Trở về sau 7 năm bị bán sang Trung Quốc, trải qua bao cay đắng xứ người, cuộc đời người phụ nữ bất hạnh lại càng bi kịch hơn khi đã hóa điên, suốt ngày lang thang đi tìm con.
Đã hơn một năm trôi qua sau ngày đoàn tụ cùng gia đình, chị Lê Thị Lới (SN 1979, xã Đức Sơn, huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An) vẫn lúc nhớ, lúc quên, nói năng không bình thường, vui buồn bất chợt và luôn sống khép mình trong sợ hãi khiến người thân ai cũng xót xa.
Bà Lê Thị Bình (SN 1964, chị dâu Lới) xót xa kể về số phận bất hạnh của Lới (bên phải) - Ảnh: Phụ nữ VN. |
Thấy khách lạ, chị Lới mở đôi mắt tròn xoe nhìn, rồi giật mình chạy thẳng vào nhà, đứng nấp sau chị dâu là bà Lê Thị Bình (SN 1964).
Bà Bình kể trong nước mắt: “Lới trở về quê đã gần một năm nay rồi, nó cứ điên dại thế đó, lúc thì ngồi nghêu ngao hát, lúc lại lủi thủi một mình chẳng thèm nói năng. Cứ thấy người lạ vào là nó sợ, gia đình cũng động viên nhiều nhưng khó khăn là nó nói tiếng Việt Nam chưa thạo. Nhiều lúc trái gió trở trời, Lới cứ nói cả ngày mà chẳng ai hiểu nổi là nó đang nói cái gì”.
Được biết, hồi mới 16 tuổi, chị Lới đã được nhiều thanh niên trong ngoài làng để ý do có vẻ bề ngoài xinh xắn, ưa nhìn. Tuy nhiên, sai khi bị thất tình, tâm tính chị thay đổi hẳn, người cứ ủ rũ, thơ thẩn rồi sinh bệnh. Gia đình tốn tiền chạy chữa cho chị nhưng vẫn không khỏi.
Khi 27 tuổi, chị Lới bỗng nhiên mang bầu và sinh một bé gái vào năm 2005. Năm 2010, chị Lới đưa cô con gái tên M. (5 tuổi) ra thị trấn Anh Sơn (huyện Anh Sơn) làm giúp việc cho một gia đình người quen để kiếm tiền trang trải cuộc sống của hai mẹ con. Thế nhưng, chỉ một thời gian ngắn, hai mẹ con bỗng mất tích, không ai biết tin tức gì.
Chị Lới ngày mới được đưa về gia đình một năm trước - Ảnh: Tri thức trực tuyến. |
“Lâu không thấy em gọi điện về nên tháng 12/2012, chồng tôi lên thăm Lới thì chủ nhà cho biết Lới và con gái đã đi về quê từ lâu. Dò hỏi mãi, chúng tôi mới biết Lới và con gái đã được một thanh niên đưa đi, từ đó mất tin tức. Gia đình đã nhiều năm tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không có thông tin gì của 2 mẹ con Lới”, bà Bình nhớ lại.
Bẵng đi một thời gian dài, đầu tháng 12/2017, gia đình nhận được thông tin có người đăng ảnh Lới lên mạng xã hội Facebook để tìm người nhà. Đến ngày 9/12/2017, chị Lới được một người đàn ông tên Hưng, quê Vĩnh Phúc đem về tận nhà và cho biết suốt thời gian qua chị bị lừa bán sang Trung Quốc làm vợ.
Gặp lại em gái sau 7 năm biệt tích, vợ chồng bà Bình đã thủ thỉ động viên em gái cố nhớ lại chuyện ở xứ người mà vợ chồng bà Bình không cầm nổi nước mắt.
“Lới bảo khi đang bế con gái chơi ngoài cửa nơi Lới làm giúp việc thì có một người phụ nữ tới rủ đi chơi. Sau đó, người này cùng một nam thanh niên bắt xe khách đưa hai mẹ con đi mấy ngày trời sang tận Trung Quốc. Sau một thời gian, người phụ nữ này bảo đã hết tiền gạo nên đem tôi bán cho một người đàn ông. Còn con gái Lới thì ở lại với người phụ nữ đó”, bà Bình xót xa sau khi nghe Lới kể lại khoảng thời gian bất hạnh của cô.
“Bị bán làm dâu nơi xứ người, Lới bị nhốt trong nhà, không được đi đâu. Ở bên đó, Lới sinh được 3 người con (2 trai, một gái), nhưng Lới chẳng nhớ sinh năm nào và con đặt tên là gì”, bà Bình cho biết thêm.
Vì bất đồng ngôn ngữ nên dù muốn về nhà với mẹ cũng không biết đi đường nào, muốn đi tìm con gái cũng không biết làm sao, cứ thế chị Lới phải nhẫn nhục ở cùng người đàn ông Trung Quốc. Buồn quá, chị khóc thì bị ông ta đánh, có đôi lần chị phản kháng nhưng lại càng bị đánh nhiều hơn. Khi chị trốn được ra ngoài thì bị Công an Trung Quốc bắt giữ vì không có giấy tờ tùy thân. Sau 2 tháng bị tạm giữ, chị Lới được anh Hưng giúp đưa về Việt Nam.
Theo bà Bình, gần một năm trở về trong vòng tay yêu thương của gia đình, tâm lý của chị Lới đã dần ổn định. Tuy nhiên, do chưa được như người bình thường nên đi đâu, làm gì bà cũng phải đưa em chồng đi cùng kể cả lên nương rẫy hay nấu ăn, giặt giũ.
“Nhiều hôm trở trời, nhớ con là Lới bỏ nhà đi lang thang khắp nơi để tìm. Có hôm, vừa ăn cơm tối xong, Lới lặng lẽ ra ngoài rồi đi gần chục km xuống thị trấn Anh Sơn tìm con. Thương Lới lắm, cũng là phận con người cả, nhưng sao số phận của Lới lại hẩm hiu đến như thế”, bà Bình thở dài.
Dù đã sinh được 4 đứa con, nhưng giờ đây người mẹ tội nghiệp đó chẳng giữ được đứa nào bên mình. Có lẽ đó là lý do dù được sống trong sự bao bọc của người thân mà chị Lới vẫn phát điên mỗi khi nhớ con.
Minh Minh(T/h)