(ĐSPL) - B?ệt danh “chín ngón” đã đưa Lâm tớ? nga? “ông trùm” nhưng chưa thể là đạ? ca. Nh?ều ông trùm g?ang hồ khác, vớ? b?ệt danh rất “độc” đã muốn t?ếm quyền, soá? ngô? Lâm để lấy t?ếng b?ệt danh đè b?ệt danh. Đã có rất nh?ều cuộc “đụng độ”, thậm chí đổ máu, chết ngườ? về những b?ệt danh này ...
“Võ sỹ” thua “chín ngón”
Cương “võ sỹ” bị Lâm “hạ gục nhanh, t?êu d?ệt gọn” đến mức bất ngờ. Kh? Cương bị Lâm “chín ngón” đâm chết, Vũ Đình Sơn, tức Sơn “đảo” - anh tra? của Cương đang thụ án 5 năm tạ? nhà tù Côn Đảo. Sơn “đảo” cũng là tay buôn “hàng đen” có hạng ở Sà? thành.
B?ết chuyện, Sơn “đảo” tuyên bố, tìm ngườ? lấy mạng thằng “chín ngón” để rửa danh “võ sỹ” cho em tra? và g?a đình. Kh? ra tù, Sơn “đảo” bắt đầu lùng sục “nơ? ở” – tức trạ? g?am mà Lâm “chín ngón” đang thụ hình để kết nố? vớ? những đố? tượng g?ang hồ khác, thuê chúng thanh toán Lâm.
Lâm cùng thụ án vớ? Tuấn “đả”; Hoàng “đầu lâu” ... Trong số những tên du đãng trên thì Tuấn “đả” quê N?nh Hả?, N?nh Thuận, được xếp vào hạng g?ang hồ có “máu l?ều” nhất. Tuấn “đả” đã từng có “thành tích” là đâm lò? ruột Sơn “trắng” - một sếp trong quân lao.
Đây là nơ? đầu t?ên Lâm “chín ngón” bị đạ? ca “bỏ rơ?”
Thực chất, “thành tích” và máu l?ều của Tuấn “đả” không đủ sức nặng để hạ Lâm. Chính Sơn “đảo” cũng thừa nhận là nếu “chơ? tay bo” vớ? Lâm thì Tuấn “đả” cầm chắc cá? chết đến 98\%. Thế nhưng, Sơn vẫn thuê Tuấn “đả” để “khử” Lâm. Thế nhưng, kh? Sơn t?ếp cận thì Tuấn “đả” đã từ chố?, dù các đ?ều khoản của “hợp đồng rất hấp dẫn”.
Lý do Tuấn từ chố? “hợp đồng” này vì, Tuấn có ân tình vớ? Lâm. Chẳng là, kh? “chân ướt, chân ráo” vào khám, Tuấn bị đám anh chị trong khám đánh hộ? đồng một trận tơ? bờ?. Thấy vậy, Lâm đứng ra bảo lãnh. Tuấn “đả” thoát trận đòn hộ? đồng đó. Hơn nữa, theo Tuấn, từ chố? thanh toán Lâm còn vì một lý do khác. Đó là Đạ? Cathay đã từng gọ? Lâm là Lâm “đ?ên”; gọ? Tuấn là Tuấn “khùng”. Một thằng “khùng” và một thằng “đ?ên” không thể g?ết nhau được.
Một thờ? g?an sau, Sơn “đảo” tìm được một tay g?ang hồ khác, có b?ệt danh “khủng” không kém “chín ngón” đó là Hoàng “đầu lâu”. B?ệt danh này có được là do hình xăm trên bả va? của Hoàng. Theo g?ang hồ thì Hoàng “đầu lâu” được xưng danh là “đệ nhất” võ nghệ ở khám ngày đó. Kh? chưa vào khám, Hoàng từng mang đa? đen tứ đẳng Taekwondo.
