khôn cùng kh? b?ết mỗ? lần em nó? đ? gặp khách, hẹn bạn, thực chất là đ? ngủ vớ? ngườ? đàn ông này. Tô? bủn rủn, rụng rờ? tay chân.
Ngày hôm sau tô? gọ? em ra nó? chuyện. Em lạ? khóc và lạ? hứa, lần này tô? không chấp nhận và quyết ch?a tay. Tô? bỏ về nhà, hình bóng em cứ quanh quẩn trong đầu, không thể nào không nghĩ đến em. Lần đầu t?ên trong đờ? tô? b?ết thế nào là yêu và thù hận cùng một ngườ?. Tô? không ăn không uống gì được, mặt thất thần.
Tố? hôm sau tô? đ? dạo để quên em, tự nhủ vớ? lòng không thể chấp nhận con ngườ? này được nhưng đã không thắng được chính mình. Tô? lạ? tìm em. Kh? gặp, thấy em đang bệnh, tô? rất đau lòng. Em lạ? nó? cho cơ hộ? làm lạ? từ đầu, bỏ hết tất cả, không h?ểu sao lúc đó tô? lạ? vu? trong lòng, như mở cờ trong bụng. Tô? chấp nhận, trả lạ? đ?ện thoạ? cho em. L?nh tính lạ? mách tô? phả? xem đ?ện thoạ? k?a của em (em dùng 2 máy), tô? lấy máy co?, thật khủng kh?ếp. Ngườ? đàn ông k?a còn bày mưu cho em, sắp xếp, chỉ cách nó? chuyện, rồ? còn nhấn mạnh là phả? lấn áp, chử? tô?.
Tô? phát h?ện ngườ? này không phả? bị ung thư gì cả. Dần dần tô? mất tự t?n vào mình. Một lần tô? ngh? ngờ nên bất chợt đến nhà em, thấy một ngườ? đàn ông khác đang ở trong nhà. Tô? cố bình tĩnh chờ ông này về, bấm máy gọ? em xuống mở cửa, lạ? chất vấn em. Em ?m lặng, tô? quyết định ch?a tay và bỏ về.
Tố? em nhắn t?n ch?a tay, tô? đồng ý. Em hẹn qua nhà ăn bữa cơm cuố?. Tô? không trả lờ? nhưng cũng qua. Chúng tô? nó? qua nó? lạ?, g?ả? thích qua loa, tô? lạ? nghĩ chẳng có chuyện gì, chắc tạ? ghen quá nên không ch?a tay nữa.
Đến tố? hôm qua, tô? co? đ?ện thoạ? của em, co? những t?n nhắn trước đây, rùng mình kh? lạ? b?ết em cũng ngủ vớ? ngườ? đàn ông mớ? gặp này. Em quen tô? mà còn lên g?ường vớ? ha? ngườ? đàn ông khác, trong kh? hàng đêm vẫn ngủ vớ? tô?. Bế tắc hoàn toàn, đến g?ờ này tô? cũng không h?ểu nổ? mình. Hàng ngày vẫn sợ em g?ận, em không vu?, còn xa em tô? hoàn toàn không làm được gì.
Thế g?ớ? này chỉ có tô? yêu như vậy ? Hận, căm thù, thậm chí muốn g?ết chết em nhưng lạ? không chịu nổ? cảm g?ác kh? xa em, th?ếu vắng bóng em bên mình. Tô? phả? làm sao?
Theo VnExpress