+Aa-
    Zalo

    Đôi vợ chồng chết đuối bên dòng Mỹ Dương: Tương lai mịt mờ của năm đứa trẻ mồ côi

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Để kiếm tiền nuôi năm đứa con ăn học, đôi vợ chồng nghèo ấy đã phải gồng mình, ngày cũng như đêm đều ra sông chèo thuyền, thả lưới, đánh bắt cá tôm đem bán. Thế nhưng, bất hạnh ập đến bất ngờ đã cướp đi sinh mạng của cả hai người, để rồi giờ đây, năm đứa con thơ dại bơ vơ trước một tương lai mù mịt không biết bấu víu vào đâu(!?).

    (ĐSPL) - Để k?ếm t?ền nuô? năm đứa con ăn học, đô? vợ chồng nghèo ấy đã phả? gồng mình, ngày cũng như đêm đều ra sông chèo thuyền, thả lướ?, đánh bắt cá tôm đem bán. Thế nhưng, bất hạnh ập đến bất ngờ đã cướp đ? s?nh mạng của cả ha? ngườ?, để rồ? g?ờ đây, năm đứa con thơ dạ? bơ vơ trước một tương la? mù mịt không b?ết bấu víu vào đâu(!?).

    Nước mắt bên dòng Mỹ Dương

    Chúng tô? có mặt tạ? thôn Nam Sơn, xã Cương G?án, huyện Ngh? Xuân (Hà Tĩnh) một ngày, sau ha? cá? chết thương tâm của đô? vợ chồng đuố? nước Lê Văn Dung (SN 1969) và Dương Thị Loan (SN 1970).

    Bước vào đám tang ấy, không a? có thể cầm được nước mắt trước năm đứa trẻ tộ? ngh?ệp đang vật vã bên ha? cỗ quan tà? của cả cha lẫn mẹ. Đặc b?ệt là trước g?ọt nước mắt lưng tròng nhưng đô? mô? bặm chặt của cậu con tra? út chỉ mớ? đang học lớp 5 kh? phả? tận mắt chứng k?ến cảnh cha mẹ ngấp ngoá? g?ữa dòng Mỹ Dương trong những g?ây phút cuố? cùng.

    G?ữa đợt nắng nóng kéo dà? của t?ết trờ? tháng 5, năm đứa trẻ tộ? ngh?ệp dường như không còn sức để khóc, để gào thét trước cá? chết thương tâm của cha mẹ mình. Nước mắt ngắn dà? mếu máo đau xót, phả? mất rất nh?ều thờ? g?an Lê T?ến Đạt (SN 2001), cậu con tra? út của anh Dung và chị Loan quá cố mớ? bật khóc nó? ra được cá? nỗ? ám ảnh k?nh hoàng trong cuộc đờ? mình ngày hôm trước.

    Năm đứa con tộ? ngh?ệp ngồ? bên d? ảnh của bố mẹ trước lễ tang.

    Khoảng hơn 12h trưa ngày 16/5, vừa mớ? đ? gặt về, vộ? vàng ăn bát cơm lót dạ, như thường lệ vợ chồng anh Dung lạ? tất bật chuẩn bị đồ nghề để ra sông thả cá. Đạt cũng không muốn ngủ trưa mà tất tả chạy theo phụ g?úp bố mẹ. Không ngờ, do thuyền sử dụng lâu ngày, bị ả?, nên kh? ha? vợ chồng chất lướ? xuống thì nó l?ền bị chìm nước chỉ còn nhô lên cá? mu? thuyền được kê trên sườn bờ. Để có thể múc nước ra cho thuyền nổ? lên, ha? vợ chồng đã để cậu con tra? ngồ? lạ? mu? của ch?ếc thuyền bị chìm đó để dỡ bớt lướ? sang một cá? thuyền nhỏ khác đưa ra sông thả trước.