Để tranh bị từ chố?, bị “tình” đè “t?ền”, Sơn “đảo” đã chuẩn bị kế hoạch trả thù kỹ lưỡng. Y bỏ t?ền mua căn nhà nhỏ ở mặt phố, sang tên một quầy vả? ở chợ cho vợ Hoàng “đầu lâu” ở và buôn bán k?ếm kế s?nh nha?. Thấy Sơn “đảo” có “tình” và có cả “t?ền” nữa nên Hoàng “đầu lâu” nhận lờ? “xử lý” Lâm. Hoàng “đầu lâu” võ nghệ cao cường nhưng chỉ là g?ang hồ ch?ếu dướ?, chưa được co? là “ông trùm”. Nhận lờ? thanh toán Lâm, đẳng cấp g?ang hồ được tăng lên và? chân kính. Sơn “đảo” đã vạch ra một kế hoạch ch? t?ết để Hoàng “tăng số” trong g?ang hồ và có thêm thờ? g?an ngồ? tù. Thế nhưng, cả 2 “ý nguyện” đó của Sơn đều không thành h?ện thực.
“Chín ngón” luộc chín “đầu lâu”
Trong khám Hoàng “đầu lâu” có “thành tích” “thịt” v?ên ca? ngục, trung sỹ tên Cách. Theo tà? l?ệu lưu trữ Cách là v?ên ca? ngục chuyện “săm so?” tù nhân từ v?ệc ăn, uống đến quà của ngườ? thân gử? vào. G?a đình t?ếp tế đồ vào cho tù nhân, tù nhân không lạ? quả thì Cách tìm đủ mọ? cách để tù nhân không được ăn thứ đồ đó một cách nguyên vẹn.
Cụ thể, gử? bánh, Cách bóc ra, bẻ nhỏ, vụn vớ? lý do, k?ểm tra xem trong đó có g?ấu ma tuý hay hung khí gì không??? Hoàng “đầu lâu” “thịt” được Cách cũng chỉ vì Cách quá tham. Bọn Hoàng đã bày trận sẵn, sau đó, gọ? Cách vào. Thấy tín h?ệu, Cách bỏ v?ệc đang làm, đ? vào dãy bên trong vớ? suy nghĩ sẽ nhận được quà b?ếu. Mà đúng, Cách nhận được “quà” của Hoàng “đầu lâu” thật. Hoàng đứng bên trong, Cách vào l?ền nhận “quà” là những nhát dao chém thẳng vào mặt. Cách bị đứt một bên lỗ mũ?, máu chảy xố? xả, ôm mặt quằn quạ? trong đau đớn...
Lâm “chín ngón” vẫn thâm như bản tính vốn có, dù b?ết Hoàng “đầu lâu” đang tìm cơ hộ? g?ết mình. Lâm chỉ đạo đàn em mang vào buồng g?am 1 cha? rượu Remy Mart?n và mờ? Hoàng uống. Thấy Lâm “chín ngón” thể h?ện vẻ thân tình, Hoàng “đầu lâu” càng co? thường đố? vớ? Lâm. Lâm chuốc rượu cho Hoàng say mền ngườ?, lăn ra ngủ.
Sau đó, Lâm đổ cả nồ? nước đang sô? sùng sục vào mặt và ngườ? Hoàng. Hoàng hét lên trong tuyệt vọng, muốn chạy nhưng không nhìn thấy gì. Lâm rút dao, đâm l?ên tục 37 nhát vào ngườ? Hoàng. Vừa đâm, Lâm vừa nó?: “Tạ? mày định “xử” tao nên tao phả? “xử” mày trước. Lỗ? tạ? mày chứ không phả? tạ? tao...” Hoàng chỉ kịp cong ngườ? lên, ngáp ngáp mấy cá? rồ? nằm ?m.
Sau kh? đã “băm nát” và luộc chín “đầu lâu”, Lâm “chín ngón” hét to và dùng tay đập mạnh vào cửa buồng g?am, báo vớ? v?ên ca? ngục là mình đã g?ết ngườ?. Thấy bảo, v?ên ca? ngục không t?n đó là sự thật nhưng kh? nhìn thấy xác Hoàng nằm bất động, máu lênh láng trong buồng g?am, bất ngờ bật ra câu hỏ?: “Sao mày g?ết nó?” Lâm bình thản trả lờ?: “Tô? không đâm nó, nó cũng g?ết tô?”. Vớ? cuộc “thư hùng” của 2 b?ệt danh này, Lâm đã phả? chuyển trạ? và bị nếm mù? phòng b?ệt g?am lần 2.
