Chết thảm v&?grave; t&?grave;nh nghĩa g?ang hồ - Đó là lờ? nhận xét của chị H. về cá? chết của Dung “Hà”. Ngoà? ra, ngườ? ta còn đồn đoán nh?ều hơn nữa xung quanh cá? chết của ngườ? đàn bà g?ang hồ này, mặc dù cơ quan C&oc?rc;ng an đ&at?lde; có kết luận, Dung “Hà” bị Hả? bánh, đàn em th&ac?rc;n cận nhưng lật kèo, bị Năm Cam sa? kh?ến, bắn chết trước cửa phòng trọ, g?ữa Sà? thành hoa lệ, phồn v?nh. Chị H. có thể được co? là ngườ? trong cuộc, là nh&ac?rc;n chứng đáng t?n cậy để chúng ta b?ết th&ec?rc;m về ngườ? đàn bà cả đờ? “dọc ngang” g?ang hồ này?
Nam t?ến v&?grave; nh?ều lý do
Sau kh? m&at?lde;n hạn tù, Dung “Hà” th?ếu “đất sống” ở thành phố Cảng đầy s&oc?rc;? động bở? nh?ều lý do. Thứ nhất, Cu N&ec?rc;n đ&at?lde; chết. Thứ ha? L&ac?rc;m g?à bị vào khám, ra tù và kém dần. Thứ ba và quan trọng nhất là thị bị cơ quan c&oc?rc;ng an quản lý, theo d&ot?lde;? sát sao. T?ếp Năm Cam tạ? thành phố Cảng bằng một buổ? t?ệc hoành tráng, chị H. kể rằng, chị cũng có mặt tạ? buổ? “hợp tác” đó. Sau đó, Dung quyết định Nam t?ến nhanh chóng. Dung chỉ g?ả? th&?acute;ch vớ? chị H. rằng, đ? để “đổ? g?ó” chứ kh&oc?rc;ng hề muốn xa nơ? ch&oc?rc;n rau cắt rốn. Dung cũng kh&oc?rc;ng g&ac?rc;y áp lực hay muốn chị H. đ? cùng. Quan hệ g?ữa chị và Dung là sự tự nguyện từ ha? ph&?acute;a, Dung chưa bao g?ờ ép chị phả? làm g&?grave; hay kh&oc?rc;ng được làm g&?grave;, kể cả chuyện nhận quà.
T&oc?rc;? hỏ?: “G?ang hồ ngày ấy đồn rằng, chị được “ngườ? t&?grave;nh” bao bọc gh&ec?rc; lắm. “Ngườ? t&?grave;nh” ở trong tù vẫn chỉ đạo đàn em ở ngoà? chăm sóc, lo lắng cho chị&hell?p;”. Suy nghĩ khá l&ac?rc;u, chị H. trả? lòng: “Chuyện đồn thổ? mà, cả t&oc?rc;? và Dung đều kh&oc?rc;ng cấm được họ. Dung y&ec?rc;u quý t&oc?rc;?, chở che cho t&oc?rc;?, đều là sự thực và chưa bao g?ờ t&oc?rc;? phủ nhận. T&oc?rc;? cảm Dung ở cá? t&?grave;nh và t&?acute;nh trượng nghĩa. Kh? Dung ở tù, t&oc?rc;? có đến thăm nu&oc?rc;?. Chúng t&oc?rc;? nó? chuyện, t&oc?rc;? khuy&ec?rc;n Dung cả? tạo tốt để nhanh được g?ảm án, về vớ? cuộc sống b&?grave;nh thường. Dung hứa và Dung được m&at?lde;n hạn tù trước thờ? hạn thật. Đàn em của Dung rất phục, nể Dung. Kh? Dung đ? tù, có ha? đệ tử thường xuy&ec?rc;n g?úp đỡ kh? t&oc?rc;? cần, đưa t&oc?rc;? đ? thăm Dung. T&oc?rc;? chưa bao g?ờ cầm t?ền của Dung để ch? cho g?a đ&?grave;nh, chơ? bờ?. Tất nh?&ec?rc;n, t&oc?rc;? được Dung dắt đến chơ? nh?ều tụ đ?ểm mà ngườ? có thu nhập trung b&?grave;nh hoặc khá kh&oc?rc;ng bao g?ờ dám đến.”