    Kh? thả hết chuyến đầu t?ên ha? ngườ? quay lạ? lấy lướ? chuyến thứ ha? để ra g?ữa dòng thả t?ếp. Nhưng do ch?ếc thuyền nhỏ đó của g?a đình sử dụng đã cũ kỹ nên kh? ra đến g?ữa dòng nó cũng từ từ bị ngấm nước và cứ thế chìm dần một cách nhanh chóng, mặc dù ha? vợ chồng đã thay nhau tát nước l?ên tục nhưng vẫn không kịp, ch?ếc thuyền nhỏ cứ thế chìm dần dướ? dòng nước.

    H?ện trường vụ chết đuố? thương tâm. 

    Nghẹn ngào trong những g?ọt nước mắt g?àn g?ụa, Đạt kể lạ? cá? cảnh bố mẹ mình ngấp ngoá? g?ữa dòng nước lớn: “Lúc đó vào khoảng 1h ch?ều, mực nước trên sông dâng rất cao xấp xỉ mặt bờ, bố mẹ em chèo thuyền ra thả lướ?, kh? đang thả lướ? ở g?ữa dòng thì em thấy thuyền bố mẹ cứ thế chìm dần, xong rồ? bố em nhảy xuống nước trước rồ? vác ngườ? mẹ em đẩy lên...”. Nấc lên và? t?ếng nức nở Đạt kể t?ếp: “Vào g?ây phút đó em rất sợ, b?ết thuyền bố mẹ xảy ra chuyện nhưng em không b?ết phả? làm gì? Vì thuyền bố mẹ ở xa. Trong lúc bập bềnh trên mặt nước, mẹ cố gọ? thét lên bảo em chạy đ? tìm ngườ?”.

    Dù là đàn ông, nhưng anh Dương Văn Phượng, cậu ruột của Đạt cũng rớm nước mắt khóc thương t?ếp lờ? cháu tra?: “Kh? thấy bố mẹ gặp nguy h?ểm, cháu nó chạy bán mạng về mấp máy sợ hã? không nó? thành t?ếng kêu cứu vớ? tô? và mọ? ngườ?. Nhưng vì từ chỗ đó về đến nhà dân cũng mất khoảng 500m, nên kh? chúng tô? đến nơ? thì đã không còn thấy anh chị đâu nữa. G?ữa sông chỉ còn ch?ếc thuyền chìm mấp mé trô? nổ? trên mặt nước. Vào lúc đó nước rất lớn, mực nước sâu khoảng tầm 3m nên v?ệc cứu g?úp cũng hết sức khó khăn, phả? mất khoảng 30 phút sau đó chúng tô? mớ? tìm thấy th? thể của Loan, và đến khoảng 14h 30 phút thì mớ? tìm thấy được em rể. Do không có đ?ều k?ện, nhà lạ? neo ngườ? nên kh? tìm thấy th? thể của vợ chồng nó, mọ? ngườ? đành phả? để cả ha? vợ chồng trên ch?ếc thuyền chìm rồ? đưa về nhà ma? táng. Khổ thân ha? đứa, cả đờ? vất vả khổ cực, vậy mà kh? chết đ? rồ? vẫn còn chưa hết khổ! Bây g?ờ các cháu của tô? b?ết tính làm sao?”.

    Cháu Lê T?ến Đạt nức nở kh? nhớ lạ? ký ức k?nh hoàng.

    Bố mẹ chết rồ?! Chúng con b?ết về đâu?

    Trong t?ếng kèn, t?ếng trống a? oán b? thương, mọ? ngườ? tham dự đám tang không a? không cảm thấy ngậm ngù? đau xót kh? nghe những t?ếng gào khóc, trách móc xé nát tâm can của những đứa trẻ tộ? ngh?ệp: “Bố ơ?! Mẹ ơ?! Bố mẹ về vớ? chúng con đ?! Đừng bỏ rơ? chúng con. Bố mẹ đ? thế này chị em con b?ết sống làm sao? A? sẽ nuô? chị em con? A? sẽ là ngườ? yêu thương dạy dỗ, dìu dắt chúng con lên ngườ?? Sao bố mẹ nỡ lòng bỏ rơ? chúng con mà đ? như thế này? Chúng con còn chưa khôn lớn, còn chưa có khả năng phụng dưỡng bố mẹ ngày nào. Cả đờ? bố mẹ vất vả vì chúng con mà g?ờ lạ? ra đ? như thế”…

    T?ếng kêu thảm th?ết như nó? lên hết thảy sự khó khăn, vất vả trong cuộc đờ? của đô? vợ chồng bất hạnh vớ? năm đứa con thơ dạ?, bở? như lờ? ông Lê Cảnh Dương, một ngườ? hàng xóm cho b?ết: “G?a đình anh Dung, chị Loan, vốn đã nghèo khổ từ xưa đến nay, ông bà ha? bên nộ? ngoạ? đều mất sớm. Năm 1990, kh? ha? ngườ? lấy nhau cũng chỉ bằng mấy mâm cơm báo cáo anh em họ hàng rồ? về sống vớ? nhau chứ đâu có được tổ chức cướ? x?n l?nh đình như những ngườ? khác. Rồ? l?ên t?ếp s?nh ra 5 ngườ? con, cuộc sống lạ? càng trở nên vất vả. Cả xóm, cả thôn a? cũng thương bở? nh?ều đêm canh ba gà gáy mọ? ngườ? đang say nồng g?ấc ngủ thì anh chị đã mọ mẫm ngoà? sông thả cá để k?ếm sống qua ngày nhưng vẫn không đủ ăn. Khó khăn lắm chính quyền địa phương mớ? hỗ trợ và cho vay vốn để dựng lên ngô? nhà tình nghĩa mớ? chưa ở được bao lâu đã chết thảm thương! Để lạ? cục nợ hơn 20 tr?ệu cho 5 đứa trẻ tộ? ngh?ệp tương la? còn chưa b?ết sống sao kh? họ hàng a? cũng khó khăn, có muốn cũng không có đ?ều k?ện để g?úp”.

    Trong g?a đình bây g?ờ, cô con gá? đầu Lê Thị Ngọc (SN 1993) là ngườ? đứng mũ? chịu sào để quán xuyến g?a đình, thế nhưng, sau chuyến xe từ Nam Định trở về, đứng trước ha? cỗ quan tà? của cha mẹ, cô khóc thảm th?ết đến ngất lên ngất xuống. Mọ? công v?ệc tổ chức tang lễ đều phả? dựa cả vào hàng xóm láng g?ềng và một và? ngườ? họ hàng thân th?ết trong g?a đình. Cô em gá? thứ ha? và thứ ba cũng vộ? vàng từ V?nh chạy về kh? còn đang đ? g?úp v?ệc cho nhà ngườ? ta. Nhà nghèo, mấy chị em phả? bỏ học g?ữa chừng để đ? làm k?ếm t?ền tự nuô? sống bản thân, bớt đ? gánh nặng cho bố mẹ và dồn t?ền nuô? ha? đứa em, một đứa đang học lớp 8 và một đứa đang học lớp 5: “Chúng nó mặc dù học rất g?ỏ? nhưng lạ? không có đ?ều k?ện t?ếp tục g?ấc mơ cắp sách tớ? trường như những bạn bè cùng trang lứa nên luôn cảm thấy rất t?ếc nuố?. Đứa học cao nhất mớ? đến hết lớp 9 là phả? nghỉ, có đứa chỉ được học hết lớp 6. Vì thế, nên anh chị vẫn luôn mong muốn có thể cho ha? đứa sau đ? học để thực h?ện g?ấc mơ của các chị chúng. Nhưng bây g?ờ, bố mẹ chúng nó mất đ? rồ?, n?ềm mong ước cho ha? đứa em ăn học lên ngườ? đó l?ệu có thể thực h?ện được nữa? Khổ tâm lắm cô ơ?! Không b?ết rồ? sẽ phả? gử? các cháu đ? đâu nữa?” – ông Trương Thế Luyện, ngườ? anh rể của anh Dung tâm sự.

    Lễ tang của đô? vợ chồng xấu số.

    Thắp nén nhang thương t?ếc trong nỗ? xót xa, chúng tô? rờ? bước ra khỏ? đám tang ngập tràn nước mắt ấy trong nỗ? nghẹn ngào. Im lặng không nó? lên lờ?, trong thâm tâm mình a? cũng cầu nguyện cho l?nh hồn đô? vợ chống ấy sớm s?êu thoát. Và mong sao cho những đứa trẻ sẽ có thể hướng tớ? ha? chữ “tương la?”.

    Cần lắm một tấm lòng hảo tâm trước những phận đờ? bất hạnh

    Trao đổ? vớ? PV, ông Đặng Văn Hát, trưởng xóm Nam Sơn, xã Cương G?án cho b?ết thêm: “G?a đình anh Dung và chị Loan là một trong những khó khăn  nhất xã, nh?ều năm l?ền phả? xếp vào danh sách hộ nghèo, cuộc sống thật sự rất đáng thương. Cháu đầu lấy chồng xa, đã có 2 con,  lạ? cũng theo cảnh cha mẹ chà? lướ? sống đặng qua ngày. Còn 4 đứa em bây g?ờ không b?ết sẽ phả? tính thế nào? Bở? họ hàng cũng ít lạ? không a? có đ?ều k?ện khấm khá gì cho cam. Chúng tô?  x?n kêu gọ? những nhà hảo tâm hãy g?úp đỡ cho các cháu để chúng có cá? ăn và không phả? bỏ học g?ữa chừng”.

    Hồng Đ?ệp - My Khánh

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/doi-vo-chong-chet-duoi-ben-dong-my-duong-tuong-lai-mit-mo-cua-nam-dua-tre-mo-coi-a2257.html
    Tiếng khóc ai oán của gia đình nghèo có 2 đứa con chết đuối

    Tiếng khóc ai oán của gia đình nghèo có 2 đứa con chết đuối

    “Trung thu đến rồi các con ơi. Mẹ cố gắng làm công cho người ta định tiết kiệm dành dụm mua cho 2 đứa 1 cái đèn ông sao. Thế mà giờ các con lại bỏ bố mẹ đi, mẹ sống sao nổi, Quyên Trang ơi”, tiếng khóc nấc nghẹn của người mẹ ai oán hơn trong một chiều mưa miền Trung.

    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Tiếng khóc ai oán của gia đình nghèo có 2 đứa con chết đuối

    Tiếng khóc ai oán của gia đình nghèo có 2 đứa con chết đuối

    “Trung thu đến rồi các con ơi. Mẹ cố gắng làm công cho người ta định tiết kiệm dành dụm mua cho 2 đứa 1 cái đèn ông sao. Thế mà giờ các con lại bỏ bố mẹ đi, mẹ sống sao nổi, Quyên Trang ơi”, tiếng khóc nấc nghẹn của người mẹ ai oán hơn trong một chiều mưa miền Trung.

    Hai đứa con thơ bơ vơ khi cha mẹ chết vì tai nạn

    Hai đứa con thơ bơ vơ khi cha mẹ chết vì tai nạn

    Tiếng khóc ai oán của 2 đứa trẻ còn quá nhỏ bên linh cữu của bố mẹ như làm xé lòng những người tham dự đám tang, tiễn đưa đôi vợ chồng xấu số bị tai nạn giao thông về với cõi vĩnh hằng.

     Tương lai mờ mịt của hai chị em mồ côi.

    Tương lai mờ mịt của hai chị em mồ côi.

    Đang tuổi ăn, tuổi học thì hai chị em phải chịu cảnh tang thương, người bố trụ cột gia đình bất ngờ ra đi vì căn bệnh hiểm nghèo. Chỉ còn lại người mẹ với ngôi nhà xây dở và hàng trăm triệu đồng tiền nợ, nhưng cả hai em vẫn cố gắng chăm học để bước vào giảng đường đại học.