+Aa-
    Zalo

    Bị bỏ rơi khi đã mang thai 3 tháng

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Bây giờ, mỗi ngày thấy con nằm trong bụng, xoa bụng mình tôi lại xót xa vô cùng. Tôi thương và yêu con lắm, nhưng lại sợ sau này con không có cha.

    T&oc?rc;? lớn l&ec?rc;n vớ? một tuổ? thơ kh&oc?rc;ng được như mọ? ngườ?, bố mất sớm, một m&?grave;nh mẹ nu&oc?rc;? lớn ha? chị em t&oc?rc;?. Thuở nhỏ, t&oc?rc;? rất vất vả, nhưng vốn là một ngườ? mạnh mẽ và lu&oc?rc;n có ch&?acute; t?ến thủ n&ec?rc;n t&oc?rc;? lu&oc?rc;n cố gắng, dù kh&oc?rc;ng th? được đạ? học nhưng t&oc?rc;? cũng học cao đẳng và hoàn thành chương tr&?grave;nh l?&ec?rc;n th&oc?rc;ng. T&oc?rc;? đ&at?lde; đ? làm và tự m&?grave;nh lo cho cuộc sống của m&?grave;nh.

    Trả? qua bao vất vả và cố gắng, nay t&oc?rc;? cũng có một chút gọ? là bước đầu tr&ec?rc;n con đường thành c&oc?rc;ng, trưởng phòng của một c&oc?rc;ng ty nhỏ ở tuổ? 27. T&oc?rc;? ch?a tay mố? t&?grave;nh đầu kh? 22 tuổ?, dù chẳng nh?ều kỷ n?ệm nhưng t&oc?rc;? lạ? kh&oc?rc;ng thể qu&ec?rc;n và y&ec?rc;u a? khác. Bở? t&oc?rc;? vốn là ngườ? sống nộ? t&ac?rc;m, y&ec?rc;u a? thường chú trọng về t&?grave;nh cảm và sự sẻ ch?a. Trong suốt những năm t?ếp theo, t&oc?rc;? chỉ chú t&ac?rc;m vào c&oc?rc;ng v?ệc và phấn đấu sự ngh?ệp mà bỏ qua những t&?grave;nh cảm khác, cho đến ngày t&oc?rc;? gặp anh. Kh? ấy t&oc?rc;? 25 tuổ?, t&oc?rc;? hồn nh?&ec?rc;n, v&oc?rc; tư, y&ec?rc;u đờ? và đầy nh?ệt huyết. Kh? ấy, anh mớ? ch?a tay mố? t&?grave;nh 6 năm, anh bị ngườ? y&ec?rc;u bỏ và rất suy sụp, t&oc?rc;? đ&at?lde; động v?&ec?rc;n anh, nó? chuyện và làm anh cườ? mỗ? ngày. T&oc?rc;? quan t&ac?rc;m anh bằng t&?grave;nh cảm ch&ac?rc;n thành nhất. Có lẽ là do con ngườ? t&oc?rc;? lu&oc?rc;n muốn g?úp đỡ ngườ? khác, v&oc?rc; tư kh&oc?rc;ng suy nghĩ, có lẽ thế mà anh đ&at?lde; có t&?grave;nh cảm vớ? t&oc?rc;?.

    Ngày tháng qua đ?, t&oc?rc;? và anh đ&at?lde; thành ngườ? y&ec?rc;u của nhau, chúng t&oc?rc;? có nhau như h&?grave;nh vớ? bóng, tưởng chừng như kh&oc?rc;ng thể sống th?ếu nhau. Anh thành lập doanh ngh?ệp, t&oc?rc;? lạ? tốt ngh?ệp chuy&ec?rc;n ngành kế toán, và v?ệc kế toán của c&oc?rc;ng ty anh t&oc?rc;? đều đảm nh?ệm hết, mà anh kh&oc?rc;ng phả? lo lắng bất kỳ v?ệc g&?grave;. Chúng t&oc?rc;? cũng có những g?ận hờn và h?ểu lầm, có lúc t&oc?rc;? đ&at?lde; muốn bu&oc?rc;ng tay, nhưng anh lạ? n&?acute;u kéo t&oc?rc;? lạ?. Y&ec?rc;u nhau được một thờ? g?an, anh có ý định muốn cướ? t&oc?rc;?, nhưng kh? đó, t&oc?rc;? vẫn còn muốn phấn đấu sự ngh?ệp, vẫn chưa thực sự muốn bị ràng buộc... n&ec?rc;n t&oc?rc;? đ&at?lde; từ chố? và nó? vớ? anh về những dự định của m&?grave;nh, tất cả cũng chỉ là v&?grave; tương la? của ha? đứa.

