Tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc, có một chàng trai tên Dương Quân liên tục mơ thấy một cây lê xuất hiện trong giấc mơ của mình.Dưới gốc cây có người phụ nữ vẫy tay ra hiệu đến gần nhưng càng chạy lại càng thấy mình lùi ra xa, mãi mãi không thể chạm tới cây lê. Sau nhiều năm tìm kiếm, cuối cùng anh Dương Quân đã tìm thấy cây lê đó, đồng thời tìm ra sự thật về danh tính của mình.
Mọi chuyện bắt đầu vào năm 1995, khi ấy Dương Quân mới 5 tuổi. Vì sắp tới Tết Nguyên đán, anh được bố dẫn lên thị trấn để tham gia hội chợ, mua sắm đồ đạc. Nào ngờ, do quá đông người, Dương Quân đã rời khỏi vòng tay bố và bị lạc. Đứng giữa đám đông, anh liên tục gọi tên bố nhưng không thấy trả lời. Một số người nhận ra Dương Quân bị lạc nên đã hỏi xem bố anh tên gì, ở đâu để giúp đỡ tìm kiếm nhưng anh không thể nhớ được.
Một lúc sau, một người đàn ông hổn hển chạy đến bên Dương Quân, nói: "Thì ra cháu ở đây, bố cháu tìm cháu nãy giờ, đi theo chú". Dương Quân ngờ nghệch đi theo người đàn ông này lên xe buýt nhưng càng đi càng thấy con đường trở nên xa lạ. Khi Dương Quân hỏi, người đàn ông chỉ nói rằng họ sẽ đi tới làng bên để tìm bố. Thực tế, Dương Quân đã bị đưa đến một nơi khác, không phải nhà mình.
Dương Quân đã bị bán cho một gia đình ở huyện Cố An, thành phố Lang Phường, tỉnh Hồ Bắc. Cặp vợ chồng già này mãi chưa có con nên đã bỏ nhiều tiền để mua Dương Quân về làm con nuôi. Họ đối xử với Dương Quân như con đẻ, hết sức yêu thương và chiều chuộng. Dương Quân được đi học đầy đủ, vào đại học, cuộc sống rất yên ả. Sau khi tốt nghiệp, anh quay về huyện Cố An làm việc, lấy vợ và sinh con, hoàn toàn không nhớ gì về những chuyện xảy ra trước năm 7 tuổi.
Mãi cho tới khi một người hàng xóm say rượu trong làng vô tình nhắc đến chuyện bố mẹ Dương Quân nhận con nuôi, những ký ức trong đầu cậu mới dồn dập ùa về. Dương Quân không nhớ được bố mẹ mình tên gì, sống ở đâu nhưng cậu tin danh tính của bố mẹ mình có liên quan đến những cây lê trong giấc mơ.
Trong ký ức của Dương Quân, anh nhớ mình đã bị bọn buôn người bắt cóc từ làng bên nên đã dành nửa năm đi tìm bố mẹ ở những làng xóm, huyện xung quanh.
Mọi thứ vẫn không có tiến triển gì. Tới năm 2022, Dương Quân tuyệt vọng đăng thông tin và ảnh chân dung của mình lên trang web tìm người thân cho những đứa trẻ bị bắt cóc. Ba tháng sau, chàng trai họ Dương nhận được một cuộc gọi.
Một người đàn ông 70 tuổi sống tại tỉnh Tứ Xuyên tin rằng Dương Quân chính là con trai thất lạc của ông. Phải biết rằng quãng đường từ Hà Bắc đến Tứ Xuyên trải dài 1.700km, địa điểm này không hề khớp với ký ức của Dương Quân. Chàng trai do dự nhưng vì thương ông cụ mất con nên vẫn quyết định đến đây một phen xem sao.
Tên của cụ là Diêu An Tâm. Vừa nhìn thấy Dương Quân, ông cụ đã òa khóc gọi anh là "Quân Quân, con trai của ta". Ông cụ kể mình đã lạc mất con trai ở một phiên chợ năm 1995 và tìm thấy thông tin của Dương Quân trên Internet, tuy nhiên địa điểm thất lạc của cả hai không khớp nhau.
Dương Quân vẫn băn khoăn, sợ mình bị nhận nhầm nhưng khi ông cụ họ Diêu cao hứng kể chuyện ngày nhỏ thường hái lê cho con trai ăn, anh mới sững sờ. Ông Diêu đưa Dương Quân đến căn nhà cũ của mình, ở đây có một cây lê cô đơn mọc lên giữa sân nhà, mùi hoa lê thơm và quả sai trĩu.
Khung cảnh trong giấc mơ hiển hiện trước mắt, Dương Quân ứa nước mắt nhận ra đây chính là nơi anh đã lớn lên. Anh nay đã 34 tuổi, Dương Quân quỳ xuống trước mặt ông cụ gọi một tiếng "Bố ơi". Cả hai ôm chầm lấy nhau hạnh phúc sau 27 năm chia lìa.
Giải thích cho việc mình nhớ sai nơi thất lạc, Dương Quân cho rằng có thể do thuốc mê cộng thêm cú sốc bị bắt cóc nên anh đã quên đi việc mình bị đưa lên tàu đi xa tới gần 2.000km. Khao khát đoàn tụ cùng gia đình của anh cứ ẩn hiện trong những giấc mơ, đến nay đã có ngày thành sự thật.
Thùy Dung(T/h)