+Aa-
    Zalo

    Thiếu nữ “quyết” đi hoang sau khi trở về từ động mại dâm

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái bán dâm, may mắn trốn thoát trở về, nhưng Nguyễn Thị N. (SN 1998), trú tại Đắk Nông vẫn chưa biết sợ là gì.

    Bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái bán dâm, may mắn trốn thoát trở về, nhưng Nguyễn Thị N. (SN 1998), trú tại xã Đắk Ha, huyện Đắk G’Long (Đắk Nông) vẫn chưa biết sợ là gì. N. cãi nhau với cha dượng rồi ôm quần áo bỏ đi sống với đám bạn trai trong chòi hoang giữa rẫy cà phê. N. tuyên bố sẽ không bao giờ bước chân về nhà nữa. N. không chịu nghe lời ai, tiếp tục sống buông thả. Vì đâu một cô gái chưa đủ tuổi thành niên bất cần đến vậy?

    Thoát khỏi “động quỷ”

    N. vẫn rất đanh, rất bình tĩnh, không hề thấy dấu hiệu của một cuộc tẩu thoát đầy hiểm nguy bên xứ người. N. kể lại rằng, Cô bị Hoàng Văn Quyền (23 tuổi, quê Yên Bái đang tạm trú tại Đắk Nông), là bạn trai N. quen qua điện thoại. Hai người hẹn gặp mặt nhau vài lần, N. tin tưởng và xem Quyền như bạn trai. Biết N. đã bỏ học đang lêu lổng không có việc làm, Quyền rủ N. đi làm nhân viên quán ăn ở Lào Cai và đề cập mức lương hấp dẫn là 30 triệu đồng/tháng.

    Vì quá tin tưởng Quyền, lại nghĩ đến con số 30 triệu đồng/tháng chỉ có nằm mơ N. cũng không bao giờ nghĩ tới. N. gật đầu ngay. Quyền nói N. rủ thêm vài người bạn nữ nữa cũng đi cho vui, vì nhà hàng này đang rất cần người làm. N. đã rủ T. và H. (cùng 18 tuổi, ngụ Đăk Nia, thị xã Gia Nghĩa – Đắk Nông) cùng đi.

    Tập hợp được kha khá con mồi, Quyền đưa ba cô gái ra xã Quang Sơn. Đến đây, Quyền giao ba cô gái cho Lâm và Phong để bắt xe đi Lào Cai. Thấy lo sợ điều gì nên H đã đổi ý không đi nữa. Chuyến đi ra Bắc chỉ còn N. và T. Sau hai ngày trên xe khách, Lâm, Phong đưa hai cô gái đến người đàn bà tên Tuyết. Tuyết để N. và T. nghỉ ngơi hai ngày rồi mua cho hai cô quần áo mới để thay, nói là sẽ mặc bộ đồ này đi làm.

    N. tình cờ nghe được cuộc trao đổi điện thoại giữa bà Tuyết và Lâm, Phong về việc sẽ đưa hai cô sang Trung Quốc làm việc. Biết mình bị lừa, ở đây chẳng có công việc phục vụ gì mà lương 30 triệu đồng/tháng, N. không dám nói gì vì sợ nhóm người kia đánh đập. Hôm sau, N. và T. được một người đàn ông chở đến bến sông và qua đò. Sang bên kia sông, N. thấy bà Tuyết chờ sẵn ở đó. Lúc này, N. mới nhận ra đây chính là địa phận đất Trung Quốc.

    Hai cô gái bị bà Tuyết bán vào một nhà chứa, tại đây có gần chục cô gái khác là người Việt Nam đang hành nghề bán dâm. N. cho biết thêm, mỗi ngày các cô phải tiếp từ 5 đến 7 ông khách là người Trung Quốc. Làm việc từ 6h sáng hôm nay đến 2h sáng hôm sau. Tiền bán dâm các cô không được cầm một đồng nào, tất cả phải nộp lại cho chủ chứa. Cay đắng, ê chề hai cô gái đến từ nơi núi non hẻo lánh của Tây Nguyên cắn răng chịu đựng. Ở đây, có khóc cũng chẳng ai thương tình, nên cứ lầm lũi “làm việc” hết công suất. N. từng lên kế hoạch bỏ trốn vài lần, nhưng không biết nói tiếng Trung Quốc, lại chẳng quen biết ai nên thất bại.

    Một hôm, N. tình cờ gặp được người phụ nữ tên Loan (người Việt Nam). Biết hoàn cảnh của N., bà Loan hứa giúp cô bỏ trốn. N. mượn điện thoại gọi về cho cha mẹ thông báo tình hình và báo gửi tiền qua để cô bắt xe về Việt Nam. Nhưng, cha mẹ N. không tin, vì trước giờ cô đã lừa dối họ rất nhiều lần.