    T&oc?rc;? và anh cứ đ? b&ec?rc;n nhau như vậy, rồ? c&oc?rc;ng v?ệc của anh kh&oc?rc;ng được tốt, t&oc?rc;? đ&oc?rc;? kh? cũng trẻ con, và làm nũng, vậy là chúng t&oc?rc;? ch?a tay sau hơn 1 năm y&ec?rc;u nhau. Suốt thờ? g?an xa nhau, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hề l?&ec?rc;n lạc, t&oc?rc;? cũng chuyển c&oc?rc;ng tác xuống Hà Nộ?, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng h?ểu tạ? sao t&oc?rc;? lạ? làm như vậy. Trước đ&ac?rc;y, y&ec?rc;u anh, t&oc?rc;? vẫn làm ở gần nhà, cách Hà Nộ?, nơ? anh làm v?ệc. G?ờ kh? ch?a tay t&oc?rc;? lạ? chuyển c&oc?rc;ng tác xuống đ&ac?rc;y. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hề cho anh b?ết. T&oc?rc;? lúc nào cũng mạnh mẽ và tự lập, một th&ac?rc;n một m&?grave;nh nơ? đất khách qu&ec?rc; ngườ?, nhưng t&oc?rc;? vẫn cố gắng và sống thật tốt, thật vu? vẻ.

    Rồ? đến một ngày, anh quay lạ?, anh nó? vớ? t&oc?rc;? anh làm ăn thua lỗ rất nh?ều, nợ nần rất nh?ều. Anh rất sợ, và kh&oc?rc;ng còn cách nào đề g?ả? quyết được nữa, t&oc?rc;? đ&at?lde; nó? t&oc?rc;? sẽ g?úp anh, dù kh&oc?rc;ng còn y&ec?rc;u nhau nhưng t&oc?rc;? cũng sẽ g?úp anh g?ống như một ngườ? bạn, như trước đ&ac?rc;y t&oc?rc;? đ&at?lde; g?úp anh. T&oc?rc;? mang b&?grave;a đỏ nhà m&?grave;nh đ? cắm ng&ac?rc;n hàng để vay t?ền, nhưng khoản vay quá &?acute;t, và vào dịp cuố? năm n&ec?rc;n ng&ac?rc;n hàng kh&oc?rc;ng muốn g?ả? ng&ac?rc;n, n&ec?rc;n chúng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng vay được t?ền.

    Thờ? g?an đó thực sự khó khăn vớ? chúng t&oc?rc;?. Có những kh? anh kh&oc?rc;ng có một đồng nào trong tú?, t&oc?rc;? cũng sẵn sàng bỏ những đồng t?ền cuố? cùng của m&?grave;nh cho anh. Cuộc sống khó khăn nhưng sao hạnh phúc quá. Một lần nữa chúng t&oc?rc;? lạ? có ý định làm đám cướ?, dù g?a đ&?grave;nh anh và g?a đ&?grave;nh t&oc?rc;? đều kh&oc?rc;ng mấy ủng hộ chúng t&oc?rc;?. Và một lần nữa lạ? kh&oc?rc;ng thành, c&oc?rc;ng v?ệc của anh cứ gặp hết trắc trở này đến trắc trở khác, anh còn trẻ, có thể do quá ham m&ec?rc; làm g?àu mà kh&oc?rc;ng suy t&?acute;nh được rủ? ro. T&oc?rc;? cũng kh&oc?rc;ng b?ết từ bao g?ờ t&oc?rc;? và anh kh&oc?rc;ng còn nó? chuyện c&oc?rc;ng v?ệc vớ? nhau nữa, ngoà? những v?ệc b&?grave;nh thường ở c&oc?rc;ng ty, l?&ec?rc;n quan đến ng&ac?rc;n hàng và thuế vụ, chúng t&oc?rc;? cứ dần xa nhau.

