Hàng ngày, anh vẫn dùng ch?ếc đà? nhỏ nghe nhạc để nhẩm theo lờ? bà? hát
Sau cả tuần đau yếu, h&oc?rc;n m&ec?rc;. Kh? tỉnh dậy, Th&ac?rc;n nhận thấy đ&oc?rc;? mắt m&?grave;nh cứ thế mờ dần, mờ dần mà chẳng h?ểu lý do. Nhớ lạ? chuỗ? ngày đen tố? của m&?grave;nh, Th&ac?rc;n t&ac?rc;m sự: “Đang khỏe mạnh b&?grave;nh thường bỗng dưng ốm rồ? mờ mắt, bố mẹ nghĩ em bị ma ám n&ec?rc;n mờ? thầy lang về làm lễ xua đuổ?. Đuổ? đ&ac?rc;u chẳng được, &oc?rc;ng ta hun cho một trận khó? làm mắt em mù hẳn. Mà cũng may, ngườ? nhà kịp thờ? đưa em đ? v?ện cấp cứu n&ec?rc;n còn g?ữ được t&?acute;nh mạng đến b&ac?rc;y g?ờ”.
C&ac?rc;u nó? của mẹ thực sự lúc đó em chưa h?ểu nhưng cũng kh&oc?rc;ng qu&ec?rc;n. B&ac?rc;y chừ, sau ha? mườ? mấy năm sống trong cảnh mù loà, em đ&at?lde; nhận ra rằng, mẹ em đúng - kh&oc?rc;ng nh&?grave;n thấy chưa phả? là mù...", Th&ac?rc;n nó? t?ếp. Nhưng để làm được đ?ều như mẹ Th&ac?rc;n nó? quả thật quá khó khăn. Cậu bé kh? đó phả? bắt đầu phả? t&?acute;nh toán ch? l? để h?ểu rằng, từ g?ường đến bàn là mấy bước, từ bàn đến cửa nhà là mấy bước, bước ra s&ac?rc;n b&ec?rc;n trá? mấy bước là g?ếng. Ra xa nữa, ng&ot?lde; là bao nh?&ec?rc;u bước, rẽ trá? là đ? về đường làng... Mỗ? bước ch&ac?rc;n dò dẫm là một bà? học, một lần vấp ng&at?lde; là phả? tập tớ? tập lu? hàng trăm lần cho quen đường, nhớ lố?.
Tờ mờ sáng &oc?rc;ng dắt con ra ph?&ec?rc;n chợ gần nhà để con tự mưu s?nh k?ếm sống. "Tuy mắt kh&oc?rc;ng nh&?grave;n thấy nhưng em ăn mặc "lịch sự" đ? đứng chững chạc, em vừa hát, vừa cầm b&oc?rc; x?n t?ền mọ? ngườ?, một số ngườ? ngợ ngợ kh&oc?rc;ng t?n họ cho là em g?ả vờ mù. Có ngườ? đưa ch&ac?rc;n ra ngáng kh?ến em lăn đùng ra đó rồ? mớ? cho và? đồng bạc lẻ", anh Th&ac?rc;n nhớ lạ? những ngày đầu bắt đầu vào nghề.
Rồ? còn bán th&ec?rc;m yến lúa nữa mua một cá? đà? Rad?o để về hát theo. Có đà?, có loa, t&oc?rc;? thường xuy&ec?rc;n lu? tớ? các ph?&ec?rc;n chợ đ&oc?rc;ng ngườ? để hát mà kh&oc?rc;ng muốn về”. Cũng từ đ&ac?rc;y, cá? b?ệt danh "Th&ac?rc;n MC" vớ? g?ọng hát vàng cũng nổ? l&ec?rc;n theo các đám cướ? trong làng, ngoà? x&at?lde;. Ngườ? ta b?ết đến anh kh&oc?rc;ng chỉ là một ngườ? mù hát xẩm, hát nhạc vàng mà còn là một dẫn chương tr&?grave;nh "MC" trong các đám cướ? ở qu&ec?rc;. Ở làng qu&ec?rc;, mỗ? kh? có đám cướ? là ngườ? ta mờ? thu&ec?rc; anh đến hát. "đám cướ? có m?cro xịn, có đàn, có nhạc, hát th&?acute;ch lắm. Hát xong, ăn uống no n&ec?rc; có th&ec?rc;m t?ền về mua băng đĩa nữa"- anh Th&ac?rc;n t&ac?rc;m sự.
Các ph?&ec?rc;n chợ, đám cướ?,lễ lạt là “đất d?ễn" ca hát đố? vớ? Nguyễn Đ&?grave;nh Th&ac?rc;n nhằm có t?ền tự nu&oc?rc;? bản th&ac?rc;n và nu&oc?rc;? mẹ g?à đau ốm ở nhà.
T?ếng hát của anh kh&oc?rc;ng chỉ làm đắm say lòng ngườ?, mà anh hát còn để nu&oc?rc;? bản th&ac?rc;n m&?grave;nh và ngườ? mẹ g?à hơn 70 tuổ? ốm yếu ở nhà. "Cuộc đờ? m&?grave;nh cũng g?ống như hạt mưa anh ạ, hạt rơ? tr&ec?rc;n má? nhà, hạt dướ? nền đất vậy. Sống tr&ec?rc;n đờ? này có ngườ? sướng ngườ? khổ, m&?grave;nh tự b?ết sống lạc quan là được rồ?" - Ch?a tay chúng t&oc?rc;? anh nó? về tr?ết lý cuộc đờ? là vậy và chỉ mong rằng có đủ sức khỏe để t?ếp tục đ? hát t?ếp...