+Aa-
    Zalo

    Tư tưởng kỳ quặc và khác biệt của mẹ chồng đang làm hại con trai tôi

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Hai đứa nhỏ đã lớn, con trai tôi cũng đã hiểu chuyện hơn. Nó cứ liên tục hỏi tôi sao bà nội chỉ bế em mà không chịu bế nó. Sao bà nội mua váy mới cho em hoài

    Hai đứa nhỏ đã lớn, con trai tôi cũng đã hiểu chuyện hơn. Nó cứ liên tục hỏi tôi sao bà nội chỉ bế em mà không chịu bế nó. Sao bà nội mua váy mới cho em hoài mà chẳng thấy mua áo mới cho nó?

    Tôi lấy chồng được gần 3 năm nay. Con trai tôi giờ cũng gần 2 tuổi. Vợ chồng tôi hiện đang sống cùng mẹ chồng (bố chồng đã bỏ đi cách đây gần 10 năm), nhưng chúng tôi giờ chỉ muốn ra ở riêng.

    Nguyên nhân cũng vì mẹ chồng tôi có tính khinh trọng cháu quá đáng. Tôi sợ con tôi lớn thêm chút nữa, biết cảm nhận và suy nghĩ về thái độ của bà nội, nó sẽ bị tổn thương.

    Mẹ chồng tôi có tư tưởng khá kì quặc và khác biệt với mọi người. Bà cho rằng cháu ngoại mới là cháu bà, còn cháu nội chưa chắc đã là cháu bà!. Cũng vì tư tưởng này mà cách đối xử với các cháu cũng khác nhau hoàn toàn.

    Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vừa được đẩy từ phòng sinh ra. Mẹ chồng tôi đã vội chạy lại, bế con trai tôi lên và vạch bàn chân ra xem. Tôi hiểu lí do bà làm thế. Bà sợ đấy không phải là cháu bà. Khi nhìn thấy 1 bàn chân thằng bé có 6 ngón, bà mới thở phào. Chân 6 ngón là di truyền mấy đời của gia đình chồng tôi. Tôi đã từng cực ghét nó vì nó làm con trai tôi trở nên xấu xí. Nhưng ngay lúc đó, tôi lại thầm cảm ơn điểm di truyền ấy, nếu không có nó, chắc mẹ chồng tôi càng có cớ mà nói đó không phải cháu bà.

    Tôi chưa từng thấy một người bà nào lại chăm và thương cháu ngoại hơn cả cháu nội như mẹ chồng mình. (Ảnh minh họa).

    Tuy vậy, cách ứng xử, thái độ của bà đối với con trai tôi cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Tôi chưa từng thấy một người bà nào lại chăm và thương cháu ngoại hơn cả cháu nội như mẹ chồng mình. Và tôi cũng chưa từng thấy một bà nội nào lại thờ ơ, lạnh nhạt với cháu đích tôn như bà. Thật là ngược đời.

    Em chồng tôi sinh trước tôi 2 tháng, là con gái. Ngay từ ngày em sinh, mẹ chồng đã rước em về chăm sóc, hầu hạ đến mức tôi phải ghen tị. Còn tôi sinh, về ngoại 4 tháng, số ngày bà đến thăm cháu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chồng tôi trách thì bà lại nói vì bà bận chăm cháu ngoại nên không có thời gian.

    Đáng nói ở chỗ, nếu mối quan hệ giữa tôi với bà không tốt, tôi còn có thể hiểu lí do bà lạnh nhạt với con trai tôi. Nhưng đằng này, mối quan hệ giữa tôi với bà rất bình thường, vậy mà bà lại chẳng thương con tôi.

    Em chồng sau khi hết chế độ thai sản thì đi làm lại. Hàng ngày, em đem con gửi nhờ bà ngoại trông giúp. Còn con tôi, 6 tháng đã phải đi nhà trẻ vì bà nói “mẹ chăm một lúc 2 đứa không nổi”. Ấm ức lắm nhưng tôi đâu còn cách nào khác. Con quá bé, đi nhà trẻ nhiều khi không được giữ ấm và ăn uống như ở nhà nên hay ốm đau. sổ mũi. Từng rất nhiều lần tôi đang làm thì cô gọi điện báo con sốt. Tôi lại tất tả chạy về đón con, sau đó là nghỉ làm chăm con vì bà chỉ mải chăm cháu ngoại.

