Cuối cùng tôi cũng đã tìm ra được bí mật mà con bé đồng nghiệp giúp nó có thể lên chức sau 2 năm vào công ty. Tôi muốn kể câu chuyện thực của tôi, nó có thể không giống câu chuyện của các bạn nhưng tôi nghĩ nó hữu ích nếu các bạn áp dụng.
Tôi là Hương, năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp loại giỏi trường đại học top đầu, vốn tiếng Anh tốt kết hợp với chứng nhận giải sinh viên Olympia toàn quốc giải nhất ra trường tôi được nhận luôn làm nhân viên tại công ty xuất nhập khẩu có tiếng tại Hà Nội.
Thời gian đầu đi làm, với kiến thức chuyên môn tốt lại là con bé ham học hỏi, mọi người giao việc gì cũng làm nên được các anh chị đồng nghiệp yêu quý. Với mức lương khởi điểm 5 triệu rồi lên 6 triệu, 8 triệu trong 3 năm đầu làm việc tôi cảm thấy cuộc sống của tôi như thế là ổn định. Sáng đi làm, tối về nhà đọc sách hoặc lang thang với bạn bè.
Cho đến 1 ngày tôi phát hiện ra, mức lương của cô bé Lan kém tôi 2 tuổi mới vào 1 năm đang được công ty trả là 12 triệu và còn đang được đề xuất là phó phòng đối ngoại xuất nhập khẩu, cuộc sống của tôi bắt đầu u tối. Tôi bắt đầu thấy ghen tị với con bé, tại sao nó ít tuổi hơn mình, nó vào sau mình, chuyên môn không bằng mình mà tại sao nó lại được như vậy. Tại sao nó lại được lên chức, tại sao nó lại lương cao hơn mình, tại sao không phải là mình. Tại sao mình là người chấm điểm đầu vào, test bài kiểm tra của nó gửi sếp, chuyên môn không cao, học lực tại trường không phải quá giỏi, tại sao lại được cất nhắc lên chức vụ cao hơn mình.
Bao nhiêu câu hỏi tại sao nó ở trong đầu, có lúc định lên gặp sếp hỏi cho ra nhẽ, nhưng với cái tính nhút nhát như mình điều đó là không thể. Xong có lúc định viết đơn xin nghỉ việc, vì 1 đứa chuyên môn giỏi như mình kiểu gì cũng tìm được chỗ lương cao hơn nhưng mình là đứa ngại thay đổi môi trường và nói thực chưa từng qua phỏng vấn bất kỳ đâu nên mình cũng sợ.
Tôi nghĩ mọi lý do xấu xa để nghĩ rằng Lan lên chức là do cái nọ cái kia chứ cô ta chẳng có gì tài giỏi cả. Xuất phát điểm kém hơn, cũng không phải quá xinh đẹp, không phải con cái nhà có chức có quyền, cũng tỉnh lẻ giống tôi vậy tại sao lại như vậy. Không tìm được nguyên nhân, tôi bắt đầu lục lọi lại quá khứ, ngoài cái thành tích hay đi cùng sếp công tác và đám phán thành công vụ đơn hàng xuất nhập khẩu năm ngoái mà tôi chưa tìm ra điều gì khác.
Cho đến một ngày, cái ngày mà tôi phát hiện ra sự thực, lý do mà Lan lại được như vậy mà không phải tôi được. Trong một lần may mắn được đề cử đi cùng Lan và sếp tới công ty đối tác, lần đó cũng là lần đầu tiên tôi được tham gia, trước khi đi sếp còn nhắn nhủ tôi cần phải học tập cách làm việc với đối tác của em Lan. Lúc đó tôi tỏ ra vui vẻ nhưng thật chất rất bực tức. Rồi lần đầu tiên đó, tôi không ngờ Lan lại có khả năng trình bày vấn đề, thuyết trình trước đối tác tốt đến vậy, nhất là khi khách hàng hỏi 1 vấn đề hoàn toàn không có trong sự chuẩn bị. Tôi nhớ hồi Lan chưa vào, có lần được sếp cất nhắc đi gặp đối tác, tôi phải thuyết trình mà chân tay run bần bật, nói còn ấp úng sau đó nhận được cái lắc đầu từ sếp và khách hàng. Và cũng kể từ đó mà tôi chẳng mấy khi được đề cử đi gặp đối tác đàm phán thương thảo cả.
Thay vì bực tức như trước kia, tôi đã chuyển sang 1 chút khâm phục, nhất là khi tôi biết việc được đi lần này là do Lan đề xuất với sếp cho tôi đi tham gia cùng. Hơn nữa, bản thân tôi thấy không phải ai cũng có khả năng thuyết trình trước những đối tác quan trọng tốt như vậy. Tôi lân la hỏi Lan bí quyết gì giúp em thuyết trình tốt đến vậy, sao chị luôn ấn tượng em lúc mới vào công ty là cô bé rụt rè, nói chuyện còn ấp úng cơ mà.
Lan mỉm cười và đưa cho tôi 1 mảnh giấy, đây là bí quyết của em đó chị, chị thử xem sao nhé, công ty đang thêm mảng dự án mới chính vì vậy mà công việc phòng ban mình nhiều hơn, chị em mình cố gắng trong những dự án mới nhé.
Ôi, lúc đó tôi cảm thấy mình thật xấu tính, sao tôi luôn nghĩ xấu cho cô bé trong khi cô bé lại luôn muốn điều tốt cho mình. Buổi tối, cầm mảnh giấy, tìm hiểu rồi cuối cùng tôi đã ghi quyết tâm chỉ 2 tháng nữa thôi mọi chuyện sẽ thay đổi.
Hai tháng sau, khi tự tin đứng thuyết trình dự án mới trước toàn bộ công ty, tôi được sếp phụ trách mảng dự án mới hoàn toàn. Cầm tập hồ sơ, bản trình chiếu, cầm mic mà tôi nhớ lại những ngày lóng ngóng ngày xưa, những ngày còn đứng trước bao người tập tọe, những ngày soi gương mà chỉ muốn khóc, vậy mà tất cả giờ đã trở thành dĩ vãng. Giờ đây, tôi đã là 1 cô nàng dám tự tin đứng trước thuyết trình bao nhiêu người về dự án của mình, không run như trước nữa, dự án mới thành công và giờ tôi và Lan đều là 2 trưởng bộ phận của từng dự án.
Tôi cảm ơn Lan, cô bé đồng nghiệp của tôi, giờ tôi và Lan đã trở thành đồng nghiệp thân thiết và luôn giúp đỡ nhau. Đồng nghiệp dưới hay mới vào tôi đều tặng các bạn ý mẫu giấy mà Lan đã viết cho tôi.
Món quà này chỉ những ai thực sự muốn làm quản lý, muốn thay đổi, muốn mạnh mẽ thì đều sẽ được tôi gửi. Nếu bạn nào muốn thay đổi muốn mạnh mẽ thì tìm hiểu qua đường link sau nhé:
http://home.novaedu.vn/thuyet-trinh-dinh-cao/
Cảm ơn NOVAEDU nơi có những thầy cô tâm huyết giúp tôi thành công như hôm nay.
P.Q