Ông Nguyễn Văn Chấn trong thờ? g?an chịu án oan 10 năm ngồ? tù để th? hành án chung thân cho tộ? "G?ết ngườ?" đã 2 lần tử tự bất thành.
G?a đình đang yên bình của ông tan nát: Vợ nhập v?ện tâm thần, cả 4 đứa con bỏ học vì không chịu nổ? dư luận ập lên đầu.
Sau hơn 10 năm ngồ? tù, được trả tự do về nhà, ch?ều 4-11, g?ây phút đầu t?ên bước vào căn nhà quen thuộc, ông Chấn xúc động, không thốt nên lờ?. Đô? mắt ông nhắm ngh?ền mệt mỏ?.
Ông Nguyễn Thanh Chấn trong vòng tay ngườ? thân ngày trở về
Nhìn lạ? những vật dụng quen thuộc trong căn nhà từng gắn bó, ông thốt lên: “Mọ? thứ vẫn vậy!”. 10 năm rồ?, tất cả đều tồ? tàn, cũ nát. Nền x? măng loang lổ, bộ bàn ghế cũ, g?ường cũ vớ? tấm ch?ếu thủng nát...
G?ữa nhà, bàn thờ vớ? tấm bằng chứng nhận Tổ quốc gh? công ngườ? cha ông là l?ệt sĩ Nguyễn Hữu Phấn đã vỡ kính từ lâu mà chưa được thay.
Tấm bằng chứng nhận Tổ quốc gh? công bố ông Chấn đã vỡ kính từ lâu mà chưa được thay
Lẽ ra, sau 10 năm cuộc sống đã phả? khác. Song từ kh? ông Chấn vào tù, cuộc sống của cả g?a đình đã bị đảo lộn.
Bà Phạm Thị Đạo (dì ruột ông Chấn) cho b?ết bà Nguyễn Thị Ch?ến (vợ ông Chấn) đã phả? đ?ều trị ở Bệnh v?ện Tâm thần Trung ương 2 năm nay do nghĩ ngợ? quá nh?ều. Ngay sau kh? chồng bị kết án chung thân về tộ? g?ết ngườ? vào năm 2004, vớ? n?ềm t?n sắt đá là chồng vô tộ?, bà Nguyễn Thị Ch?ến đã bỏ toàn bộ thờ? g?an, công sức của mình để kêu oan cho chồng.
Ch?ếc g?ường cũ nát 10 năm vẫn vậy
“Đằng đẵng cả chục năm đ? kêu oan cho chồng, Ch?ến đã phát đ?ên và phả? đ?ều trị thường xuyên tạ? Bệnh v?ện thần k?nh trung ương. Bây g?ờ ngày nào nó cũng phả? uống thuốc” - bà Đạo rưng rưng kể.
Có mặt tạ? buổ? công bố quyết định trả tự do cho ông Chấn tạ? trạ? g?am Vĩnh Quang (Vĩnh Phúc), bà Ch?ến đã ngất xỉu. Về đến nhà, bà Ch?ến lạ? ngất đ? vì thần k?nh của bà đã yếu đ? nh?ều sau 1 lần bị đột quỵ và đ?ều trị thuốc thang lâu dà?. Đ? đón chồng về nhà lần này, bà Ch?ến cũng phả? cầm theo cả tú? thuốc bên mình.
Còn bà Nguyễn Thị Định (chị gá? ông Chấn) kể, tất cả họ hàng từ trên trở xuống anh em, ha? bên đều suy sụp. Các cháu đ? học thì bạn bè có những ngườ? kỳ thị, còn nó?: “Ê, con nhà g?ết ngườ?!” và không chịu ngồ? cạnh.
Ông Chấn có 4 ngườ? con: Nguyễn Chí Quyết, Nguyễn Thị Quyền, Nguyễn Thị Thu và Nguyễn Thế Anh thì cuố? cùng lần lượt đã bỏ học vì không chịu nổ? “búa rìu” dư luận.
Con gá? lớn của ông Chấn là Nguyễn Thị Quyền (SN 1984) quyết tâm ra đ?, sang Đà? Loan theo d?ện xuất khẩu lao động k?ếm t?ền được 4 năm rồ?. Chị nó?: “Bố không về được thì con không về nước, không bao g?ờ nghĩ lấy chồng”.
Ngườ? thân, bà con lố? xóm ngậm ngù? ôn lạ? nỗ? khổ của g?a đình ông Chấn
Anh Nguyễn Chí Quyết, con tra? cả, lấy vợ, s?nh được 2 cháu tra?. Chị Nguyễn Thị Thu cũng mớ? lấy chồng và có 1 con tra?. Ra tù, có các cháu là n?ềm an ủ? đố? vớ? g?a đình, vớ? ông Chấn.
Khổ tâm nhất là bà Vì, mẹ của ông Chấn, vẫn phả? hàng ngày trông co? quán tạp hóa. Tuổ? đã cao song bà vẫn thường xuyên bị chử? bớ?, m?ệt thị vì có con g?ết ngườ?.
Ông Chấn bù? ngù? cho b?ết ở trong tù, thỉnh thoảng nghe t?n ở nhà kh?ến ông thấy như đứt từng khúc ruột. Ông đã 2 lần tự sát song bất thành.
“Hơn 10 năm trong tù tô? chỉ kêu oan. Cứ ngủ thì thô?, thức lúc nào là tô? kêu oan lúc đó. Nh?ều lần cứ nghĩ là thô? buông xuô? bỏ mặc lạ? vợ con và mẹ nhưng không chết được. Trong tù tô? vẫn khấn tâm l?nh bố tô? để mong được m?nh oan” - ngồ? trong ngô? nhà cũ nát, nhìn lên ban thờ ngườ? cha l?ệt sĩ, ông Chấn kể trong nước mắt.
Theo Nguyễn Quyết/NLĐO