+Aa-
    Zalo

    Ước mơ trở thành bác sĩ của cậu bé không cha, mồ côi mẹ

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Dù cuộc sống gia đình nghèo khó, nhưng Trịnh Văn Tuấn (SN 2007) vẫn nuôi ước mơ trở thành bác sĩ giỏi chữa bệnh cho dân nghèo.

    (ĐSPL) - Không cha, mồ côi mẹ, cuộc sống của gia đình 6 miệng ăn chỉ trông chờ vào bà cụ già yếu 60 tuổi. Vượt lên nỗi đau của gia đình, em Trịnh Văn Tuấn (SN 2007) thôn 3, xã Vĩnh Khang, huyện Vĩnh Lộc (Thanh Hóa) nuôi ước mơ trở thành bác sĩ giỏi chữa bệnh cho dân nghèo.
    Bà cháu nuôi nhau, rau cháo qua ngày
    Men theo con đường lầy lội, chúng tôi dễ dàng tìm ra ngôi nhà lụp sụp, tuềnh toàng của gia đình em Trịnh Văn Tuấn. Cuộc sống gia đình 6 người chỉ gói gọn trong căn nhà 45m2. Trong căn nhà cũ kỹ, dột nát ấy không có thứ gì đáng giá, chỉ có góc học tập của Tuấn là sáng sủa nhất.
    Ước mơ trở thành bác sĩ của cậu bé không cha, mồ côi mẹ

    Ngôi nhà lụp sụp

    Thấy có khách vào chơi, bà Đỗ Thị Hòa, bà ngoại Tuấn vui mừng, phấn khởi. Nhưng niềm vui ấy chỉ đến chốc lát, rồi nhanh chóng biến mất khi nhắc về kí ức đau thương của cô con gái (mẹ em Trịnh Văn Tuấn).
    Kể về cuộc đời bất hạnh của đứa con gái bị thiểu năng trí tuệ, bà Hoa chia sẻ: “Mẹ Tuấn là con gái thứ 2 trong gia đình. Khi sinh ra, nó đã bị thiểu năng trí tuệ, nó bị người ta lừa đến mang thai rồi sinh ra cháu Tuấn. Bà cháu, mẹ con rau cháo sống qua ngày. Đến năm 2011, nó bị bệnh hiểm nghèo. Gia đình tôi cố gắng chạy chữa khắp nơi, bán hết trâu, bò để lấy tiền chữa trị nhưng nó vẫn không qua khỏi. Năm 2012, nó ra đi để lại thằng Tuấn cho tôi nuôi".
    Nỗi đau tiếp nỗi đau, khi đứa con trai của bà mắc bệnh tâm thần, một thân gầy yếu, nai lưng kiếm ăn từng bữa cho con cháu. “Nhà có 6 miệng ăn mà chỉ trông chờ vào 3 sào ruộng. Vợ chồng nhà thằng út thì ốm đau bệnh tật chẳng làm được gì. Mình tôi phải nuôi vợ chồng nhà nó và ba đứa cháu. Ngoài làm ruộng, tôi có đi làm thuê, làm mướn cho người ta nhưng cũng chẳng đủ ăn”, bà Hòa nghẹn ngào nói.
    Cuộc sống khốn khó, hai bà cháu chỉ biết nương tựa vào nhau, thậm chí nhiều lúc bà phải đi xin khất tiền học phí cho cháu. Bà Hòa tâm sự: "Chỉ thương cháu tôi bây giờ, nó ngoan, học giỏi mà phải chịu cảnh ăn rau cháo đi học".
    Ước mơ trở thành bác sỹ để chữa bệnh cho người nghèo
    Ước mơ trở thành bác sĩ của cậu bé không cha, mồ côi mẹ

    Tuấn học rất giỏi và thông minh

    Cô Hà Thị Tư, giáo viên chủ nhiệm cảm thấy rất tự hào về em: “Tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng không vì thế mà Tuấn nản trí, trái lại cậu bé rất chăm chỉ học tập. Trong lớp 2B, Tuấn là một học sinh giỏi, đứng thứ 6 của lớp. Trong giờ học, em rất ngoan ngoãn, chăm chỉ, chịu khó làm bài tập, lắng nghe cô giáo giảng bài. Đối với bạn bè, em cũng rất thân thiện, gần gũi”.
    Ngoài những giờ học trên lớp, Tuấn về nhà còn giúp đỡ bà trông em, làm việc nhà. Tuấn chia sẻ: “Cháu thương bà cháu lắm, một mình bà phải nuôi cả nhà. Sau này lớn lên, cháu sẽ kiếm nhiều tiền về nuôi bà để bà cháu đỡ phải khổ”.
    Khi được chúng tôi hỏi về ước mơ, Tuấn ngân ngấn nước mắt  trả lời: “Lớn lên, cháu muốn làm bác sỹ. Cháu sẽ cố gắng học tập thật giỏi để sau này trở thành bác sỹ chữa bệnh cho những người nghèo".
    Ước mơ trở thành bác sĩ của cậu bé không cha, mồ côi mẹ

    Tuấn luôn ấp ủ ước mơ trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho người nghèo

    Cô Nguyễn Thị Lệ, Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Vĩnh Khang cho biết: “Em Trịnh Văn Tuấn là học sinh thuộc diện hoàn cảnh khó khăn. Tuy vậy, Tuấn rất ham học và cũng rất thông minh, tiếp thu bài rất nhanh. Năm học 2013 - 2014, em Tuấn đạt học sinh giỏi. Biết hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, nhà trường đã phối hợp với chính quyền địa phương, các cơ quan ban ngành của huyện Vĩnh Lộc luôn ưu tiên dành cho em nhiều suất học bổng để hỗ trợ em trong học tập. Ngoài ra, vào những dịp lễ tết, nhà trường cũng tặng quà và sách vở cho Tuấn, nhằm động viên em yên tâm học tập tốt”.
    Ở cái tuổi “ăn chưa no, lo chưa tới” nhưng cậu bé Tuấn đã ý thức được những việc làm, ấp ủ ước mơ cho tương lai. Mong ước của cậu học trò nghèo hiếu học là trở thành bác sĩ chữa bệnh cho dân nghèo. Vậy nhưng, ước mơ ấy của Tuấn có thành hiện thực hay không, không chỉ phụ thuộc vào Tuấn, gia đình mà còn rất cần những tấm lòng nhân ái, sẻ chia.

    Mọi sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm xin gửi về địa chỉ:

    - Em Trịnh Văn Tuấn

    Thôn 3, xã Vĩnh Khang, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa

    - Báo Đời sống và Pháp luật tại Miền Trung:

    Số 03, Đại lộ Lê Nin, TP Vinh - Nghệ An; ĐT: 0388903176; Fax: 038.8601010;

    Số tài khoản: 0191012468008, Ngân hàng Bảo Việt Nghệ An; Chủ tài khoản: Báo Đời sống và Pháp luật tại Miền Trung

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/uoc-mo-tro-thanh-bac-si-cua-cau-be-khong-cha-mo-coi-me-a55815.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Chị gái đơn thân nuôi 4 em tâm thần

    Chị gái đơn thân nuôi 4 em tâm thần

    (ĐSPL) - Nhìn 4 đứa em đã có tuổi nhưng chẳng khác gì những đứa trẻ, khuôn mặt ngô nghê, thi thoảng lảm nhảm đôi ba câu không rõ lời, trái tim người chị cả như thắt lại.