Hành v? ném xác ph? tang của bác sĩ thẩm mỹ v?ện Cát Tường là một thứ tạm gọ? là “tộ? ác ngây ngô” vì không thể che g?ấu được sự thật một cách "ngây ngô" như vậy.
Vụ v?ên bác sĩ chủ thẩm mỹ v?ện Cát Tường quăng xác bệnh nhân, cũng là khách hàng xuống sông Hồng, những ngày qua khắp các kênh truyền thông dường như không còn từ ngữ nào d?ễn tả hơn nữa về sự rúng động, bàng hoàng.
Hành động của vị thầy thuốc có dáng vẻ “h?ền lành” làm ở một bệnh v?ện lớn, lạ? đang chuẩn bị lấy bằng t?ến sĩ, kh?ến một đạ? b?ểu Quốc hộ?, cũng là đồng ngh?ệp, phả? thốt lên “đến xã hộ? đen cũng còn bất ngờ”…
Bác sĩ thẩm mỹ v?ện Cát Tường Nguyễn Mạnh Tường - Ảnh: TTO
Mọ? phân tích, lên án trong trường hợp này đều hoàn toàn đúng. Tuy nh?ên, dướ? góc độ nào đó, có thể thấy thêm rằng hành v? ném xác ph? tang là một thứ tạm gọ? là “tộ? ác ngây ngô”.
Một ngườ? bình thường nhất cũng có thể h?ểu rằng không thể che g?ấu được sự thật một cách “ngây ngô” như vậy. Nhất là kh? hành v? phạm tộ? không phả? chỉ r?êng mình anh ta b?ết. Như một đứa trẻ thấy ngườ? lớn vộ? quăng món đồ chơ? mình vừa làm hỏng rồ? g?ấu tay ra sau lưng...
Có thể hành v? tàn độc quá ngưỡng tưởng tượng trên xuất phát từ những ám thị hoặc phần “quỷ dữ” vốn ẩn tàng trong con ngườ? anh ta nay bùng phát, nhìn từ tâm lý học. Nhưng dướ? góc độ con ngườ? xã hộ?, đây không chỉ là tộ? ác đơn lẻ, mà còn cho thấy một nguy cơ. Nguy cơ của sự th?ếu kỹ năng sống, th?ếu h?ểu b?ết pháp luật.
Nguy cơ của sự chố? bỏ trách nh?ệm bản thân, mà ngay chính nh?ều trí thức cũng không có đủ tr? thức về đ?ều đó. Trong trường hợp này, nếu v?ên bác sĩ nọ b?ết và dám chịu trách nh?ệm, tuân thủ mọ? quy trình pháp luật, và b?ết sợ pháp luật thì sa? lầm chết ngườ? ban đầu không đến nỗ? trở thành một thảm kịch k?nh hoàng như thế, cho cả xã hộ?.
Không rõ ở trường Y, ngoà? chuyên môn, ngườ? ta có dạy kỹ năng, tâm lý ứng xử vớ? những trường hợp bệnh nhân tử vong ngoà? t?ên lượng như vậy không? Không chỉ ngành y, mà vớ? bất kỳ ngành nghề nào khác, nguy cơ rất lớn sẽ xảy đến nếu ngườ? ta chỉ b?ết cắm mặt vào sách vở, chuyên môn, cộng vớ? động cơ thăng t?ến, k?ếm t?ền một cách tham lam, ích kỷ.
Xã hộ? đang b?ến động dữ dộ? theo những xu hướng tâm lý vượt ngưỡng, không còn theo trật tự đơn thuần. Hàng loạt những “tộ? ác ngây ngô”, ph? lý tương tự d?ễn ra. L?ên tưởng vụ s?nh v?ên Nguyễn Đức Nghĩa chặt đầu ngườ? yêu, rồ? đem ph? tang xuống sông cách xa hàng trăm cây số.
Nhìn vào ngành Y, thấy bạo lực ngoà? xã hộ? đang tràn vào bệnh v?ện. Bao nh?êu vụ ngườ? nhà bệnh nhân ôm mã tấu, đao k?ếm ùa vào bệnh v?ện truy sát thầy thuốc. Rồ? kh?êng quan tà? bệnh nhân đến nhà bác sĩ, đập phá, hành hung. Căn nguyên xã hộ? mang tính tàn bạo ấy dộ? ngược lạ? một cách âm thầm, đè nặng tâm lý của những ngườ? khoác áo blouse trắng. Sự lây nh?ễm lạnh lùng, vô cảm của không ít y bác sĩ như là một thứ “phản xạ có đ?ều k?ện” chăng ?
Trở lạ? vớ? vụ Cát Tường. Dù ngườ? đứng đầu ngành Y tế đã công kha? thừa nhận đây là “lỗ? quản lý của ngành”, nhưng bên dướ?, từ Sở, phòng ban, bệnh v?ện, tớ? quận, và thậm chí cả phường vẫn đang tìm cách “đá” trách nh?ệm cụ thể cho nhau. Một xã hộ? mà cấp nào cũng tìm cách phủ? bỏ trách nh?ệm của mình, thì nguy cơ rố? loạn là h?ển nh?ên, không chỉ vì những thứ “tộ? ác ngây ngô”.
Theo T?ền Phong