+Aa-
    Zalo

    "Tôi chỉ cưới gái còn trinh!"

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Thoáng chốc, Thương lo sợ: "Liệu sau này có ai chấp nhận cô không hay cô sẽ lại bị khước từ vì: 'Tôi chỉ cưới gái còn trinh?'…”.

    Một lần nữa, Thương lạ? đề cập đến chuyện đám cướ?. C&oc?rc; đ&at?lde; gần 29 tuổ?, hầu hết bạn bè đ&at?lde; y&ec?rc;n bề g?a thất b&ec?rc;n chồng, b&ec?rc;n con. Thương vớ? L&ac?rc;n y&ec?rc;u nhau được 5 năm, nhưng mỗ? lần c&oc?rc; nhắc đến chuyện cướ? x?n là anh lạ? sừng sổ l&ec?rc;n: “G?ờ ha? đứa tay trắng, lấy nhau về làm sao mà sống được”&hell?p;

    Dạo gần đ&ac?rc;y, Thương thấy bất an kh? ngườ? y&ec?rc;u ngày một thay đổ?. Anh ăn d?ện hơn, cộc cằn vớ? c&oc?rc; hơn và Thương còn nghe phong phanh chuyện anh đang tán tỉnh con gá? của g?ám đốc c&oc?rc;ng ty anh. Bở? thế, lần này c&oc?rc; nhất quyết bắt anh nó? r&ot?lde; ràng về tương la? ha? đứa.

    Nào ngờ ngay kh? c&oc?rc; mớ? cất g?ọng nhẹ nhàng: “Chúng ta y&ec?rc;u nhau đ&at?lde; l&ac?rc;u rồ?, bố mẹ em g?ục g?&at?lde; ha? đứa kết h&oc?rc;n suốt, g?ờ nghề ngh?ệp cũng đ&at?lde; ổn định, anh xem thế nào&hell?p;".

    Chưa kịp dứt lờ?, L&ac?rc;n đ&at?lde; cườ? lớn rồ? nó?: “Cướ?? Đến b&ac?rc;y g?ờ c&oc?rc; vẫn nghĩ t&oc?rc;? sẽ làm đám cướ? vớ? c&oc?rc; à? C&oc?rc; vẫn chưa kh&oc?rc;n ra nhỉ, sao cứ bắt t&oc?rc;? phả? nó? thẳng vớ? c&oc?rc;? Nh&?grave;n thá? độ ghẻ lạnh của t&oc?rc;?, c&oc?rc; phả? tự động b?ết mà rút lu? đ? chứ&hell?p;”
     


    Thương bàng hoàng, c&oc?rc; kh&oc?rc;ng thể t?n vào những g&?grave; m&?grave;nh đang nghe nữa. Đúng là dạo gần đ&ac?rc;y, anh lạnh lùng vớ? c&oc?rc; hơn, cũng kh&oc?rc;ng quan t&ac?rc;m c&oc?rc; nh?ều như trước. Nhưng t&?grave;nh cảm 5 năm, sao anh ta có thể nó? một cách v&oc?rc; t&?grave;nh như vậy được.

    Nước mắt trào ra, Thương nghẹn ngào: “Anh nó? vậy là sao? Dù g&?grave; ha? đứa cũng là ngườ? y&ec?rc;u 5 năm rồ?. Nếu anh muốn ch?a tay sao kh&oc?rc;ng dứt khoát từ sớm?”. Kh&oc?rc;ng nó? được hết lờ? do khóc nghẹn, Thương đau đớn chứng k?ến vẻ mặt v&oc?rc; cùng ngạc nh?&ec?rc;n và lạnh lùng của ngườ? y&ec?rc;u. Trong ác mộng c&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng bao g?ờ nghĩ anh ta sẽ đố? xử vớ? m&?grave;nh như thế.

    Vẫn đ?ềm nh?&ec?rc;n ngồ? rung đù?, L&ac?rc;n nh&?grave;n thẳng vào mắt c&oc?rc; rồ? d&ot?lde;ng dạc: "C&oc?rc; ngu hơn t&oc?rc;? tưởng đấy! Thằng này đố? xử vớ? c&oc?rc; như vậy mà c&oc?rc; vẫn bám lấy. Đó là lỗ? do c&oc?rc;, kh&oc?rc;ng phả? do t&oc?rc;?. Hơn nữa, chắc c&oc?rc; cũng b?ết rồ?, dạo này t&oc?rc;? bận đưa đón con gá? g?ám đốc, kh&oc?rc;ng hơ? đ&ac?rc;u mà bận t&ac?rc;m đến c&oc?rc;, b?ết th&ac?rc;n b?ết phận đ?!”.

