(ĐSPL) - Tết năm nào gia đình tôi cũng òm tỏi lên chỉ vì vợ chồng bất đồng quan điểm. Lấy phải chồng kém tài, lại thêm tính bốc phét đúng là khổ trăm đường.
Tết đến nhà nhà lo sắm sửa, tính toán qua loa cũng mất mấy chục triệu. Tết ở thành phố tiêu tiền đâu có nhỏ giọt được. Nếu ở quê, chị em nhộn nhịp sắm sửa Tết từ hôm 21, 22 thì ở thành phố sắm sửa Tết nhanh, gọn, nhẹ lắm. Cứ nhấc máy lên alo là có hàng đến nhà, hay tranh thù đi siêu thị buổi chiều là sắm đủ. Người ta nói hiện đại thì “hại điện”, nhanh gọn nhẹ cũng có cái giá của nó.
Là phụ nữ trăm mối lo nghĩ, sắp xếp hợp lý chi tiêu cũng đủ để đau đầu. Vậy mà chồng tôi không hiểu lại thêm tính keo kiệt nhưng khoác lác khiến ngày Tết năm nào hai vợ chồng cũng phải to tiếng.
Vợ chồng tôi lấy nhau được gần 4 năm, cũng qua 3 cái Tết, nhưng cả 3 cái Tết đều không vui vẻ gì. Hai vợ chồng hơn những cặp vợ chồng khác ở chỗ không phải sống chung với bố mẹ, lại chưa có con nhỏ, nhưng chỉ có hai người thôi mà nhà cửa lúc nào cũng om sòm.
Ảnh minh họa. |
Như những người đàn ông khác họ chỉ cần mang tiền về cho vợ để vợ lo cái Tết thì đã không nên chuyện, đằng này anh luôn luôn dò xét xem vợ chi tiêu thế nào, mua gì anh cũng phàn nàn, rồi lại kêu đắt rẻ. Nhưng cứ hễ có khách đến chơi nhà anh lại khoác lác: “Đấy anh thấy không Tết đến là cứ phải tưng bừng, gọn nhẹ cái Tết em cứ đưa cho vợ vài chục triệu tha hồ mà tiêu pha, thừa thãi đâu em cho đi làm đẹp…”. Ai không biết nghe anh nói thế lại tưởng anh hào phóng lắm, tưởng vợ con sung sướng lắm.
Thế nhưng có mấy ai biết được sự thật, cuối năm cả lương cả thưởng anh mang về cho vợ được 8 triệu. Số còn lại anh nói trả nợ hết rồi. Mà từ trước đến nay có bao giờ tôi nghe anh nhắc đến nợ nần ai đâu, nhà cũng không thiếu thốn gì, anh cũng chưa từng mua sắm đồ gì trong nhà sao phải vay mượn? Nhưng biết tính anh, nói ra chỉ cãi nhau thêm to. Tết năm nào tôi cũng xác định trước là không mong đợi gì ở khoản tiền lương, thưởng của anh, vì thế cũng không lấy làm thất vọng.
Tôi làm việc cho công ty nước ngoài nên cả lương cả thưởng cuối năm là hơn 30 triệu. Số tiền này cũng chỉ vừa đủ sắm Tết nếu khéo chi tiêu. Nhưng anh đâu biết điều như những người chồng khác, tôi mua sắm gì anh cũng kêu không cần thiết, mua gà cũng nói mua đắt, hai vợ chồng ngồi dự tính tiền mừng tuổi cho ông bà, các cháu nội ngoại hai bên tầm 15 triệu, anh la toáng lên: “Cướp đâu ra tiền mà lì xì nhiều thế, mừng tuổi ông bà nội, ông bà ngoại là được rồi. Cháu chắt nhiều vô kể như thế mừng sao xuể. Mừng mấy đứa con nhà anh abc… thôi (những đứa con nhà anh abc anh liệt kê ra đều là mấy đứa cháu họ nội), vậy thì cháu chắt bên nhà ngoại anh phân biệt vậy à. Quan điểm hai vợ chồng ngày càng không có điểm chung, không hề có tiếng nói chung.
[poll3]560[/poll3]
Phương Dung (Đông Anh)