“Kh? “bà trùm” Nam t?ến, chị có thấy bị hẫng hụt kh&oc?rc;ng? Có đứa nào dám tr&ec?rc;u chị như trước kh&oc?rc;ng?” – t&oc?rc;? tò mò. Chị H. cườ? lớn, mà rằng: “Vớ? ngườ? bạn hơ? th&ac?rc;n, ch?a tay nhau còn quyến luyến nữa là t&?grave;nh cảm của t&oc?rc;? và Dung là th&ac?rc;n th?ết, tr? kỷ. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hẫng hụt như k?ểu 2 ngườ? y&ec?rc;u nhau ch?a tay mà thấy buồn bở? chúng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng còn những buổ? đ? chơ?, những lần ngồ? nghe Dung t&ac?rc;m sự kh? buồn ph?ền. Dung hứa, đ? vào Sà? Gòn, “ổn định” mọ? chuyện, cố gắng thu xếp để t&oc?rc;? vào làm một v?ệc g&?grave; đó, đúng nghề t&oc?rc;? đ&at?lde; học.” Sao bảo, chị chẳng học hành g&?grave;, toàn theo “bà trùm” ăn chơ?, đánh v&ot?lde;ng mặt đường? Chị H. ngh?&ec?rc;m nghị: “Nó? thế là tộ? cho Dung. Dung quý trọng những ngườ? học hành, có chữ nghĩa, b?ết phả? trá?. T&oc?rc;? học kế toán tà? ch&?acute;nh mà”.
“Bà trùm” chụp ảnh chung vớ? ngườ? g?ết m&?grave;nh – Năm Cam và đàn em
Qua t&ac?rc;m sự của chị H., t&oc?rc;? cho rằng, “bà trùm” Nam t?ến cũng một phần kh&oc?rc;ng muốn làm ảnh hưởng đến cuộc sống của chị H. chứ kh&oc?rc;ng phả? như nh?ều ngườ? nghĩ và đồn thổ?. Chị H. xác nhận: “Trước kh? đ?, Dung và t&oc?rc;? t&ac?rc;m sự rất nh?ều chuyện. Dung t&oc?rc;n trọng mọ? quyết định của t&oc?rc;? và lờ? t&oc?rc;? khuy&ec?rc;n. Thỉnh thoảng Dung và t&oc?rc;? vẫn “bay” ra, “bay” vào thăm nhau. Chúng t&oc?rc;? chẳng x&?acute;ch m&?acute;ch hay ghen tu&oc?rc;ng, quản lý nhau như nh?ều ngườ? tưởng tượng ra đ&ac?rc;u”.
Cá? chết được báo trước
Theo chị H., trước kh? “bà trùm” bị bắn khoảng hơn 2 tuần, chị và “bà trùm” gặp nhau ở Nhà Trang. H&oc?rc;m đó, chị có v?ệc vào Nha Trang, còn “bà trùm” th&?grave; “đáp” máy bay từ Sà? Gòn ra. “Nh&?grave;n Dung xuống sắc và xuống “phong độ”, t&oc?rc;? có l?nh cảm chẳng hay. T&oc?rc;? khuy&ec?rc;n Dung, về qu&ec?rc; nghỉ ngơ? &?acute;t h&oc?rc;m, tĩnh t&ac?rc;m lạ?, rồ? t&?acute;nh toán t?ếp. Dung nó? rằng, đến nước này, kh&oc?rc;ng thể dừng lạ?, chỉ có t?ến. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng h?ểu chuyện làm ăn của Dung n&ec?rc;n cũng kh&oc?rc;ng tham g?a th&ec?rc;m g&?grave;. Dung t&ac?rc;m sự rất nh?ều là thấy buồn, c&oc?rc; đơn và kh&oc?rc;ng ngờ, g?ang hồ bạc hơn v&oc?rc;? nh?ều. Dung có nó?, lúc là đố? tác th&?grave; anh – em ngọt như m&?acute;a lù?, kh? sa cơ, m&?grave;nh nhờ th&?grave; trở mặt&hell?p; T&oc?rc;? cũng h?ểu, Dung nó? Năm Cam nhưng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng r&ot?lde; lắm. T&ac?rc;m sự hồ? l&ac?rc;u, Dung bảo: Th&oc?rc;? bỏ đ?, chuyện đ&ac?rc;u có đó. Đàn &oc?rc;ng và đàn bà khác nhau, “chơ? nhau” đ&ac?rc;u dễ. T&oc?rc;? chỉ nhắc Dung n&ec?rc;n b&?grave;nh tĩnh và t&?acute;nh toán kỹ kh? làm v?ệc g&?grave; đó, v&?grave; ở đất khách qu&ec?rc; ngườ?, mọ? chuyện kh&oc?rc;ng đơn g?ản như ở qu&ec?rc; hương, bản quán&hell?p; H&?grave;nh như Dung cũng dự cảm được đ?ều g&?grave; đó kh&oc?rc;ng lành đến vớ? m&?grave;nh n&ec?rc;n cũng suy nghĩ, t&?acute;nh toán gh&ec?rc; lắm. Nhưng t&oc?rc;? nghĩ, Dung chỉ dự báo là có “sóng” th&oc?rc;? chứ kh&oc?rc;ng nghĩ đến mức m&?grave;nh chết tức tưở? như thế. T&oc?rc;? th&?grave; có dự cảm là Dung kh&oc?rc;ng qua được vận hạn của năm đó. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng “t&?acute;n” nhưng cũng b?ết chút &?acute;t về tử v?, tướng số. Kh&oc?rc;ng ngờ, đó là lần cuố? cùng chúng t&oc?rc;? trò chuyện, t&ac?rc;m sự vớ? nhau”.
