Không khó để kiếm cho mình một tài khoản trên mạng ảo, tôi bắt đầu “lùng sục” các trang mạng xã hội để tìm những gã trai bao. Dù đã nghe bao nhiêu câu chuyện, đọc bao nhiêu bài báo phản ánh về nghề trai bao... nhưng lúc “dấn thân”, tôi mới biết, thực tế ấy còn nhiều điều bí ẩn, tình huống bi hài.
Giữa xã hội hiện đại, trai bao không còn là điều gì đó xa lạ, mới mẻ. Nắm bắt tâm lý các quý bà nhiều tiền, thiếu tình, những gã trai đẹp mã chọn nghiệp “bán trôn nuôi miệng” làm kế mưu sinh. Không để cho “nghề” của mình tụt hậu, trai bao biết tận dụng lợi thế công nghệ để săn tình trên mạng ảo. Tiếp cận, tôi dần bóc trần những sự thật trần trụi trong “cái nghề” nhớp nhúa.
Cứ gặp em đi... rồi chị sẽ “nghiền”
Ảnh minh họa. |
Trong vai một quý bà 45 tuổi, tôi lập tài khoản trên mạng xã hội Zalo và làm quen được với một số trai bao lên mạng tìm khách. Tôi không gặp khó khăn trong việc tìm kiếm các tài khoản mang tên “trai bao”. Như mọi người khác, tôi truy cập trang mạng, làm quen. Rất nhanh chóng, tôi nhận được phản hồi chỉ trong vài giây.
Những người này bắt đầu cuộc trò chuyện một cách nhanh gọn, trần trụi theo kiểu: “Chị muốn qua đêm hay theo tiếng”. Không chút đắn đo, tôi hỏi lại: “Qua đêm giá bao nhiêu? Theo tiếng thì giá bao nhiêu?”. Gã trai lạnh lùng đáp lời như chiếc máy đã được cài đặt sẵn: “Qua đêm 2 triệu, đi theo tiếng 500.000 đồng/3 giờ”. Nhưng, trước khi tiếp cận, gã yêu cầu tôi phải gửi ảnh cho gã xem.
Để kéo dài thời gian, tôi cố ra vẻ lưỡng lự. Tôi nói: “Tôi sợ anh sẽ đưa hình tôi lên các trang mạng xã hội. Tôi là dân kinh doanh, quen biết rộng nên sợ mang tai tiếng”. Để trấn an, người này nói: “Em làm nghề này để sống nên chị cứ yên tâm. Bây giờ, hai chị em sẽ gọi video nói chuyện, nhìn mặt nhau để tạo lòng tin. Em cũng sợ chị là người quen của em vào chọc em. Lộ chuyện, em cũng rất xấu hổ”.
Sau ít phút trò chuyện, gã trai bao tự giới thiệu tên Quân, quê ở tỉnh Bình Phước, vào TP.HCM làm ăn, sinh sống hơn 6 năm nay. Trước đây, Quân làm nhân viên bán điện thoại di động. Công việc nhàn nhã nhưng lương ít lại chiếm quá nhiều thời gian, làm được vài hôm, Quân nghỉ việc.
Trong thời gian bán điện thoại di động, với ngoại hình ưa nhìn, giọng nói ngọt ngào, Quân quen nhiều phụ nữ lớn tuổi. Quân cho biết, những người phụ nữ luống tuổi, có tiền nhưng cô đơn thường chọn Quân làm người tâm sự, rủ đi ăn uống, vui chơi.
Quân thật thà chia sẻ: “Lúc đầu, em cũng nghĩ là chị em quý nhau thôi. Sau này, họ rủ em đi ăn, nhậu. Có lần, em uống say quá không về nhà trọ được, được một chị rủ em về nhà ngủ. Rượu say, đàn bà bên cạnh, chuyện gì đến cũng đã đến. Sau đó, chị ấy cho em tiền tiêu. Nhiều lần sau, chị ấy bao em đi chơi, đi mua sắm... Lâu thành quen. Em thấy đi làm cực quá mà không có tiền, cặp bồ với các chị luống tuổi vừa sướng thân vừa có tiền nên theo luôn...”.
Trò chuyện đến đây, Quân không nói gì thêm về bản thân nữa. Anh ta hỏi tôi xem hẹn hò thế nào, giá cả ra sao để xếp lịch. Quân nói giọng tự hào: “Em phục vụ tốt nên nhiều mối lắm. Đảm bảo gặp em một hôm thôi, chị sẽ “nghiền” em luôn. Có nhiều người trước đó lãnh cảm với chồng, nhưng gặp em là ok luôn. Em vừa ngọt ngào vừa khỏe mạnh. Chị cứ yên tâm đi đừng lo uổng phí tiền bạc...”.
Trước khi gặp mặt phải chat sex...
Một phần nội dung trò chuyện của trai bao. |
Tôi nói, vì chán chồng mới tìm đến dịch vụ trai bao. Do đó, tôi cần có thời gian để thích nghi với việc qua đêm, gần gũi với người đàn ông khác. Với giọng chia sẻ, Quân ra vẻ thông cảm: “Qua cuộc nói chuyện, em cũng hiểu tâm trạng chị đôi phần. Chị nói, chị 45 tuổi nhưng em thấy chị trẻ hơn tuổi rất nhiều. Em nghĩ chị khoảng 35 thôi. Phụ nữ tuổi này ít khi cần trai bao. Chỉ các chị, bà từ 45-65 tuổi mới cần bọn em thôi”.
Theo lời của Quân, anh ta không nằm trong bất cứ đường dây trai bao nào. Quân tâm sự: “Em tự kiếm mối của em. Em lên Facebook, Zalo lập tài khoản rồi tìm kiếm các chị luống tuổi, có tiền nhưng cô đơn bắt chuyện. Cũng có khi, các chị ấy tự bắt chuyện với em. Và, chúng em hẹn nhau. Ngoài em, đa số những người làm nghề này đều có môi giới. Người làm môi giới này sẽ đi kiếm khách, có khách, họ sẽ gọi điện thoại để thỏa thuận giá cả. Hai bên đồng ý, họ sẽ đưa số cho người làm nghề đến thỏa mãn khách hàng”.
Nói chuyện một lúc, Quân đề nghị: “Trong thời gian chị suy nghĩ, hai chị em chat sex (trò chuyện kích dục – PV) với nhau cũng thú vị. Em muốn cho chị cảm giác thỏa mãn ngay cả trong lúc nói chuyện. Qua đây, chị sẽ biết em tài đến cỡ nào. Em chỉ cần gọi điện thoại nhìn mặt nhau, em sẽ làm cho chị thỏa mãn mà không cần quan hệ”.
Lấy lý do nhà đang đông người, tôi yêu cầu Quân chỉ trò chuyện bình thường. Quân dụ dỗ: “Chị vào trong phòng kín, bật đèn lên. Em cũng vào phòng kín. Hai chị em nhìn nhau và chat sex. Chị đừng ngại, chuyện này em vẫn thường làm với khách mới. Sau khi chat sex, họ “nghiện” em luôn. Chị cứ mở lòng đi”.
Quân nói, khách hàng của Quân đa phần là những phụ nữ lớn tuổi giàu có. Họ tìm đến anh ta với nhiều lý do. Có người bỏ chồng, có người chồng chết, chồng ngoại tình,... cũng có người chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu chăn gối.
Quân kể: “Có chị tìm đến em khi đã 60 (60 tuổi – PV). Chị ấy còn nói thật lòng là chồng cũng tốt tính nhưng bị tiểu đường nên “yếu” hơn chục năm nay. Trước đây, chị ấy ngại và chưa biết dùng điện thoại thông minh nên không biết dịch vụ này. Bây giờ, chị ấy rành công nghệ hơn cả bọn thanh niên. Có tuổi nhưng chị ấy vẫn “mạnh mẽ” lắm”.
Sau câu chuyện về độ tuổi của khách hàng, Quân thao thao về các tư thế phòng the, nắm bắt tâm lý đàn bà, ...“Không phải em đến gặp chị là chỉ có “chuyện ấy” không đâu. Em biết phụ nữ cần dịu dàng và lãng mạn. Em biết cách khơi dậy cảm xúc của phụ nữ. Chị cứ gặp em đi, em sẽ làm chị không thể quên được em. Làm nghề này, em cũng tự trọng lắm. Nếu không làm hài lòng khách hàng, em sẽ không lấy tiền”, Quân phân trần.
Theo lời Quân, nếu đồng ý gặp anh ta, tôi phải chịu mọi chi phí từ tiền thuê khách sạn cùng nhiều khoản phát sinh khác. Để tôi yên tâm, Quân nói: “Hai chị em đi cũng chỉ tốn tiền khách sạn. Hơn nữa, giả sử em đói thì cũng chỉ tốn thêm tiền ăn. Em cũng không lợi dụng, vòi vĩnh gì chị đâu. Em lấy đúng giá đã đưa ra, chị thấy em làm được thì “bo” (tiền thưởng – PV) thêm cho em. Dù làm nghề gì em cũng quan điểm phải uy tín, không thể nói cho có được...”.
Dù trò chuyện qua điện thoại, Quân cũng cố gắng làm cho tôi tin tưởng để gặp gỡ. Quân khẳng định: “Nếu thấy ngại, không yên tâm, chị cứ bố trí gặp mặt ở khách sạn mà chị thấy an toàn. Em sẽ đến nơi chị chọn, em là người đàng hoàng nên em không sợ”.
Cố chèo kéo khách Quá “sốc”, tôi tìm cách kéo dài thời gian bằng việc yêu cầu Quân để cho tôi sắp xếp công việc. Sau đó, tôi sẽ gặp Quân. Quân đồng ý nhưng không quên nhắn nhủ: “Chị nhớ khi nào xong thì nhắn tin cho em ngay nhé. Phải đặt lịch trước, không em có mối khác, em không đi với chị được đâu. Dạo này, em hay đi du lịch với các mối quen lắm. Chị nhớ báo trước cho em nhé”. |
Tô Hương Sen