Tôn Ngộ Không sau cùng gia nhập Linh Sơn, trở thành Phật, tu thành chính quả, một đời tưởng chừng rất thành công nhưng xét lại thì từ đầu đến cuối toàn là những sai lầm.
Cuộc đời Tôn Ngộ Không tưởng chừng rất thành công nhưng lại toàn là những sai lầm |
Nhớ năm đó, Tôn Ngộ Không là một con khỉ vô lo vô nghĩ, không biết u sầu phiền muộn, sống những ngày tháng rực rỡ hạnh phúc.
Thế nhưng tất cả đã thay đổi kể từ khi ý niệm trường sinh bất lão nảy ra trong đầu Hầu tử và dẫn đến ba sai lầm về sau khiến cuộc đời Ngộ Không trở thành bi kịch.
Vào nhầm một núi
Nếu không tìm thấy Phương Thốn Sơn và gặp được Bồ Đề thì những hâu quả về sau sẽ không xảy ra với Ngộ Không |
Ngọn núi ở đây chính là Phương Thốn Sơn. Năm đó, với mong muốn được trường sinh bất lão, Tôn Ngộ Không đã đi khắp nơi khắp chốn tìm đạo tiên. Nhưng vượt qua rất nhiều núi cao biển lớn vẫn không tìm được Tiên nhân, Tôn Ngộ Không đã bắt đầu có ý quay về Hoa Quả Sơn, tiếp tục cuộc sống vô tư bình yên thường ngày.
Đúng lúc đó Ngộ Không vô tình đến được Phương Thốn Sơn và có cuộc kỳ ngộ với Bồ Đề Tổ Sư. Trời không phụ người có tâm, cuối cùng Tôn Ngộ Không cũng bắt đầu con đường tu đạo, đạt được ý nguyện của mình.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì đó không hẳn là một việc tốt lành, vì chúng ta đều biết những chuyện xảy ra sau đó với Ngộ Không như thế nào. Nếu không có cuộc kỳ ngộ đó thì những hậu quả về sau không xảy ra và Ngộ Không cũng không đánh mất đi cuộc sống vô lo vô nghĩ của một Hầu tử.
Quá tự tin
Tôn Ngộ Không qua tự tin khi nghe lời Phật Tổ tham gia vào ván cược |
Lúc Tôn Ngộ Không đại nào Thiên Cung, Như Lai Phật Tổ đã đến ngăn cản và cùng Ngộ Không đánh cược. Nếu Tôn Ngộ Không có thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của Phật Tổ thì sẽ được làm Ngọc Đế nếu không được thì phải tiếp tục hạ phàm làm Yêu.
Tôn Ngộ Không nghe xong đã vội tin tưởng nhảy vào lòng bàn tay của Phật Tổ. Kết quả cuổi cùng là một cái lật tay của Phật Tổ giam giữ Ngộ Không dưới Ngũ Hành Sơn 500 năm, mất đi cuộc sống tự do.
Vì thế nên những sai lầm lớn nhất trong cuộc đời Tôn Ngộ Không chính là: Vào nhầm một núi, tự tin thái quá
Hoa Anh Thịnh (Theo Sohu)