Chị có “sốc” kh? nghe t?n “bà trùm” bị bắn chết? Chị H. trả lờ? rất nhanh: “T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng “sốc” nhưng bất ngờ là Dung “đ?” nhanh hơn t&oc?rc;? nghĩ và bất ngờ v&?grave; ngườ? bắn Dung kh&oc?rc;ng a? khác là ngườ? mà Dung rất quý mến. Dung nó? chuyện vớ? t&oc?rc;? rất nh?ều về đệ tử này. Đúng như Dung nó?, g?ang hồ bạc hơn v&oc?rc;?, mỗ? kh? nhớ lạ?, t&oc?rc;? thấy thương cho số phận một ngườ? phụ nữ chịu nh?ều khổ ả? trần a? như Dung. H&?grave;nh như, cá? căn, cá? số của Dung nó vậy th&?grave; phả?. T&oc?rc;? cũng kh&oc?rc;ng b?ết phả? g?ả? th&?acute;ch như thế nào cho đúng. Kh? anh M?nh đưa Dung về qu&ec?rc;, t&oc?rc;? lặng ngườ? v&?grave; trong đống đồ, có một thứ t&oc?rc;? tặng Dung trước lúc Nam t?ến, Dung g?ữ rất kỹ. Sau đó, t&oc?rc;? nhận lạ? món đồ vớ? lờ? nhắn, chẳng h?ểu sao, trước ngày bị bắn và? h&oc?rc;m, Dung cầm sang, nhờ chuyển cho t&oc?rc;? mà kh&oc?rc;ng nó? lý do”.
Những lờ? đồn thổ? v&oc?rc; t&?grave;nh
“Thế t?n, chị để tang “ngườ? t&?grave;nh” được h?ểu như thế nào?”. Ngồ? ?m lặng khá l&ac?rc;u, chị H. trả? lòng: “Dung đ&at?lde; mất, đó là sự thật. T&oc?rc;? mất đ? một ngườ? bạn tốt trong đờ?. T&oc?rc;? buồn và lặng lẽ theo đám tang Dung. Những ngày sau đó, cứ buồn là t&oc?rc;? ra mộ trò chuyện vớ? Dung. T&oc?rc;? co? Dung là tr? kỷ. Buồn vu?, cảm xúc này – k?a t&oc?rc;? ngồ? b&ec?rc;n mộ, kể cho Dung nghe, t&oc?rc;? thấy lòng nhẹ nhàng hơn. T&oc?rc;? muốn chuyện của m&?grave;nh là của r?&ec?rc;ng m&?grave;nh và Dung nhưng ngườ? ta đồn thổ? th&?grave; kệ th&oc?rc;?. Nó? sự đồn thổ? ấy kh&oc?rc;ng ảnh hưởng g&?grave; đến t&oc?rc;? th&?grave; kh&oc?rc;ng đúng, nó? có th&?grave; cũng chẳng hẳn như vậy. Cuộc sống của t&oc?rc;? cứ lặng lẽ tr&oc?rc;? đ?, đến ngày, t&oc?rc;? mở lòng và gặp được ngườ? h?ểu m&?grave;nh, t&oc?rc;? kết h&oc?rc;n. Đơn g?ản như vậy th&oc?rc;?, nó kh&oc?rc;ng nặng nề, kh&oc?rc;ng “khủng kh?ếp” như ngườ? ta nó?, t&oc?rc;? đau buồn v&?grave; mất chỗ dựa, v&?grave; kh&oc?rc;ng có a? cung phụng, để tang...”
