(ĐSPL) – Không h?ểu tạ? sao, nh?ều quý ông quý bà rõ ràng cứ hễ cặp kè vớ? nhau là dắt nhau vào nhà nghỉ, khách sạn để “vu? vẻ”, thế mà họ vẫn cứ khăng khăng “t?nh-thong-thuong-v?-ngu-a7262.html#.UnmptVNPUdc">ngoạ? tình không vì tình dục”?
Nh?ều ngườ? tìm đủ lý do để lấp l?ếm cá? ham muốn tự cho là “đê hèn” để ngoạ? tình. Nào là chỉ muốn tìm ngườ? h?ểu mình để ch?a sẻ, tâm sự, nào là do g?a đình rạn nứt, vợ/chồng luôn k?ểm soát kh?ến cuộc sống bí bách, hay có ngườ? còn mạnh m?ệng “chỉ vì quá áp lực trong công v?ệc”…
Thật lạ, nếu chỉ vì những lý do đó, tạ? sao họ không đưa nhau vào công v?ên hay quá cà phê mà ch?a sẻ, tạ? sao cứ phả? dắt díu nhau vào khách sạn, nhà nghỉ để làm gì? Cứ phả? lên g?ường ôm ấp nhau mớ? tâm sự được? Và bạn thân, đồng ngh?ệp họ không ch?a sẻ được sao?
Cũng có những trường hợp rõ nực cườ?. M?ệng luôn đ?nh n?nh không phả? vì tình dục, chỉ là muốn quan tâm, ch?a sẻ nhau lúc khó khăn, ấy vậy mà mỗ? lần gặp nhau cứ phả? đụng chạm, phả? gần gũ? xác thịt mớ? có thể sẻ ch?a được?!
t?nh-khong-v?-t?nh-duc-2.jpg" alt="Trên đờ? này có chuyện ngoạ? tình không vì tình dục" />
Trên đờ? này có chuyện t?nh-o-nha-ngh?-a6187.html#.Unmpt1NPUdc">ngoạ? tình không vì tình dục?
Nh?ều quý ông, quý bà bề ngoà? ra vẻ đạo mạo, cao quý lắm. Cứ như thể ta đây là ngườ? chính trực, không bao g?ờ có chuyện “bẩn nhơ” bên ngoà?. Xuất h?ện cùng g?a đình lúc nào cũng cườ? nó?, ôm ấp như thể “g?a đình tô? hạnh phúc lắm”, “tô? luôn quan tâm con cá?, chồng/ vợ con”… Ấy thế mà, cứ mỗ? g?ờ trưa, họ lạ? tìm cớ dắt díu nhau vào nhà nghỉ để được “nghỉ ngơ?”. À thì ra là hẹn hò đúng chất công sở.
Cả ha? v?ện lý do đ? công chuyện ở một đ?ểm mà chỉ ha? ngườ? trong cuộc mớ? b?ết. “Xong xuô?” rồ? lạ? tỉnh bơ trở về vớ? dáng vẻ ngh?êm túc, đạo mạo, luôn vì vợ/ chồng vì con. Hỏ? thì họ bảo vì công v?ệc căng thẳng quá, tranh thủ g?ờ trưa “vu? vẻ” chút ít để được thư g?ãn t?nh thần. Vậy là sau những g?ây phút “lên mây” cùng ngườ? thứ 3, xóa bỏ mọ? dấu vết, họ vẫn đàng hoàng trước vợ con.
Khổ nhất cho những phụ nữ thấy chồng mệt mỏ?, “bơ phờ” sau g?ờ làm lạ? cứ nghĩ chồng ốm vì công v?ệc. Chồng đã lâu không còn ham muốn chuyện “g?ường ch?ếu” như trước vì áp lực công v?ệc quá chăng? Thế là bà vợ tất tưở? tìm thuốc nam, thuốc bắc, tìm sơn hào hả? vị để “tẩm bổ” cho chồng. Đâu ngờ tẩm bổ cho chồng “phục vụ” kẻ khác. Không rõ, kh? chứng k?ến cảnh tượng chồng dắt díu bồ vào nhà nghỉ, các bà vợ k?a sẽ như thế nào?
Lạ? có chuyện anh nông dân ở quê nỡ đem lòng xót thương cô hàng xóm chồng đ? xa, thu? thủ? một mình. Thế là bất kể ngày hay đêm, anh đều “mò” sang nhà g?úp từ v?ệc nhà đến v?ệc đồng áng. Thật tà? tình là dù có “l?ếm mỡ” bên ngoà? như thế, vợ con anh vẫn một mực t?n tưởng chồng.
Bất ngờ, lúc vợ anh s?nh con được và? tháng, cô hàng xóm k?a cũng vào trạm xá nằm chờ s?nh. Anh nông dân còn thản nh?ên bảo vợ nấu cháo mang cho cô hàng xóm mà rằng “hàng xóm tố? lửa tắt đèn có nhau”. Thật xót thương cho vợ anh. Cô vẫn một mực t?n chồng chăm sóc cho t?nh-vo?-con-dau-ma-khong-b?et-a6722.html#.Unmpu1NPUdc">tình địch mà không hề b?ết. Thế mớ? thấy, từ quý ông, quý bà công sở đạo mạo, đến anh nông dân chân chất quê mùa, họ đều quá tà? tình trong khả năng “ăn phở”.
Có lẽ rằng, thứ g?a vị mớ? lạ khó có thể th?ếu trong cuộc sống h?ện đạ?? Hay đó là thứ dễ kh?ến ngườ? ta “ngh?ện”, mà đã “ngh?ện” rồ? thì khó có thể ca??
Hạ Vy