Mai Phương cùng người bạn thân là Ốc Thanh Vân đã có chuyến đi đến Bhutan, nơi được mệnh danh là "vùng đất hạnh phúc", vào tháng 4/2019.
Mới đây, Ốc Thanh Vân đã đăng tải clip xúc động ghi lại chuyến du lịch Bhutan của cô và cố nghệ sĩ Mai Phương.
[presscloud]15173[/presscloud]
Video: Hành trình ở "vùng đất hạnh phúc" Bhutan của Mai Phương.
Ở Bhutan, Mai Phương và Ốc Thanh Vân đã có cơ hội đi tham quan nhiều nơi, đến nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng. Ở chân Tượng Phật bằng đồng lớn nhất thế giới, Ốc Thanh Vân không ngừng nguyện cầu về một phép màu xuất hiện, sẽ giúp cô em gái bé nhỏ Mai Phương vượt qua được căn bệnh quái ác.
Kèm theo clip, Ốc Thanh Vân chia sẻ một tâm thư dài dành cho Mai Phương. Trong đó nói về những ký ức đẹp của hai chị em nghệ sĩ, cũng đồng thời là sự đau xót đến tận cùng khi chứng kiến Mai Phương trong những ngày cuối của cuộc đời.
Nguyên văn tâm sự của Ốc Thanh Vân dành cho Mai Phương:
“Rất nhiều đoạn clip với em tôi, Phan Thị Mai Phương. Dựng xong lại không dám đăng vì giai đoạn cuối, sợ đăng mọi người thấy lại suy nghĩ, thế nên chị không dám.
Những dòng chữ ấy chị viết cho em là cách đây khoảng một tháng, khi em đã yếu rồi. Biết là rất khó nhưng đâu đó vẫn còn hi vọng biết đâu có phép màu. Thế nên cứ nguyện cầu. Nguyện cầu.
Giờ thì không còn kịp để đi đâu xa cùng nhau nữa. Không còn hi vọng vào kỳ tích. Không còn cần mạnh mẽ để làm gì. Những ngày này chưa thấy nhớ nhiều đâu, rồi mọi thứ xong xuôi, nhìn lại những hình ảnh cũ, lúc đó mới thấm.
Bhutan, gần một năm rồi nè em, trong clip cái mắt chị sưng, em khóc em vẫn đẹp, sao chị khóc chị xấu quá đi. Lúc cầu nguyện dưới chân tượng Phật bằng đồng lớn nhất thế giới, nước mắt rơi không ngừng em ơi! Lớn hơn em chưa đầy một tuổi mà mỗi lần kế bên, chị thấy em giống em bé quá à, mỗi lần chị xàm xí là em cười sặc sụa, nói: “Ốc khùng quá Ốc ơi, em quay clip cho người ta biết là Ốc khùng nha, muốn không”. Ừ. Khùng quá nên mới thương em quá vậy nè. Thương không tính toán, không nghĩ suy.
Chị sẽ chia sẻ những đoạn clip vui vẻ chưa từng công bố nhé, để mọi người thấy em chị đã giỏi và lạc quan ra sao. Thật sự không kiên cường không được đến hôm nay đâu.
Mọi người mà lâu không gặp, nhìn em bây giờ chắc sẽ khóc, vì chịu không nổi. Nhưng đối với những người kề cận bên em, thì sao lúc này lại thấy nhẹ lòng. Vì em đẹp lắm, không hiểu sao khi đi rồi em lại đẹp hơn những ngày vừa qua rất nhiều.
Hai má em đầy đặn, lông mi em dài, không phải là gương mặt chỉ còn xương trong những ngày cuối cùng. Nhìn em nằm đó mà tự nhiên nghĩ: ừ, thôi vậy đi. Em được ngủ rồi. Bao nhiêu ngày rồi có được ngủ đâu. Thức trắng cả ngày lẫn đêm, cứ ngồi rồi gục cái đầu xuống. Tư thế đó làm em đỡ đau vì những điểm di căn hành hạ thân thể tan nát.
Em tỉnh táo gần như đến lúc cuối cùng. Không nói được nhưng chị đến là biết, mắt nhướn lên nhìn, miệng nói khẩu hình “Ốc, Ốc”, cấu cấu cái tay chị, cấu mạnh lắm. Muốn nói nhưng chỉ được vậy thôi.
Bao nhiêu đau đớn, khổ ải. Bao nhiêu cùng cực, vật vã. Giờ thì ngủ thôi em ạ. Không phải nhọc hết sức mà dậy nữa. Chị đã thương em thì sẽ mãi thương em. Em tôi, Mai Phương. Chúa che chở cho em".
Vi An (T/h)