    Những ngày tháng t&oc?rc;? làm g?úp anh, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng đò? một đồng lương nào, cũng như lấy một đồng t?ền nào của anh. Kh? t&oc?rc;? ốm và phả? đ? mổ, anh đ&at?lde; bỏ ra mấy tr?ệu t?ền v?ện ph&?acute; cho t&oc?rc;?, và chăm sóc t&oc?rc;? rất tốt, anh lo lắng cho t&oc?rc;? còn hơn t&?acute;nh mạng của m&?grave;nh. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng phả? th?ếu t?ền để kh&oc?rc;ng thể ch? trả cho v?ện ph&?acute; của m&?grave;nh, nhưng lúc đó chúng t&oc?rc;? đ&ac?rc;u có t&?acute;nh toán đến t?ền nong, chỉ cảm thấy hạnh phúc kh? có ngườ? thực sự y&ec?rc;u thương m&?grave;nh dù m&?grave;nh bệnh tật hay ốm đau. Chúng t&oc?rc;? đ&at?lde; có những ngày tháng thật hạnh phúc, đ&at?lde; trả? qua bao khó khăn. T&oc?rc;? lạ? kh&oc?rc;ng phả? ngườ? tham vàng bỏ ng&at?lde;?, kh&oc?rc;ng phả? thấy anh khó mà t&oc?rc;? rờ? xa anh, bất cứ kh? nào anh khó khăn và t&?grave;m đến t&oc?rc;? t&oc?rc;? đều g?ang tay và đón chờ anh, dù anh có sa? trá? g&?grave; th&?grave; đều g?úp anh khắc phục.

    T&oc?rc;? đ&at?lde; hy s?nh v&?grave; anh quá nh?ều. Vậy mà, kh? c&oc?rc;ng v?ệc của t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng tốt, t&oc?rc;? chỉ than v&at?lde;n và? c&ac?rc;u vớ? anh th&?grave; anh lạ? quay đ? kh&oc?rc;ng nó? hoặc khó chịu. Kh? t&oc?rc;? nghỉ v?ệc, anh cũng kh&oc?rc;ng b?ết, kh? t&oc?rc;? cần anh cho lờ? khuy&ec?rc;n cho c&oc?rc;ng v?ệc mớ? anh cũng kh&oc?rc;ng hề quan t&ac?rc;m. Vậy là t&oc?rc;? lạ? một m&?grave;nh quyết định tất cả mọ? v?ệc. Nghỉ v?ệc ở cơ quan cũ và sang một ngành nghề mớ? hoàn toàn so vớ? chuy&ec?rc;n ngành của m&?grave;nh. T&oc?rc;? th&oc?rc;ng cảm cho anh, kh&oc?rc;ng muốn anh phả? suy nghĩ, lo lắng cho t&oc?rc;?, cả g?a đ&?grave;nh t&oc?rc;? và g?a đ&?grave;nh anh, t&oc?rc;? đố? xử cũng rất chu đáo, những ngày lễ tết, t&oc?rc;? đều đ?ện thoạ? hỏ? thăm, gử? quà, nếu có đ?ều k?ện th&?grave; t&oc?rc;? lạ? sang thăm mẹ và chị gá? anh, dù c&oc?rc;ng v?ệc của t&oc?rc;? rất bận.

    T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hề đò? hỏ? anh phả? quan t&ac?rc;m t&oc?rc;?, chỉ cố gắng g?úp anh thoả? má?, nhưng h&?grave;nh như anh lu&oc?rc;n khó chịu vớ? t&oc?rc;?. Kh? đến đỉnh đ?ểm của sự chịu đựng, anh nó? v&?grave; t&oc?rc;? mà anh đen đủ?, làm v?ệc g&?grave; cũng hỏng, anh đổ lỗ? cho t&oc?rc;?. T&oc?rc;? thực sự thất vọng, một con ngườ? ch&?acute;n chắn, trách nh?ệm, một con ngườ? g?ỏ? g?ang và tà? năng đ&ac?rc;u rồ?. T&oc?rc;? có quen anh kh&oc?rc;ng? T&oc?rc;? tự hỏ? m&?grave;nh, l?ệu đ&ac?rc;y có phả? là anh? Một ngườ? có năng lực kh&oc?rc;ng bao g?ờ đổ lỗ? cho ngườ? y&ec?rc;u, hay m&ec?rc; t&?acute;n dị đoan như vậy.

    T&oc?rc;? là một ngườ? chịu đựng rất g?ỏ?, trước tất cả mọ? sự v?ệc t&oc?rc;? đều b&?grave;nh tĩnh để g?ả? quyết. T&oc?rc;? đ&at?lde; quyết định rờ? xa anh, t&oc?rc;? đ&at?lde; chịu đựng quá nh?ều tổn thương rồ?.