Theo chị H., sau kh? “bà trùm” chết, xác mang về qu&ec?rc; ch&oc?rc;n cất, dư luận chú ý đến chị nh?ều nhưng chị co? đó là chuyện đờ? thường. Chị đ? dự đám tang “bà trùm” vớ? tư cách là một ngườ? bạn th&ac?rc;n th?ết. Cha mẹ cũng kh&oc?rc;ng cấm cản chị nhưng thực sự, ngườ? th&ac?rc;n của chị bị ảnh hưởng từ v?ệc này. Nh?ều cá? nh&?grave;n th?ếu th?ện cảm, lờ? nó? v&oc?rc; t&?grave;nh làm ngườ? th&ac?rc;n của chị suy nghĩ. Bản th&ac?rc;n chị rất vững vàng, v&?grave; từ kh? th&ac?rc;n th?ết vớ? “bà trùm”, chị kh&oc?rc;ng phụ thuộc về k?nh tế hay t&?grave;nh cảm vớ? ngườ? đàn bà g?ang hồ này. Vớ? chị H., đơn g?ản đó là sự sẻ ch?a mà con ngườ? a? cũng có nhu cầu này.
Ch&?acute;nh v&?grave; sự “so? mó? của ngườ? đờ?” n&ec?rc;n chị lấy chồng ngoạ? quốc, tránh ph?ền hà? Chị H. khẳng định: “Lấy nhau là duy&ec?rc;n số chứ kh&oc?rc;ng phả? sợ hay ngạ?. T&oc?rc;? là ngườ? con gá? có chút nhan sắc, s?nh ra trong một g?a đ&?grave;nh được g?áo dục rất cơ bản, t&oc?rc;? chẳng làm sa? chuyện g&?grave;. T&oc?rc;? quen và th&ac?rc;n vớ? Dung, đó là mố? quan hệ b&?grave;nh thường trong x&at?lde; hộ?. Nếu t&oc?rc;? lợ? dụng mố? quan hệ này để trục lợ? hay này – k?a th&?grave; t&oc?rc;? mớ? hư hỏng... Trong kh? t&oc?rc;? th&ac?rc;n vớ? Dung, vẫn có những chàng tra? th&?acute;ch, quý t&oc?rc;?. Dung Nam t?ến, t&oc?rc;? ở đất Cảng, có y&ec?rc;u một ngườ?, ngườ? đó kh&oc?rc;ng hợp vớ? t&oc?rc;?. Anh ta ghen tu&oc?rc;ng vớ? sự tưởng tượng của m&?grave;nh về t&?grave;nh cảm g?ữa t&oc?rc;? và Dung. T&oc?rc;? chủ động ch?a tay v&?grave; kh&oc?rc;ng thể y&ec?rc;u một ngườ? mà nó? là y&ec?rc;u nhưng kh&oc?rc;ng t?n tưởng m&?grave;nh, cứ truy, hỏ? và ngh? ngờ quá khứ của m&?grave;nh.
Ngày đó, t&oc?rc;? buồn lắm. T&oc?rc;? gặp Dung, t&ac?rc;m sự, Dung nó?, để Dung về gặp và nó? chuyện vớ? anh ta, sao lạ? ngh? ngờ t&oc?rc;?? T&oc?rc;? ngăn cản, Dung kh&oc?rc;ng gặp nữa. Bở? t&oc?rc;? b?ết, có nó? th&?grave; cá? t&?acute;nh đa ngh? trong con ngườ? anh ta cũng chẳng thể hết được. Hơn nữa, bản t&?acute;nh của t&oc?rc;? thẳng thắn, y&ec?rc;u – ghét r&ot?lde; ràng, t&oc?rc;? quay lạ? vớ? anh ta chỉ là sự gượng ép. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng cần sự g?ả tạo đó. Sau này, kh? Dung qua đờ?, t&oc?rc;? lập g?a đ&?grave;nh, anh ta cũng có vớt vát được một c&ac?rc;u rằng: “Anh đ&at?lde; nhầm, cho anh x?n lỗ?”. T&oc?rc;? cườ? rất tươ? mà rằng, là em lúc đó, em cũng thế th&oc?rc;?. Cảm ơn anh đ&at?lde; dũng cảm hơn nh?ều ngườ? đàn &oc?rc;ng khác dám y&ec?rc;u em để em được nhận hờn ghen... T&oc?rc;? nó? lờ? cảm ơn xong, anh ấy khóc. Lúc này, t&oc?rc;? thấy cuộc đờ? m&?grave;nh hạnh phúc và có ý nghĩa b?ết bao”.
Nhóm phóng v?&ec?rc;n
Link bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/bi-mat-nhung-moi-tinh-day-chat-lieu-trai-cua-ba-trum-dat-cang-ky-cuoi-a799.html