+Aa-
    Zalo

    Ám ảnh ngày ra mắt nhà người yêu

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Sợ nhất là chuyện ngày đầu về nhà anh, tôi phải rửa 10 mâm bát mà không một ai giúp đỡ.

    Chào hỏ? mỏ? m?ệng
    Đúng là phả? nó? cá? c&ac?rc;u: “kh? đ? yểu đ?ệu, kh? về bủng beo” th&?grave; mớ? phả? vớ? trường hợp của t&oc?rc;?. Lần sau chị em có về ra mắt nhà ngườ? y&ec?rc;u, x?n rút k?nh ngh?ệm, đừng đ? ngày lễ Tết. Chỉ có khổ và khổ&hell?p;

    T&oc?rc;? vẫn còn sợ cá? ngày về ra mắt nhà ngườ? y&ec?rc;u cách đ&ac?rc;y 3 tháng, nghĩ mà kh?ếp v&?acute;a. Đúng là nh&ac?rc;n cá? sự có g?ỗ, anh bảo t&oc?rc;? về để họ hàng, bố mẹ b?ết mặt lu&oc?rc;n. T&oc?rc;? cũng v&?grave; ngạ? n&ec?rc;n vu? vẻ nhận lờ?, v&?grave; anh nó?, bố mẹ anh đ&at?lde; bảo vậy. T&oc?rc;? chuẩn bị quần áo đẹp, trang đ?ểm nhẹ và sẵn sàng t&ac?rc;m lý, vớ? tưởng tượng về nhà ngườ? y&ec?rc;u sẽ được đón t?ếp vồn v&at?lde;, được thoả? má? chuyện trò.

    Vừa về tớ? nhà anh, khung cản h?ện ra trước mắt t&oc?rc;? là cả nhà đ&oc?rc;ng nghịt. V&?grave; nhà anh là trưởng họ n&ec?rc;n cứ g?ỗ chạp là bố mẹ anh mờ? rất đ&oc?rc;ng. Chỉ kịp vào chào 2 bác, t&oc?rc;? đ&at?lde; nhanh nhanh chóng chóng đ? ra xem có cỗ bàn g&?grave; kh&oc?rc;ng để chuẩn bị cùng mọ? ngườ?. Đa phần là c&oc?rc; d&?grave;, chú bác của anh chuẩn bị cơm, còn các cụ th&?grave; ngồ? uống nước.

    T&oc?rc;? chuẩn bị đủ các thứ, a? sa? g&?grave; cũng nhanh nhẹn làm. H&oc?rc;m ấy t&oc?rc;? bị đau lưng, chỉ có đứng và nấu ăn, nấu đến hơn 2 t?ếng mớ? được ăn. Lúc ăn, nó? kh&oc?rc;ng đ?&ec?rc;u chứ tay t&oc?rc;? run tớ? nỗ? kh&oc?rc;ng thể nào gắp được thức ăn.

    V&?grave; nhà đ&oc?rc;ng n&ec?rc;n đ? tớ? đ&ac?rc;u a? cũng hỏ? han t&oc?rc;? v&?grave; b?ết t&oc?rc;? là ngườ? y&ec?rc;u của anh. Từ kh? nấu ăn, họ đ&at?lde; hỏ? những c&ac?rc;u tượng tự: “Cháu bao nh?&ec?rc;u tuổ?, qu&ec?rc; ở đ&ac?rc;u, làm nghề g&?grave;. Ha? đứa y&ec?rc;u nhau l&ac?rc;u chưa&hell?p; ?”. Những c&ac?rc;u hỏ? ấy còn lặp lạ? cả chục lần, hơn chục lần và chỉ vớ? những c&ac?rc;u trả lờ? y hệt nhau nhưng phả? nó? vớ? nh?ều ngườ?. T&oc?rc;? có kh? mệt quá, kh&oc?rc;ng nó? chuyện nổ? nữa v&?grave; nhà vừa đ&oc?rc;ng vừa b&?acute;.

    Rửa 10 m&ac?rc;m bát một lúc

    Anh nó? vớ? t&oc?rc;? về có cỗ th&?grave; đỡ ngạ?, đ&oc?rc;ng ngườ? cũng sẽ khong bị chú ý. T&oc?rc;? thấy có lý, nhưng mà g?ờ th&?grave; đúng là&hell?p; oan g?a. Lúc ăn cơm xong, chỉ m&?grave;nh t&oc?rc;? dọn dẹp. Các c&oc?rc; chỉ g?úp chút &?acute;t, còn ngườ? th&?grave; bận con cá?, bận v?ệc nhà n&ec?rc;n x?n về sớm hết. T&oc?rc;? dọn dẹp và rửa tớ? 10 m&ac?rc;m bát, có m&?grave;nh t&oc?rc;?. Vừa rửa vừa nghĩ tủ? th&ac?rc;n, kh&oc?rc;ng a? đoá? hoà? g&?grave; tớ? m&?grave;nh. Chỉ có anh th? thoảng ngó qua hỏ? t&oc?rc;? và? c&ac?rc;u cho t&oc?rc;? đỡ buồn rồ? lạ? vào nhà uống nước. Nghĩ cảnh ấy t&oc?rc;? sợ quá.


    Rửa xong th&?grave; úp úp. Có lúc b&ec?rc; t&oc?rc;? mớ? phả? nhờ tớ? bàn tay đàn &oc?rc;ng là anh. Vậy mà mẹ anh ra chỉ nó? được một c&ac?rc;u: “Cháu vất vả quá”. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng lườ?, cũng kh&oc?rc;ng t&?acute;nh toán g&?grave; chuyện đó nhưng mà rửa từng ấy bắt, t&oc?rc;? thật sự kh&oc?rc;ng thể đứng dậy được nữa v&?grave; quá mỏ? ch&ac?rc;n và hoa mắt. Đứng dậy mà trờ? đất quay cuồng, phát mệt.
    Xong tay t&oc?rc;? nhợt ra v&?grave; nước lạnh. Nghĩ h&at?lde;? hùng thật nhưng g?ờ b?ết làm sao, cũng chỉ có thể làm cho đẹp cá? ngày ra mắt, chẳng lẽ m&?grave;nh lạ? kh&oc?rc;ng làm, cứ ngồ? đó th&?grave; a? m&ec?rc; được.

    Lúc về bơ phờ

    Kh? chào hỏ? ra về, t&oc?rc;? được mờ? lạ? chơ? nhưng trờ? nhá nhem tố?, t&oc?rc;? muốn l&ec?rc;n cho xong. Vớ? lạ?, lúc ấy trong đầu t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng nghĩ được tớ? cá? g&?grave; khác ngoà? cá?&hell?p; g?ường. T&oc?rc;? chỉ ước được ở nhà m&?grave;nh, được ngả lưng và làm một g?ấc tớ? sáng ngon lành. Thế th&?grave; còn g&?grave; bằng.

    Ngườ? t&oc?rc;? nh&?grave;n bơ phờ. Kh? về chỉn chu, x?nh đẹp bao nh?&ec?rc;u th&?grave; g?ờ nh&?grave;n như đứa vừa chu? trong bụ? rậm ra. Sợ quá, t&oc?rc;? thật kh&oc?rc;ng còn k?&ec?rc;n nhẫn để cườ? l&ac?rc;u vớ? ngườ? nhà anh, dù t&oc?rc;? b?ết, họ chưa nó? chuyện được c&ac?rc;u nào. T&oc?rc;? x?n phép ra về, lòng nghĩ tủ? v&oc?rc; cùng. Mớ? ngày đầu về ra mắt mà đ&at?lde; bị đố? xử như k?ểu trách nh?ệm của d&ac?rc;u con trong nhà, kh&oc?rc;ng phả? là khách, t&oc?rc;? chán quá. Vả lạ?, có d&ac?rc;u con trong nhà th&?grave; cũng kh&oc?rc;ng thể như &oc?rc;-s?n thế được.

    T&oc?rc;? đang suy nghĩ, có n&ec?rc;n nó? vớ? anh đ?ều này và thật sự, cũng suy nghĩ ngh?&ec?rc;m chỉnh về chuyện làm d&ac?rc;u nhà anh. Nếu về ở chung thế này, chắc chỉ có t&oc?rc;? là khổ&hell?p;

                                                                                                                                                                                                                                                                                      Theo Khampha.vn
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/am-anh-ngay-ra-mat-nha-nguoi-yeu-a775.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Học cách yêu… cả nhà

    Học cách yêu… cả nhà "bên ấy"

    Nếu khi bước vào hôn nhân, bạn cứ khăng khăng ôm định kiến “mẹ chồng nàng dâu”, “dâu con rể khách” thì rất có thể, cuộc sống vợ chồng của bạn sẽ luôn bị ức chế.

    Yêu con sếp, xin đừng!

    Yêu con sếp, xin đừng!

    Sếp được cái quý mến tôi vô cùng. Ngay từ khi tôi bước chân vào gia đình ấy, sếp đã ưng, và thích khả năng làm việc của tôi.