    T&oc?rc;? cảm thấy nhẹ lòng hơn. Vậy mà, chỉ sau một tuần ch?a tay, t&oc?rc;? b?ết t?n m&?grave;nh có tha?, đúng là ngang trá?. T&oc?rc;? báo t?n cho anh đúng ngày s?nh nhật anh. Anh choáng váng, t&oc?rc;? b?ết anh sẽ phản ứng như thế nào, b?ết anh muốn như thế nào, nhưng t&oc?rc;? vẫn cố gắng để anh trở lạ? là con ngườ? thật của anh, một ngườ? có trách nh?ệm. Anh chăm sóc t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng được tốt lắm, nhưng cũng kh&oc?rc;ng đến nỗ? bỏ mặc t&oc?rc;? trong suốt ba tháng đầu. Cả t&oc?rc;? và anh, ngườ? th&?grave; muốn g?ữ lạ? đứa trẻ, ngườ? lạ? muốn bỏ nó, ha? ngườ? cứ cố gắng để thuyết phục nhau. Mẹ t&oc?rc;? b?ết chuyện, anh đ&at?lde; l&ec?rc;n nó? chuyện vớ? mẹ và hứa sẽ về nó? chuyện vớ? g?a đ&?grave;nh anh. Nhưng cuố? cùng th&?grave; là t&oc?rc;? phả? nó?, t&oc?rc;? đ&at?lde; cố gắng để mọ? ngườ? h?ểu, nhưng chị gá? anh, mẹ anh, g?ờ th&?grave; là bố anh, kh&oc?rc;ng h?ểu anh đ&at?lde; nó? g&?grave; vớ? họ, để họ nghĩ t&oc?rc;? là một đứa xấu xa, kh&oc?rc;ng xứng là con nhà họ.


                                                  Anh đ&at?lde; choáng váng kh? b?ết t&oc?rc;? mang tha?

    Anh nó? mẹ anh huyết áp, bố anh bị t?m, t&oc?rc;? cũng đ&at?lde; về nhà anh nh?ều lần, t&oc?rc;? cũng b?ết sức khỏe của bố mẹ anh, n&ec?rc;n t&oc?rc;? đ&at?lde; nó? chuyện vớ? chị gá? anh trước để chị nó? vớ? mẹ, nhưng chị lạ? khuy&ec?rc;n t&oc?rc;? bỏ đứa bé, t&oc?rc;? đành phả? nó? vớ? mẹ anh, và kết cục là cũng tương tự. Anh x?n t&oc?rc;? đừng nó? chuyện này vớ? bố anh v&?grave; sợ bố anh kh&oc?rc;ng chịu được, t&oc?rc;? đồng ý, nhưng anh phả? nó? sớm vớ? bố để bố quyết định, vậy mà anh kh&oc?rc;ng nó?, anh còn đe dọa t&oc?rc;?. Anh bắt buộc t&oc?rc;? phả? bỏ đứa con, anh kh&oc?rc;ng màng đến sức khỏe của t&oc?rc;?. Sức khỏe của t&oc?rc;? đ&ac?rc;u có tốt như ngườ? khác, anh là ngườ? h?ểu r&ot?lde; nhất, rồ? sau này, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng thể có con, anh l?ệu có bù đắp được cho t&oc?rc;?.

    T&oc?rc;? đ&at?lde; nhờ một ngườ? bạn là bác sĩ đ? cùng t&oc?rc;? về nhà bố anh để nó? chuyện, thật may là sức khỏe của cụ cũng ổn định. Đến phút cuố? t&oc?rc;? vẫn lo cho g?a đ&?grave;nh họ. Còn mẹ t&oc?rc;?, g?a đ&?grave;nh t&oc?rc;? th&?grave; héo mòn, t&oc?rc;? chua xót kh? nh&?grave;n mẹ t&oc?rc;?. T&oc?rc;? phả? làm sao để g?a đ&?grave;nh m&?grave;nh kh&oc?rc;ng bị ta? t?ếng v&?grave; t&oc?rc;?. Hy vọng cuố? cùng của t&oc?rc;? là bố anh có thể khuy&ec?rc;n nhủ anh, nhưng g?ờ, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng h?ểu anh đ&at?lde; nó? những g&?grave;, để kh?ến cả g?a đ&?grave;nh anh ghét bỏ t&oc?rc;? như vậy, hay họ muốn g?ũ bỏ trách nh?ệm?

