(ĐSPL) - Trong cơn say, Võ Quốc Đảo đã dùng dao đâm nhiều nhát vào ngực cha dượng khiến ông này chết ngay tại chỗ. Gây án xong, Đảo leo lên giường ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Án mạng kinh hoàng lúc nửa đêm
Tìm về nơi sự việc kinh hoàng trên diễn ra tại thôn 2, xã Trà Mai (huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam), chúng tôi thật sự bàng hoàng khi nghe người dân ở đây kể lại câu chuyện “con giết cha dượng” một cách ghê rợn, bất chấp sự can ngăn của người mẹ và sự gào thét trong tuyệt vọng của những đứa em cùng mẹ khác cha.
Theo thông tin từ những người dân trú tại thôn 2 xã Trà Mai cho biết, vào hồi 17h, ngày 8/9, Võ Văn Đảo (18 tuổi) rủ hai người bạn là Thạch Bảo K. (17 tuổi) và Hồ Văn T. (16 tuổi, cùng trú tại thôn 2, xã Trà Mai, huyện Nam Trà My) đến nhà cha dượng là ông Đinh Hồng T. (39 tuổi) để uống rượu. Vốn tính hay rượu chè nên khi thấy Đảo cùng bạn tới rủ uống rượu, ông T. cũng “nhiệt tình” tham gia “chén tạc chén thù” với các con.
Khoảng 11h, khi đang uống rượu, nói chuyện vui vẻ thì giữa ông T. và Đảo phát sinh mâu thuẫn. Ông T. khăng khăng cho rằng, Đảo hay xen vào chuyện riêng của mình. Cuộc cãi vã ngày càng kịch liệt. Thấy vậy K. và T. bỏ về để mặc cha con Đảo cãi nhau. Sự việc càng lúc càng gay gắt khi hai bên dùng nhiều lời lẽ thô tục, xúc phạm rồi bắt đầu lao vào nhau ẩu đả. Trong cơn say, Đảo chạy xuống bếp, lấy dao đâm nhiều nhát vào ngực ông T., khiến ông gục ngay tại chỗ. Gây án xong, Đảo vứt dao xuống gầm giường rồi ung dung leo lên giường nằm ngủ như không có chuyện gì xảy ra.
Chị Trần Thị H. (38 tuổi) hàng xóm của ông T. kể: “Vào đêm xảy ra chuyện, tui nghe tiếng cãi vã càng lúc càng to phát ra từ nhà ông T.. Sau đó có tiếng ầm ầm như đánh nhau. Đến khi thằng bé trong nhà chạy ra hét: “Đảo giết cha con rồi” thì mọi người mới biết chuyện”.
“Chuyện cha con nhà ấy cãi nhau, đánh nhau như cơm bữa. Họ vốn là cha dượng - con vợ nên không mấy mặn mà. Hơn nữa cả hai đều là “ma rượu”, suốt ngày say xỉn. Mà cứ hễ rượu vào là chửi, đánh đấm, rượt đuổi nhau chạy khắp xóm”, anh Cao Văn B. (56 tuổi), một người hàng xóm khác cho biết.
Nỗi đau của người đàn bà hai lần mất chồng
Từ Tam Kỳ ngược theo tỉnh lộ 616 theo hướng Tây Nam, chúng tôi mới tìm về được thôn 2 xã Trà Mai, nơi vừa xảy ra vụ án mạng đau lòng trên. Đặt chân đến thôn đã hơn 19h tối, chúng tôi tìm đến hiện trường vụ án trong sự âm u và ghê rợn của núi rừng Trà My.
Từng tiếng cú rừng kêu lên thất thanh xé toạc không gian tĩnh mịch. Đi gần 30 phút đường dốc, chúng tôi mới tìm đến được căn nhà rách nát của chị Nguyễn Thị N. (42 tuổi, vợ của nạn nhân đồng thời cũng là mẹ của hung thủ) gần khu nghĩa địa của làng. Căn nhà được ghép từ những tấm gỗ thông mục có lẽ không đủ để che nắng cho ba mẹ con, không điện đài, không ánh sáng. Thứ duy nhất có thể chiếu sáng cho gia đình là chiếc đèn pin nhỏ, mà theo cháu T. (con của ông T. và chị N.) đó là thứ quý giá nhất trong nhà.
Tiếp xúc với chúng tôi chị N. chỉ biết khóc nấc lên từng tiếng, cổ nghẹn đắng không nên lời. Trông chị tiều tụy như một bà lão bảy tám mươi tuổi, chị ứa nước mắt nói: “Hai cha con nó lâu ni vẫn xích mích rứa rồi thôi. Ai ngờ lại đâm chết nhau. Nó bị bắt rồi, bỏ lại mình tui với ba đứa con dại chắc tui không sống nổi mất”.
Chị N. cùng ba con. |
Được biết, thời trẻ, chị N. là một cô gái xinh đẹp, nết na nổi tiếng trong vùng, nhiều chàng trai si mê đem lòng theo đuổi nhưng không thành. Thế rồi chị nên duyên với một chàng trai khác làng vốn tính thật thà, chăm làm. Họ có với nhau một đứa con trai là Võ Quốc Đảo. Cuộc sống đang hạnh phúc thì tai họa ập đến. Chồng chị mất đi khi chị vừa mới sinh Đảo được mấy tháng. Thân gái bơ vơ giữa núi rừng, chị nuôi dạy con khôn lớn bằng mồ hôi và nước mắt của mình.
Đến năm 2002, chị bén duyên với anh T., nhỏ hơn mình ba tuổi. Dẫu biết rằng vợ đã có một đời chồng và một đứa con, nhưng anh T. vẫn quyết định đến với chị. Họ sống với nhau còn Đảo thì ở với ông bà ngoại, thi thoảng Đảo mới về với mẹ. Trong hơn mười năm chung sống, chị với anh T. có thêm ba đứa con là Đinh Mai Th. (SN 2002), Đinh Văn T. (SN 2004) và Đinh Quang T. (SN 2006). Vốn biết tính T. hay rượu chè, nhưng chị nghĩ người ta chịu lấy mình là may rồi, vả lại nhà có tiếng người đàn ông cũng bớt cô quạnh.
Về phần Đảo, khi lớn lên không được cha mẹ ở bên kèm cặp, dạy dỗ nên sinh ra ngổ ngáo hay gây sự với mọi người và nhất là với cha dượng. Mâu thuẫn trong họ ngày một lớn, bất chấp sự khuyên răn, hòa giải của chị. Vốn sức khỏe yếu, lại thêm nhiều gánh nặng phải lo, nhiều chuyện buồn phiền ập đến nên chị N. ốm đau quanh năm suốt tháng. Giờ chứng kiến cảnh con riêng của mình giết chết cha dượng, chị lại càng dằn vặt hơn nữa. Những vết thương trên má, trên đầu, tay chân chị, khi chị lao vào khuyên ngăn hai cha con ẩu đả vẫn còn mới nguyên, rỉ máu nhưng vẫn không là gì so với nỗi đau sâu tận tâm can chị.
Chị Nguyễn Thị T. (một người hàng xóm cho biết) cho biết: “Tội nghiệp cho thím N.. Thím ấy là người tốt chỉ biết lo làm ăn, đầu tắt mặt tối với con cái mà giờ phải chịu bất hạnh. Không biết sau này chị phải sống, phải nuôi con thế nào đây”.
Ba đứa con của T. và chị N. ngồi co ro trên chiếc giường nhỏ giữa nhà, đứa nào cũng ngơ ngác, thất thần và dường như chưa kịp hiểu được chuyện gì vừa xảy ra mà khiến cha mình nằm mãi một chỗ. Khi chúng tôi hỏi chuyện xảy ra vào tối hôm đó thì cháu Đinh Văn T. đáp: “Đảo đánh má, đánh cha em. Cha say rượu không biết gì nên má vô can, không cho Đảo đánh. Đảo không nghe mà đẩy má té xuống đất. Rồi Đảo lấy dao đâm cha nữa. Đâm xong, Đảo vứt dao xuống dưới gầm giường rồi nằm ngủ”. Nói rồi, cô bé chỉ tay lên má mẹ mình và nói với chúng tôi: “Chú coi Đảo đánh má con sưng mắt, thâm hết tay chân rồi nì”.
Trong căn nhà nhỏ lạnh lẽo ấy, giờ ba đứa trẻ sẽ vĩnh viễn không còn cha nữa. Người mẹ thường xuyên đau ốm ấy sẽ phải cùng các con tự lo lắng cho nhau. Mong sao những đứa trẻ này sẽ sớm quên đi ác mộng để bắt đầu cuộc sống không cha, để làm chỗ dựa cho mẹ giữa thăm thẳm rừng trời Trà My.