    N. phải gọi điện thoại cho Quyền (vừa là người yêu vừa là kẻ đã lừa bán cô sang Trung Quốc) dọa nếu không gửi tiền cho cô bắt xe về nước, cô sẽ báo công an. Quyền lo sợ đã nhanh chóng chuyển vào tài khoản của bà Loan cho N. 2 triệu đồng. Vài ngày sau, Quyền đón N. ở Đắk Nông. Từ ngày về nhà, dường như N. vẫn chưa thấm nỗi nhục. N. tiếp tục chơi bời, vắng nhà thường xuyên. Vì sao một cô gái chưa đủ tuổi thành niên lại ngỗ ngược và bướng bỉnh như thế? N. nói với chúng tôi rằng sẽ không bao giờ bước về căn nhà đó nữa. Trừ khi nào cha dượng không còn thì N. mới về. Vấn đề mấu chốt ở đây là gia đình.

    Con hư vì gia đình “vỡ”

    Chúng tôi đã về Đắk Ha tìm hiểu ngọn ngành câu chuyện này. Nhờ sự vì giúp đỡ của Công an xã Đắk Ha, chúng tôi tiếp cận được căn nhà vợ chồng chị H’Nhái Bya (SN 1980) là mẹ N. và anh Nguyễn Lam Sơn (SN 1985), cha dượng N.

    Ngôi nhà ép ván, lợp tôn thấp lè tè nằm thoai thoải trong không gian mênh mông của núi đồi. Anh Sơn quần ống cao ống thấp chạy từ ngoài vườn về, bảo chúng tôi ngồi chờ để đi gọi vợ đang làm công cho người ta ở gần đó. Chị H’Nhái Bya nhễ nhại mồ hôi ôm đứa con gái 3 tuổi về. Vừa nghe hỏi về con gái, chị H’Nhái buông tiếng thở dài thườn thượt: “Nó lại bỏ đi với bạn trai rồi, ở lán hoang bên kia đồi. Con này cứng đầu lắm, không dậy được nữa. Từ ngày nó trốn bên Trung Quốc về, nó vẫn chứng nào tật đấy, không biết sợ là gì”.

    Anh Sơn mặt tần ngần, gãi đầu gãi cổ kể: “Hôm qua tôi với N. cãi nhau, nó chửi tôi thậm tệ rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Nó bảo đây là nhà mẹ con nó, tôi không có quyền gì cả. Tôi bực quá lấy cây phang vào chân nó một cái, thế là nó hùng hổ ôm quần áo đi”.

    Nhận định của anh Sơn là N. chỉ quanh quẩn trong lán cà phê với bồ của nó, cách nhà chừng một quả đồi, chứ N. không còn chỗ nào để đi nữa. Đề cập đến việc N. vừa trốn thoát khỏi động mại dâm bên Trung Quốc về, anh Sơn thật thà cho biết: “Những ngày nó bị lừa bán sang Trung Quốc, vợ chồng tôi không hề hay biết, vì thường ngày nó cũng đi vắng nhà suốt. Tự nhiên hôm đó nó gọi điện thoại về bảo mẹ gửi cho nó 2 triệu đồng để bắt xe về. Nó mới bị lừa sang Trung Quốc, giờ trốn được nhưng không có tiền về nhà”.

    Nghe N. kêu cứu, nhưng vợ chồng anh Sơn vẫn nghi ngờ, vì hàng ngày N. rất hay lừa bố mẹ để xin tiền đi chơi. Với lại, trong nhà khi ấy không có lấy một xu, đến gạo ăn cũng hết. Thôi kệ N. muốn làm gì thì làm. Quả thật vài ngày sau, thấy N. mò về trong bộ dạng bơ phờ, xơ xác.

    N. sinh ra trong một gia đình vốn không có hạnh phúc. N. là chị cả trong nhà. Học đến lớp 4, N. phải nghỉ học vì gia đình khó khăn, mà mẹ lại đẻ nhiều em. Khi đã đủ hai mặt trai, gái thì anh Nguyễn Văn Tài (SN 1980) là cha ruột của N. và chồng cũ của chị H’Nhái thường xuyên vắng nhà. Không lo làm ăn, bỏ mặc chị H’Nhái với 4 mặt con nheo nhóc. Chị H’Nhái nói anh Tài đi bồ bịch trai gái gì bên ngoài. Chỉ một thời gian ngắn, anh Tài về nhà đề nghị chia tay. Chị H’Nhái đồng ý để giải thoát cho mình và lo nuôi con. Họ bán miếng đất được 280 triệu, anh Tài chia cho chị H’Nhái 130 triệu. Bốn đưa con cũng chia đôi, mỗi người hai đứa. Vì chị H’Nhái và anh Tài đến với nhau không có hôn thú, khi chia gia tài xong thì ai đi đường này không ràng buộc pháp lý gì.