     
                 Một m&?grave;nh bụng mang dạ chửa, t&oc?rc;? thương đứa con sắp tớ? kh&oc?rc;ng có cha và lo lắng những đ?ều t?ếng mà g?a đ?nh t&oc?rc;? phả? chịu

    Tạ? sao con ngườ? lạ? sống mà kh&oc?rc;ng có chút t&?grave;nh ngườ? nào như vậy chứ. Bỏ đứa con th&?grave; kh&oc?rc;ng đành lòng, con t&oc?rc;? đ&at?lde; được 20 tuần tuổ?, hàng ngày t&oc?rc;? đều thấy nó quẫy đạp trong t&oc?rc;?, t&oc?rc;? sao có thể bỏ nó, nhưng để lạ? nó th&?grave; lạ? là cả một ngh?ệp chướng. Đáng lẽ, t&oc?rc;? được thăng chức, t&oc?rc;? lạ? có t?n vu?, sắp được đón chào một s?nh l?nh bé nhỏ, nếu t&oc?rc;? lấy chồng, th&?grave; t&oc?rc;? sẽ hạnh phúc trọn vẹn. Bao ngườ? phụ nữ hy vọng một cuộc sống như thế. Vậy mà g?ờ... T&oc?rc;? lạ? sắp trở thành một bà mẹ đơn th&ac?rc;n. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng lo t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng thể nu&oc?rc;? được con. Nhưng t&oc?rc;? lo rằng con t&oc?rc;? sau này sẽ th?ếu t&?grave;nh thương của ngườ? cha, nó sẽ rất khổ, t&oc?rc;? cũng đ&at?lde; sống những ngày tháng như thế n&ec?rc;n t&oc?rc;? h?ểu rất r&ot?lde;. T&oc?rc;? b?ết phả? làm sao?

    G?ờ đ&ac?rc;y anh bỏ mặc t&oc?rc;?. Kh&oc?rc;ng, kh&oc?rc;ng phả? b&ac?rc;y g?ờ mà từ kh? t&oc?rc;? mang tha? tháng thứ ba anh đ&at?lde; bỏ mặc t&oc?rc;? một th&ac?rc;n một m&?grave;nh bụng mang dạ chửa, thậm ch&?acute; t&oc?rc;? bị ngất. T&oc?rc;? ho và n&oc?rc;n cả ra máu anh cũng kh&oc?rc;ng màng, t&oc?rc;? tự hỏ? l?ệu đó có phả? anh? Số nợ của anh b&ac?rc;y g?ờ là gần 1 tỷ, nhưng t&oc?rc;? h?ểu trong làm ăn k?nh doanh th&?grave; thua lỗ là đ?ều kh&oc?rc;ng tránh khỏ?, chỉ cần m&?grave;nh kh&oc?rc;ng bị suy sụp. Kh&oc?rc;ng ngừng phấn đấu th&?grave; mọ? v?ệc sẽ dần dần được g?ả? quyết, hơn thế nữa anh lạ? là ngườ? có năng lực, chỉ có đ?ều anh suy nghĩ quá t?&ec?rc;u cực, đến nỗ? anh xa lánh cả g?a đ&?grave;nh, xa lánh cả mẹ con t&oc?rc;?. T&oc?rc;? h?ểu và th&oc?rc;ng cảm, nhưng anh lạ? đố? xử vớ? t&oc?rc;? quá tàn nhẫn. Vậy mà t&oc?rc;? vẫn hy vọng có thể lay chuyển được anh, hy vọng g?a đ&?grave;nh anh thương con, thương cháu. Nhưng h&?grave;nh như mọ? v?ệc đang bị sa? lệch hết. Tất cả những g&?grave; t&oc?rc;? cố gắng, th&?grave; lạ? bị anh phá hỏng hết, t&oc?rc;? gần như tuyệt vọng, t&oc?rc;? lo cho g?a đ&?grave;nh t&oc?rc;?, họ sẽ đố? mặt ra sao vớ? m?ệng lưỡ? x&at?lde; hộ?. 

                                                                                                                                                                                                                                                                                                   Theo Eva

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/bi-bo-roi-khi-da-mang-thai-3-thang-a506.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan