(ĐSPL) - Mẹ tôi từng nói “trong thời buổi này tìm được cô gái đoan trang biết giữ gìn trinh tiết khó lắm con ạ”. Tôi thấy mẹ mình nói hoàn toàn đúng, bởi xã hội đang hỗn loạn về mặt giá trị đạo đức. Phụ nữ quanh tôi, đặc biệt là giới trẻ sống thoáng, sống vội nghĩ việc cởi áo trao thân là chuyện thường.
Phải nói là tôi khinh những cô gái mới yêu được dăm ba bữa, chưa cưới xin đã vội vàng lên giường với đàn ông. Theo tôi, họ là những người dễ dãi và không giữ được phẩm chất trinh tiết đáng có của phụ nữ Việt.
Vì thế tôi đã chọn và yêu Vân một cô gái xinh đẹp, trong sáng, đoan trang. Vân hiện đang làm ở một cơ quan nhà nước. Từ nhỏ Vân được bố mẹ dạy dỗ ăn học đàng hoàng tử tế nên em không dễ bị “dòng đời xô đẩy”. Ngay đêm tân hôn, tôi đã phải thốt lên rằng mình hạnh phúc biết chừng nào khi có được cô gái trong trắng như Vân.
Khi tôi nói chuyện mẹ tôi đã sướng đến phát khóc, bà vốn coi trọng người phụ nữ truyền thống. Nên khi biết có nàng dâu vừa xinh đẹp, nết na lại đoan trang bà không ngớt lời ca ngợi Vân với anh em, họ hàng.
Kể từ đó, tới nay đã 2 năm, Vân làm dâu nhà tôi ít khi làm mếch lòng bố mẹ chồng. Em rất khéo ăn nói và giỏi ngoại giao. Có một điều khiến tôi nể phục em nữa là em giỏi uống rượu. Tôi không cổ xúy điều này, nhưng tôi yên tâm mỗi khi em đi tiếp khách, gặp đối tác. Nói thật chẳng có ông chồng nào thích một cô vợ dễ say xỉn và dễ bị lợi dụng cả.
Khi chúng tôi đang ngập tràn hạnh phúc thì tôi bất ngờ nhận được một tin dữ từ bạn bè rằng Vân từng làm tại một quán bar trong Sài Gòn. Nghĩ tới Vân từng học Đại học trong đó tôi lại thêm nghi ngờ. Nhưng tôi tin không thể có mấy chuyện nhảm nhí đó được. Bạn tôi còn chia sẻ thêm, Vân rất đắt khách, bởi cô xinh đẹp và sành điệu nhất trong đám nhân viên ở đó.
Tôi và Vân đã có một cuộc trò chuyện với nhau sau hôm đó. Vân quỳ khóc xin tha thứ, nhưng có lẽ đã quá muộn cho cuộc hôn nhân vội vàng của chúng tôi (Ảnh minh họa). |
Tôi nghe mà choáng bởi khi tôi gặp Vân cô ấy rất giản dị, quần bó áo phông hay quần Tây, áo sơ mi. Cô ấy chia sẻ không thích mặc váy, vì ngại ngùng. Tôi thấy chỉ nhiêu thôi cũng đủ chứng minh vợ mình chẳng bao giờ dính vào mấy cuộc sống rẻ tiền đó. Và nói như mẹ tôi “Chắc bọn nó đang ghen tị với con nên đặt điều nói xấu cái Vân thôi con à”.
Rồi một ngày khi dọn nhà tôi thấy cái USB của vợ mình để trong một túi xách cất khá kín trong ngăn tủ. Nghĩ mình đang cần copy một số tư liệu từ máy tính nhà lên cơ quan làm tiếp, tôi mở ra chỉ thấy một folder ghi “Ảnh Vân”. Bất ngờ những bí mật về quá khứ ăn chơi trác táng của vợ cũng được phát giác.
Trước mắt tôi là những hình ảnh ngây ngô trong sáng, rồi những hình ảnh sexy gợi cảm của Vân bên những gã trai lạ. Trong đó, có những bộ ảnh giường chiếu táo tợn mà theo tôi chỉ có những cô gái mạt hạng mới làm như vậy? Có lẽ Vân có đủ một bộ ảnh sưu tập những gã trai. Trong đó có cả bạn tôi. Rồi nữa, một bản scan hình hóa đơn phẫu thuật vá màng trinh, ghi rõ ngày giờ, địa chỉ ở đâu.
Lòng tôi đau như cắt, tôi nghĩ mình đã bị Vân lừa một cách hoàn hảo. Nhớ cái ngày tôi quen Vân, một cô sinh viên mới ra trường ngây thơ. Rồi tôi nhớ lần đầu tiên tôi hôn cô ấy, thẹn thùng tới như vậy? Tất cả chỉ là một màn kịch giả dối để đưa tôi vào bẫy.
Đã rõ, Vân chỉ là một cuộc “lột xác gái hư thành gái ngoan” theo tôi là hoàn hảo cách đây 5 phút khi tôi chưa phát hiện ra. Bao nhiêu niềm tin, hi vọng tiêu tan. Tôi chỉ ước giá như Vân đừng giữ lại những điều này để quá khứ ngủ yên, để tôi đừng bao giờ biết.
Gia đình tôi một gia đình danh giá, bố mẹ đều là Tiến sĩ, bản thân tôi cũng là một anh tiến sĩ, nhưng tôi đã lấy phải một cô gái hư đúng nghĩa “hư cả về mặt thể chất lẫn tâm hồn”. Có lẽ đó là một sự sỉ nhục quá lớn vào dòng họ chúng tôi.
Tôi và Vân đã có một cuộc trao đổi trò chuyện với nhau sau hôm đó. Vân quỳ khóc xin tha thứ, nhưng có lẽ đã quá muộn cho cuộc hôn nhân vội vàng của chúng tôi. Tôi không thể tiếp tục sống với một cô gái như Vân được. Tôi trước sau vẫn rõ ràng một quan điểm “không thể lấy một người như Vân về làm vợ”, còn nếu một khi đã lỡ bước thì đừng bao giờ quay đầu lại nữa.