    N. và đứa thứ 3 ở với cha. Nhưng N. vẫn thường xuyên qua lại nhà mẹ đẻ. Từ đó, N. bắt đầu lêu lổng, sống đàn đúm với bạn bè, bê tha chơi bời trác táng. Những hôm không thấy N. về nhà thì bên kia nghĩ là con bé sang ở với mẹ, còn bên này nghĩ chắc nó về nhà cha đẻ rồi. Gần một năm nay, nhà cha đẻ khóa cửa đi đâu không biết, còn dán bảng bán nhà nữa, nên N. sang ở hẳn với mẹ. Mẹ thì mới lấy chồng, cũng lo làm thuê làm mướn lo cho gia đình mới, không quan tâm để ý đến N.

    Trong một gia đình mà hạnh phúc bể nát, cộng với tính khí ngang ngược của N. khiến cô bé ngày càng sa vào những thói hư tật xấu. Anh Nguyễn Lam Sơn chua chát nói: “Nó mê trai lắm, chỉ cần ra đường thấy thằng nào chạy xe máy tay ga, ăn mặc bóng bẩy một chút nó theo liền. Nhận làm người yêu liền. Tôi thường xuyên thấy nó nói chuyện điện thoại với một thằng thì xưng chồng vợ, còn thằng khác lại xưng anh yêu… Tôi bực quá cấm nó dụng điện thoại thì nó quay sang ghét cha dượng”. Nhìn vào người cha dượng mới 30 tuổi, tính ra chỉ hơn N. 14 tuổi, lại là rổ rá cạp lại với mẹ mình, N. tỏ ra coi thường.

    Chị H’Nhái nước mắt ngắn dài: “Một bên là chồng, một bên là con tôi chẳng biết bênh vực bên nào cả. Con gái hỗn xược quá, không nghe lời ai cả”. Bây giờ N. đi lang thang, sống vất vưởng ở túp lều hoang trong lô cà phê. “Nó sống cùng đâu 5 - 6 thằng bạn trai nữa, sống kiểu bầy đàn vậy thử hỏi còn gì để nói nữa”. Anh Sơn bức xúc.

    Anh Sơn cho biết, nếu N. ngoan ngoãn, biết ăn năn hối hận thì sẽ kiếm cho nó một trường dạy nghề nào đó, dù khó khăn cũng phải cho nó học. Nhưng chỉ mới đề cập đến chuyện đi học, N. giẫy nảy lên và y như rằng tối đó không về nhà.

    Cha mẹ xem N. là đứa con gái hư hỏng, không thể dạy bảo được và buông xuôi bỏ mặc. Nhưng xét về khía cạnh khác, N. chính là nạn nhân của bi kịch gia đình. Bắt nguồn từ người làm cha làm mẹ đã thờ ơ với con cái ngay từ buổi đầu mới lớn. Nó bỏ nhà đi vì chán cha, chán mẹ. Thì với đứa con gái mới lớn ở nơi núi rừng hoang vu như thế, chỉ cần một lời nói, một cử chỉ yêu thương hoặc một sự giúp đỡ nhỏ bé vào đó cũng khiến nó xiêu lòng và mù quáng tin theo người xấu.

    Hiện, cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đắk Nông đã bắt Hoàng Văn Quyền (SN 1991), trú tại xã Tân Hợp, Văn Yên (Yên Bái), và Vũ Gia Phường, tức Phong (SN 1983), trú tại xã Cương Chính, Tiên Lữ (Hưng Yên) về hành vì mua bán người. Đối tượng Hà Văn Đoán (SN 1991), trú tại xã Tân Hợp, Văn Yên (Yên Bái) đang bỏ trốn.

    Thượng tá Bùi Văn Khẩu, Phó trưởng Phòng CSĐT tội phạm về TTXH Công an tỉnh Đắk Nông cho biết: “Thủ đoạn của các đối tượng không có gì mới cũng đã đánh trúng vào tâm lý của một số cô gái nhẹ dạ cả tin. Đó là lợi dụng sự khó khăn về việc làm cũng như nhẹ dạ cả tin của mọi số người dân, nhất là các cô gái trẻ đã tới rủ rê đi ra các tỉnh phía Bắc bán hàng lương cao hoặc giả vờ tận tình yêu đương rồi rủ nạn nhân đi du lịch. Sau đó, chúng đưa các nạn nhân qua biên giới bán làm mại dâm”.

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/thieu-nu-quyet-di-hoang-sau-khi-tro-ve-tu-dong-mai-dam-a41082.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan