Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Tôi quen H khi đang là sinh viên năm hai còn H lúc đó đã học năm cuối. Tình đầu ngây thơ và nhiều vụng dại. Sự nông nổi của tuổi trẻ, cộng với tài ăn nói, dỗ ngọt khéo léo của H khiến tôi như mê muội. Mới chạm vào tình yêu được 4 tháng, còn chưa biết gì về H, tôi đã có thai. Đến gặp H để bàn cách giải quyết, nhưng H lại sỉ nhục tôi: “Yêu đương tự nguyện, không biết đường uống thuốc tránh thai, giờ cô trách móc ai”. Tôi ngồi bất động, chỉ biết khóc vì nhục nhã.
Sau hôm đó, tôi âm thầm bỏ thai và tiếp tục công việc học hành. Hai năm sau ra trường, tôi được tuyển vào làm kế toán cho một công ty. Phòng tôi làm việc chủ yếu là người trung niên. Chỉ có duy nhất một người đàn ông còn trẻ, hơn tôi 7 tuổi. Thấy tôi và anh còn trẻ đều độc thân nên mọi người cứ ghép đôi. Nhưng tôi vẫn còn vết thương lòng và sự mặc cảm nên chẳng quan tâm tới chuyện tình cảm.
Sau một năm làm việc, tôi nhận ra anh quan tâm tôi hết mức có thể, những vấn đề gì khó khăn tôi chưa kịp nhờ, anh đã chủ động giúp. Những ngày lễ, anh luôn dành cho tôi những món quà nho nhỏ nhưng rất ý nghĩa, những buổi cơm trưa ấm áp, những buổi chiều đưa đón về tận nhà. Sự quan tâm ân cần dịu dàng và đầy thành ý của anh, ai trong công ty cũng biết. Đồng nghiệp bảo tôi hãy giữ lấy anh đi, kẻo có người lấy mất. Anh là người rất tốt, làm chung nhiều năm nên mọi người đều hiểu. Tôi vẫn chỉ cười trừ chứ không dám yêu thêm lần nữa.
Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh anh. (Ảnh minh họa). |
Có lần, tôi bị ốm nên xin nghỉ. Vậy mà anh đến nhà trọ, nấu cháo cho tôi. Sự vụng về của anh làm tôi thấy thương quá đỗi. Anh chăm tôi như một người chồng chăm vợ. Ngồi bên tôi, anh vừa đút cháo tôi ăn anh vừa nói khẽ: "Anh không biết em đã tổn thương như thế nào. Nhưng hãy cho anh một cơ hội, anh hứa anh sẽ làm lành vết thương ấy cho em" . Tôi muốn khóc, tôi nói với anh rằng tôi không xứng đáng, yêu tôi rồi anh sẽ hối hận. Nhưng anh tiếp tục nói: “Anh không quan tâm đến quá khứ. Anh yêu em và anh sẽ chấp nhận tất cả, em hãy tin anh".
Và anh đã chứng minh điều mình nói. Những tháng tiếp theo tôi ngập tràn hạnh phúc trong tình yêu của anh. Một tình yêu nhẹ nhàng nhưng hết sức chân thành. Tôi cảm nhận được ở anh tất cả sự thành thật. Nhờ anh tôi cố gạt bỏ nỗi đau ngày nào. Tôi muốn bỏ lại quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới bên cạnh người yêu.
Vậy mà, tôi như chết đi lần nữa khi anh dắt tôi về ra mắt gia đình. Trong buổi cơm thân mật, anh giới thiệu tôi cho bố mẹ. Bố mẹ anh có vẻ rất hài lòng về tôi. Khoảng 15 phút sau thì em trai anh về cùng vợ. Nhưng lúc đó tôi chỉ ước mình đừng bao giờ gặp anh.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. (Ảnh minh họa). |
Tôi ngồi bất động, ngạc nhiên tột độ khi nhận ra em trai anh là H, mối tình đầu ngày nào của tôi. Giờ anh ta có vẻ chững chạc hơn trước. Quá khứ đau đớn ngày nào cứ chạy qua trước mắt. Tôi sợ muốn phát khóc. Nhưng H có vẻ rất điềm tĩnh, H mỉm cười khi nghe anh giới thiệu về tôi như thể hai chúng tôi mới gặp lần đầu. Trong khi đó thì tôi lại bối rối đến mức làm rơi cả cốc nước. Tôi nói mình không được khỏe, đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy là người yêu vội vã đưa tôi trở về thành phố.
Về đến nhà trọ tôi nằm khóc vật vã. Sao quá khứ cứ mãi ám ảnh tôi. Tôi hối hận vô cùng, dằn vặt và tự trách mình sao ngày xưa quá dại khờ nông nỗi. Và chính điều đó giờ đây khiến tôi phải trả giá, một cái giá quá đắt.
Những ngày tiếp theo, tôi xin công ty nghỉ ốm, tôi tắt nguồn điện thoại và đến nhà bạn xin ở lại vài ngày. Tôi sợ phải đối diện với anh vì sợ anh đã nghe H kể về tôi đầy xấu xa, tội lỗi. Tôi sợ anh cho rằng tôi là kẻ dễ dãi, giả dối. Tôi viết đơn cho chị trưởng phòng, nhờ chị chuyển tôi ra chi nhánh công ty ở Đà Nẵng.
Tôi âm thầm bỏ trốn khỏi người yêu không một lời tạm biệt. Một vài đồng nghiệp có liên quan trong công việc vẫn viết mail bảo tôi rằng anh đang tìm tôi khắp nơi. Nhưng tôi kiên quyết không gặp. Tôi làm sao có thể trở thành vợ anh trong khi ngày nào cũng chạm mặt H. Liệu rằng gia đình anh có còn tôn trọng tôi không khi biết cái quá khứ tàn nhẫn ấy? Tôi phải làm gì để tốt cho cả anh và tôi đây? Mọi người giúp tôi với.
Theo Trí thức trẻ
Xem thêm video:
[mecloud]HMsRuDSsnc[/mecloud]