Bức thư gửi đến thông điệp cho các em rằng “điểm số các em đạt được nói lên điều gì đó, nhưng không nói lên tất cả mọi điều về các em”.
Học sinh lớp 6 trường tiểu học Barowford ở Nelson, Lancashire (Anh) đã nhận được một bức thư vô cùng xúc động từ nhà trường gửi kèm với kết quả của bài kiểm tra Key Stage 2 (một bài kiểm tra gồm nhiều lĩnh vực như văn học, toán học, khoa học, lịch sử, địa lý...). Bức thư gửi đến thông điệp cho các em rằng “điểm số các em đạt được nói lên điều gì đó, nhưng không nói lên tất cả mọi điều về các em”.
Bức thư gửi các em học sinh tiểu học ở Anh |
Bức thư được đồng ký tên bởi cô hiệu trưởng Rachel Tomlinson và cô trưởng khối lớp 6 Amy Birkett, được gửi trực tiếp tới từng học sinh.
Bức thư sau đó được đưa lên mạng xã hội Twitter và được những người dùng cho là “thứ đầu tiên mà tân Bộ trưởng Bộ Giáo dục Nicky Morgan nên đọc.”
Thực tế, bức thư này đã từng xuất hiện trên Facebook năm ngoái ở Mỹ với tên trường tiểu học, tên hiệu trưởng, học sinh và tên của bang được giấu đi.
Cô hiệu trưởng Tomlinson cho biết mình đã tìm thấy bức thư này cách đây 6 tháng, và mặc dù đã mất đường link tới bức thư gốc, nhưng cô cảm thấy những tình cảm của bức thư là cần thiết với những học sinh cuối cấp nên đã quyết định gửi chúng cho các em.
Dưới đây là toàn bộ nội dung bức thư:
“Gửi kèm theo đây là kết quả bài kiểm tra KS2 của các em. Chúng tôi rất tự hào về các em vì đã chứng tỏ được khả năng cũng như đã cố gắng hết mình trong tuần vừa qua.
Tuy nhiên, chúng tôi nghĩ rằng, những bài kiểm tra thế này không phải lúc nào cũng đánh giá được chính xác tất cả những gì khiến các em trở nên đặc biệt và là duy nhất. Những người đã tạo ra những bài kiểm tra này không biết rõ về từng em như các thầy cô giáo của các em, cũng như những gì tôi hy vọng về các em, và chắc chắn càng không thể biết rõ bằng gia đình của các em.
Họ không biết trong số các em có nhiều em nói được hai ngôn ngữ. Họ không biết em nào chơi được nhạc cụ, hoặc biết nhảy múa, hoặc biết vẽ tranh. Họ không biết bạn bè của các em luôn trông cậy vào các em, cũng không biết tiếng cười của các em có thể khiến một ngày tồi tệ trở nên tươi sáng hơn.
Họ không biết các em có thể làm thơ hay sáng tác bài hát, chơi thể thao, suy nghĩ về tương lai, hay chăm sóc cho em trai hoặc em gái của mình sau giờ học. Họ không biết các em đã từng tới những nơi tuyệt vời, hay các em kể chuyện rất hay, hoặc các em rất thích được giành thời gian cho gia đình và bạn bè.
Họ không biết các em rất đáng tin cậy, tốt bụng và chu đáo, và các em luôn cố gắng từng ngày để đạt kết quả tốt nhất... Điểm số của các em có thể nói lên điều gì đó, nhưng không thể nói lên mọi điều về các em.
Vậy nên, các em hãy cảm thấy tự hào với kết quả của mình, và hãy nhớ rằng có rất nhiều cách khác để chứng tỏ các em là những người thông minh.”