    Cố gắng móc nố? lạ? mọ? thứ trong đầu, Thương vẫn kh&oc?rc;ng tà? nào h?ểu được những g&?grave; đang d?ễn ra. C&oc?rc; tự hỏ? nếu c&oc?rc; kh&oc?rc;ng chủ động đề cập đến chuyện kết h&oc?rc;n lần nữa, l?ệu đến bao g?ờ anh ta mớ? phơ? bày bộ mặt thật của m&?grave;nh. Trong kh? đó, ngay tố? h&oc?rc;m qua, anh ta vẫn đò? "l&ec?rc;n g?ường" vớ? c&oc?rc;.

    Nhớ lạ?, có lẽ chỉ vào những lúc ngủ vớ? c&oc?rc;, L&ac?rc;n mớ? nó? được đ&oc?rc;? c&ac?rc;u ngọt ngào. Nh?ều lúc nghĩ tủ? th&ac?rc;n, nhưng c&oc?rc; lu&oc?rc;n t?n rằng do c&oc?rc;ng v?ệc bận rộn, rồ? áp lực nh?ều thứ n&ec?rc;n anh mớ? như vậy. Hơn nữa, ha? ngườ? đ&at?lde; y&ec?rc;u l&ac?rc;u, g?a đ&?grave;nh ha? b&ec?rc;n đều b?ết nhau, Thương lu&oc?rc;n nghĩ v?ệc cướ? x?n cũng chỉ là vấn đề thờ? g?an.

    Nhưng đến g?ờ phút này th&?grave; Thương hoàn toàn sụp đổ. Đố? d?ện vớ? c&oc?rc; kh&oc?rc;ng còn là L&ac?rc;n của trước k?a nữa mà là bộ mặt khoá? trá đang cườ? mỉa ma? trước bộ dạng b? thương của ngườ? con gá? vẫn t?n vào t&?grave;nh y&ec?rc;u 5 năm.

    Lấy hết sức b&?grave;nh tĩnh, c&oc?rc; nó?: “Tạ? sao anh nỡ đố? xử vớ? t&oc?rc;? như vậy? T&oc?rc;? đ&at?lde; làm g&?grave; sa?? T&?grave;nh cảm của anh thờ? g?an qua là g&?grave;?”. L&ac?rc;n đáp gọn lỏn: “T&oc?rc;? chỉ cướ? gá? còn tr?nh, c&oc?rc; h?ểu chứ?”. Thương tưởng như sắp ngất lịm đ? v&?grave; sốc.

    C&oc?rc; kh&oc?rc;ng còn tr?nh, đúng, nhưng ngườ? lấy đ? tr?nh t?ết của c&oc?rc; là anh ta, và cũng ch&?acute;nh anh ta đ&at?lde; hứa hẹn sẽ chịu trách nh?ệm vớ? cá? "ngàn vàng" của c&oc?rc;. G?ờ th&?grave; c&oc?rc; đ&at?lde; h?ểu, mọ? l&?acute; do chỉ là ngụy b?ện. Anh ta đang chố? bỏ trách nh?ệm.

    Tức g?ận, c&oc?rc; chỉ thẳng vào mặt L&ac?rc;n: “T&oc?rc;? đ&at?lde; y&ec?rc;u nhầm thằng khốn!” rồ? bỏ đ?. C&oc?rc; kh&oc?rc;ng về nhà mà gọ? đ?ện hẹn gặp con gá? của &oc?rc;ng g?ám đốc mà L&ac?rc;n đang hẹn hò.

    V&?grave; ngh? ngờ từ l&ac?rc;u n&ec?rc;n c&oc?rc; đ&at?lde; nhờ một ngườ? bạn cùng c&oc?rc;ng ty L&ac?rc;n x?n số c&oc?rc; gá? đó. C&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng định làm thế này nhưng những g&?grave; c&oc?rc; vừa chịu đựng quá sức tưởng tượng, và c&oc?rc; đ&at?lde; thề vớ? lòng m&?grave;nh sẽ cho anh ta một bà? học.

    C&oc?rc; gá? vừa ngồ? xuống, Thương nó? một hồ? như để trút những uất hận đè trong lồng ngực: “Ngườ? y&ec?rc;u của em h?ện tạ? cũng là ngườ? y&ec?rc;u của chị. Hắn ta vừa bỏ chị để theo em, nhưng kh&oc?rc;ng phả? v&?grave; y&ec?rc;u mà v&?grave; em là con gá? g?ám đốc. Em h?ểu chị nó? g&?grave; chứ? Anh ta nó? anh ta chỉ cướ? gá? còn tr?nh, em còn tr?nh kh&oc?rc;ng? Nếu còn th&?grave; chúc mừng em, chị đ&at?lde; mất tr?nh v&?grave; anh ta n&ec?rc;n g?ờ anh ta bỏ chị&hell?p;”.

    Nó? xong một hồ?, Thương đứng dậy, bỏ mặc c&oc?rc; gá? còn ngơ ngác kh&oc?rc;ng h?ểu chuyện g&?grave; đang d?ễn ra. C&oc?rc; ta chạy theo năn nỉ c&oc?rc; nó? cho r&ot?lde; ràng, nhưng Thương chỉ đáp gọn: “Có g&?grave; em cứ hỏ? ngườ? y&ec?rc;u em ấy. Tất nh?&ec?rc;n anh ta sẽ chố? quanh nhưng chị mong em tỉnh táo&hell?p;”.

    Một lúc sau, t?ếng chu&oc?rc;ng đ?ện thoạ? reo, Thương tắt máy ngay sau kh? thấy t&ec?rc;n L&ac?rc;n h?ện l&ec?rc;n. Có lẽ anh ta đang phả? g?ả? quyết đống rắc rố? của m&?grave;nh và gọ? đ?ện để chử? mắng c&oc?rc;. Thương b?ết m&?grave;nh vừa làm tổn thương một ngườ?, nhưng &?acute;t nhất c&oc?rc; ta còn may mắn hơn c&oc?rc;, v&?grave; có cơ hộ? b?ết được bộ mặt thật của L&ac?rc;n. Còn vớ? Thương, c&oc?rc; đ&at?lde; ph&?acute; hoà? tuổ? thanh xu&ac?rc;n v&?grave; một t&ec?rc;n Sở Khanh.

    Thoáng chốc, Thương lo sợ: "L?ệu sau này có a? chấp nhận c&oc?rc; kh&oc?rc;ng hay c&oc?rc; sẽ lạ? bị khước từ v&?grave; 'T&oc?rc;? chỉ cướ? gá? còn tr?nh?'&hell?p;”.

    Theo Tr&?acute; thức trẻ


    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/toi-chi-cuoi-gai-con-trinh-a508.html
    Học cách yêu… cả nhà

    Học cách yêu… cả nhà "bên ấy"

    Nếu khi bước vào hôn nhân, bạn cứ khăng khăng ôm định kiến “mẹ chồng nàng dâu”, “dâu con rể khách” thì rất có thể, cuộc sống vợ chồng của bạn sẽ luôn bị ức chế.

    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Học cách yêu… cả nhà

    Học cách yêu… cả nhà "bên ấy"

    Nếu khi bước vào hôn nhân, bạn cứ khăng khăng ôm định kiến “mẹ chồng nàng dâu”, “dâu con rể khách” thì rất có thể, cuộc sống vợ chồng của bạn sẽ luôn bị ức chế.

    Gái khôn không sợ ế!

    Gái khôn không sợ ế!

    Gái xấu sợ ế, gái héo sợ ế, gái dốt sợ ế, gái nghèo sợ ế nhưng gái khôn thì không bao giờ. Gái khôn tuyên bố như đinh đóng cột, sợ thế được gì!

    Là vợ chồng, không

    Là vợ chồng, không "phòng thân" chỉ thiệt?

    Lúc chưa lấy chồng tôi từng nghĩ, đã là vợ chồng thì tất cả đều chung: chung nhà, chung con, chung giường… ; cần gì phải tính toán, so đo. Thế nhưng sau gần 5 năm chung sống, tôi nhận ra, nếu mình không biết cách phòng thân sẽ bị thua thiệt.