(ĐSPL) - Nào ngờ đâu sổ nhật ký không cánh lại bay được tới tay cô em chồng tai quái, rồi nó làm ầm lên đến tai mẹ chồng tôi khiến bà tức điên và một mực kết tội con dâu hỗn láo, sỉ nhục mẹ chồng.
Đêm hôm đó tôi quỳ dưới chân mẹ chồng suốt 2 tiếng nhưng bà vẫn nhất quyết không tha thứ cho tôi, yêu cầu tôi ngay ngày mai phải dọn ra khỏi nhà, trực tiếp bà sẽ sang nhà nói chuyện với bố mẹ tôi để trả tôi về với bố mẹ đẻ.
Nếu không phải vì cô em dâu tai quái có lẽ mọi chuyện đã không đến nông nỗi này. Chuyện là ngay từ khi chưa về làm dâu mẹ chồng tôi đã có những ấn tượng xấu về tôi. Kể từ đó trở đi trong mắt mẹ chồng, tôi là đứa con dâu hư “không được cái nước non gì”, đi đâu, ngồi đâu với ai bà đều cố gắng dùng những từ ngữ thấp hèn nhất gán cho tôi, cứ như thể tôi về làm dâu nhà bà là nỗi nhục, là không xứng.
Ngày đầu tiên ra mắt nhà chồng tôi đã để lại ấn tượng xấu trong mắt mẹ chồng và cô em chồng khó tính. Bố chồng tôi mất sớm, nhà chỉ có mẹ chồng, chồng và cô em chồng. Hôm đó khi mới bước chân đến nhà người yêu (nay là chồng tôi) mẹ chồng đã nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt, bởi con trai bà là công tử quyền quý được bà nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa từ bé, nay lại rước về cô người yêu quê mùa. Thế nhưng dù biết mẹ chồng, em chồng đang khó chịu nhưng tôi vẫn cố tỏ ra niềm nở, vui vẻ hỏi han.
Đêm hôm đó tôi quỳ dưới chân mẹ chồng suốt 2 tiếng nhưng bà vẫn nhất quyết không tha thứ cho tôi, yêu cầu tôi ngay ngày mai phải dọn ra khỏi nhà. (Ảnh minh họa). |
Trong buổi ra mắt đầu tiên ấy, điều kinh khủng xảy ra khiến tôi điêu đứng. Hôm đó trong lúc tôi đang loay hoay ở bếp giúp mẹ chồng bỗng tôi thấy bà huých mạnh vào tay tôi “Con gái gì mà đoảng, vào nhà vệ sinh mà xem đi. Vào nhà người yêu mà không ý tứ gì hết”. Tôi vội chạy vào nhà vệ sinh, không ngờ hôm đó tôi đến ngày “đèn đỏ”, nhưng có thể vì run sợ mà tôi không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi cố gột vết bẩn trên quần nhưng không thể sạch, thậm chí vết bẩn còn loang rộng hơn. Buộc lòng tôi phải nhờ đến sự trợ giúp của người yêu.
Một hồi sau anh chạy tới đưa cho tôi chiếc quần nữ. Tôi gặng hỏi quần ai thì anh nói “quần em gái anh, em cứ mặc đi”. Khi vừa bước ra đến ngoài tôi đã nhận được cái lườm ghê gớm của cô em chồng. Cả buổi hôm đó tôi canh cánh, lo sợ trong lòng. Lúc ra về tôi cố nói với em chồng một câu “mai mốt quần khô chị mang gửi em. Cảm ơn em nha”. Vậy mà cô em đáp lại “khỏi cần, em biếu chị luôn, ai dám mặc nữa. Đúng là xui xẻo”.
Rồi đến khi tôi chính thức về làm dâu nhà anh mọi chuyện không vui liên tiếp ập đến. Mẹ chồng, em chồng coi tôi là cái gai trong mắt, là quân thù truyền kiếp nên mới tìm đủ chuyện để gây gổ với tôi hòng đuổi tôi ra khỏi nhà. Bao ấm ức trong lòng tôi chẳng thể nói ra, nói với chồng sợ chồng thêm phiền lòng, tôi chỉ còn cách viết hết những ấm ức khó chịu trong lòng ra giấy. Kể từ đó tôi có thói quen viết nhật ký.
Ngày nào tôi cũng viết ra những gì khó chịu, bực bội. Từ chuyện mẹ chồng ra sao, đối xử với mình thế nào, em chồng hỗn láo gì… tôi viết ra đó tất cả đều là sự thật, nhưng từng câu từng chữ tôi đều viết ra như thể oán hận, tôi gọi mẹ chồng là mụ, gọi em chồng là con quỷ… thật ra nếu không hiểu rõ sự tình thì mọi người sẽ nghĩ tôi là đứa con dâu hư, nhưng sự thật là tôi đang cố gắng giải phóng nỗi uất ức bằng lời nói.
Nào ngờ đâu sổ nhật ký không cánh lại bay được tới tay cô em chồng tai quái, rồi nó làm ầm lên đến tai mẹ chồng tôi khiến bà tức điên và một mực kết tội con dâu hỗn láo, sỉ nhục mẹ chồng. Mẹ chồng tôi nhất quyết đuổi tôi ra khỏi nhà, từ mặt không nhận dâu con. Mặc cho tôi đã cố gắng van xin, giải thích ngọn ngành nhưng bà quyết đuổi tôi đi. Khi đó chồng tôi đang đi công tác không thể giúp gì cho tôi. Đêm đó tôi khóc cạn nước mắt vậy mà lòng dạ mẹ chồng tôi sắt đá.
Sáng hôm sau tôi xách va li ra khỏi nhà, nhưng không dám về nhà đẻ đành phải sang nhà một người bạn chờ chồng về giải quyết. Tôi không biết mình nên làm gì để mọi chuyện qua đi một cách êm xuôi.
MỸ AN (Tổng hợp)
Xem thêm video:
[mecloud]rFUSZQrJjS[/mecloud]