“V?nh danh” và ngh?ệp chướng
Lâm “chín ngón” được “chu du” qua nh?ều trạ? g?am như: Chí Hoà, Côn Đảo, Cà Mau, trạ? Z30D Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận (năm 1982) và đ?ểm dừng chân cuố? cùng trước kh? được trả về vớ? cuộc sống tự do là trạ? Phú Sơn ( tỉnh Phú Khánh cũ).
Tạ? trạ? cả? tạo, Lâm “chín ngón” có “v?nh dự” được ở cùng buồng vớ? 12 tướng của chế độ cũ. Lâm là thứ 13, cũng là tướng nhưng là tướng cướp. B?ệt danh buồng 13 tướng ra đờ? từ đó. Rất ít ngườ? b?ết về “tình trạng” của Lâm thờ? đ?ểm này. Thế nhưng, trong một lần uống rượu tớ? tầm, sự bốc đồng lấn át lý chí, Lâm t?ết lộ chuỗ? ngày cuố? cùng trong tù, được ở vớ? 12 tướng chế độ cũ như một kỷ n?ệm không thể bỏ qua.
Theo Lâm, thờ? đ?ểm đó, họ là tướng thật, đ? đâu cũng có quân độ? bảo vệ, có ngườ? hầu, kẻ thưa bẩm nhưng không sướng bằng đạ? ca của Lâm và chính Lâm. Tức là không được tự do làm v?ệc mình thích, ăn thứ mình cho là ngon, yêu cô gá? đẹp mà mình ưng... Đặc b?ệt, họ không thể chử? bớ?, đấm đá những kẻ đố? lập và cướp của những tên nhà g?àu hơn để lấy t?ền thoả sức ăn chơ? phè phỡn.
Lâm cho rằng, họ sướng cũng lắm mà khổ cũng không ít. Ở cùng buồng g?am, Lâm chưa có vợ con nên chuyện thăm nuô? không d?ễn ra nên cũng thấy bình thường. Nhưng, các tướng Nguỵ, họ có vợ con cũng như không, chẳng thấy đến thăm nuô? gì cả. Nh?ều ông tướng đêm ngủ còn mê sảng, chử? vợ là đồ đĩ, là đồ độc ác, bạc bẽo chỉ b?ết t?êu t?ền, b?ết hưởng thụ không b?ết ch?a sẻ... Theo Lâm, đó là nỗ? nhục lớn nhất của đờ? ngườ? đàn ông kh? mà “sa cơ, lỡ vận”, bị chính ngườ? thân của mình rũ bỏ hoặc là bỏ quên.
Cũng có tên tướng Nguỵ, nghe danh Lâm ở ngoà? đờ?, kh? ở cùng phòng cả? tạo thì mớ? được “mục sở thị”. Có tướng Nguỵ cũng ngỡ ngàng, không h?ểu tạ? sao, Lâm ngang tàng, thích g?àu có, ăn chơ? như thế mà cưỡng lạ? thờ? cuộc, không làm v?ệc cho Nguỵ quyền để tha hồ hưởng lộc. Lâm chỉ ?m lặng. Theo Lâm, tướng, tá Nguỵ quyền khác gì tướng cướp.
Lâm từng thừa nhận, thờ? khốn khó, bế tắc nhất của Lâm là những ngườ? tháng cả? tạo, sau kh? đất nước thống nhất. Ngày là tướng cướp, dù ở trong khám hay ở ngoà?, lúc nào Lâm cũng có đàn em theo hầu, có t?ền t?êu rủng rỉnh, hưởng thụ cuộc sống một cách thoả má? nhất. Những ngày ở trạ? cả? tạo, Lâm hoang mang không b?ết sẽ làm gì sau này và cuộc sống sẽ ra sao? Thờ? đ?ểm này, Lâm luôn g?ữ thá? độ ?m lặng và cảnh g?ác. Có thể, Lâm đang t?ếc nuố? cá? thờ? kỳ hoàng k?m đã qua của mình và lo lắng cho tương la? ngày ma?. Cũng có thể, vì là tên g?ang hồ “có đầu” nên Lâm đang ấp ủ kế hoạch động trờ? nào đó... | |
Kỳ 4: Sống bằng danh ... g?ang hồ
Nhóm phóng v?ên