    Bà phân biệt đối xử đến mức chồng tôi phải lên tiếng trách. Nhưng bà vẫn chẳng bận tâm và luôn kêu: “Cháu ngoại mới đích thực là cháu tao”. Vậy cháu nội không phải cháu của bà chắc?.

    Thôi nôi cháu ngoại, mẹ chồng tôi làm thật lớn. Bà gọi điện mời bạn bè, họ hàng dưới quê lên. Lễ thôi nôi mà có nhạc sống, có cổng chào, rồi đặt bàn tiệc như thể đám cưới. Rồi sau đó vài hôm, tôi thấy mẹ chồng vác tấm hình cháu ngoại to đùng về, bắt chồng tôi treo ngay trong phòng khách.

    Đến lễ thôi nôi của con tôi. Tôi và chồng bàn bạc làm như con của em chồng cho con đỡ tủi thân. Vừa nghe, mẹ chồng tôi đã gạt phắt đi. Bà bảo mới bỏ tiền làm cho cháu ngoại, giờ không còn tiền làm cho cháu nội nữa. Nếu muốn làm thì vợ chồng tôi tự xoay sở. Bà cũng chẳng mời bạn bè, dòng họ nữa vì mới mời cách đây 2 tháng rồi. Tôi tức đến phát khóc với thái độ của bà.

    Chồng tôi vì tức giận mà không tổ chức thôi nôi tại nhà mà làm ở nhà ngoại. Vậy mà, mẹ chồng tôi cũng chẳng xuống vì bận chăm cháu ngoại cho vợ chồng cô em đi chơi với đám bạn cũ lâu ngày gặp lại.

    Tôi sợ con tôi lớn thêm chút nữa, biết cảm nhận và suy nghĩ về thái độ của bà nội, nó sẽ bị tổn thương. (Ảnh minh họa).

    Sau đó, chúng tôi có chụp một tấm hình gia đình khổ lớn. Nhưng khi đem về, bà bắt chúng tôi đem về phòng treo chứ không cho treo trong phòng khách. Tôi hỏi lí do thì bà bảo có hình cháu ngoại rồi, treo thêm tấm nữa sẽ làm rối không gian.

    Hai đứa nhỏ đã lớn, con trai tôi cũng đã hiểu chuyện hơn. Nó cứ liên tục hỏi tôi sao bà nội chỉ bế em mà không chịu bế nó. Sao bà nội mua váy mới cho em hoài mà chẳng thấy mua áo mới cho nó?Thậm chí, đưa cháu đi học, bà cũng chỉ mua sữa, snack cho cháu ngoại, còn con trai tôi thì bà bảo về nhà nói mẹ mua cho. Cũng vì con cái mà mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng ngày càng xấu đi.

    Mới đây, bà lại tiếp tục làm tiệc sinh nhật 2 tuổi thật hoành tráng cho cháu ngoại. Nhìn con trai tôi thiệt thòi thấy rõ mà tôi đau lòng quá. Chồng tôi đang đòi sẽ làm một buổi tiệc sinh nhật thật lớn tại nhà hàng cho con trai để con không tủi thân và cảm thấy thiếu thốn. Còn bà, tới thì tới, không tới thì thôi. Tôi nói nên bàn với mẹ trước thì chồng tôi nhất quyết không chịu. Anh còn đòi sau tiệc sinh nhật ra ở riêng cho bà rảnh tay chăm cháu ngoại.

    Tôi phân vân quá, nếu chuyển đi, e là tôi sẽ bị mang tiếng xúi giục chồng bỏ mẹ chồng một mình. Nếu không, tôi lại sợ con trai mình thiệt thòi quá rồi sinh tính ghen tị mà hỏng người. Tôi phân vân không biết nên ra ở riêng hay ở lại đây?.

    Theo Trí thức trẻ

    Xem thêm video:

    [mecloud]CrQPc9kCt6[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/tu-tuong-ky-quac-va-khac-biet-cua-me-chong-dang-lam-hai-con-trai-toi-a118527.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.