
Dọn đồ sang nhà mới, vợ đau lòng phát hiện bí mật của chồng
Từng dòng chữ của chồng như hàng nghìn mũi kim châm vào tim tôi. Đau đớn nhất là dòng nhật ký anh viết vào đúng ngày kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng tôi, cách đây hai tuần...

Từng dòng chữ của chồng như hàng nghìn mũi kim châm vào tim tôi. Đau đớn nhất là dòng nhật ký anh viết vào đúng ngày kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng tôi, cách đây hai tuần...

Cái giá cho 4 năm mù quáng này đắt thật, nhưng thà đau một lần rồi thôi, còn hơn cả đời sống kiếp trâu ngựa cho một người không biết trân trọng mình.

Không phải tôi tàn nhẫn, mà là bởi trái tim tôi đã nguội lạnh sau quá nhiều lần trao đi cơ hội nhưng chỉ nhận lại sự thất vọng ê chề.

Nói xong, anh đứng dậy đi về phòng, để mặc tôi ngồi trơ trọi giữa ánh nến lung linh đang lụi tàn.

Cuốn sổ không khóa. Với bàn tay run rẩy, tôi bóc lớp băng dính, hồi hộp đọc từng dòng chữ nguệch ngoạc của anh.

Tôi nhận ra, vợ tôi không phải muốn về quê, cô ấy chỉ đang muốn trốn chạy thực tại bằng một giấc mơ màu hồng được vẽ nên bởi mạng xã hội...

Tôi nhận ra, tình yêu lớn nhất dành cho gia đình, chính là giữ cho mình một tâm hồn vẫn còn rực rỡ và sống động. Tôi phải sống, trước hết, với tư cách là chính tôi.

Tám triệu. Con số ấy cứ vang vọng trong đầu tôi. Tôi ngồi lặng đi, cổ họng nghẹn đắng không nói nên lời.

Thủ tục ly hôn diễn ra nhanh chóng. Vợ tôi không níu kéo nữa, cô ấy chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt thất vọng tột cùng rồi lặng lẽ rời đi.

"Em biết gì mà hỏi? Đàn ông ra ngoài làm ăn vất vả, có phải đi chơi đâu. Tất cả cũng chỉ vì cái nhà này thôi!"...

Nước mắt tôi bỗng dưng trào ra, nhưng không phải vì đau khổ, mà vì cảm động và hối hận.

Tổ ấm mà tôi đã cố công vun đắp suốt 10 năm qua, tình yêu mà tôi từng cho là vĩnh cửu, tất cả đã vỡ tan trong khoảnh khắc tôi xem đoạn video đó.

Trong bóng tối của rạp chiếu, bộ phim hài trên màn ảnh lớn trở thành một màn tra tấn tàn nhẫn. Tiếng cười của khán giả xung quanh như những nhát dao xoáy sâu vào vết thương đang rỉ máu trong tim tôi.

Tôi nấp sau bức tường, chết điếng. Qua khung cửa sổ cũ kỹ, một cảnh tượng hiện ra khiến tôi ngã ngửa.

Sự thật này còn động trời và nghiệt ngã hơn vạn lần so với việc anh ngoại tình.

Chỉ một câu hỏi thôi, anh sững người, gương mặt anh biến sắc. Sự tự tin và có phần gia trưởng thường ngày trên nét mặt anh bỗng tan biến.

Đam mê không sai, chăm sóc bản thân không sai. Nhưng có lẽ, tôi đã sai khi đặt niềm vui của riêng mình lên trên những ưu tiên chung của cả một gia đình.

Sự thật này, dù không phải là sự phản bội thể xác, nhưng nó lại là một vết cứa sâu hơn vào trái tim tôi, nhắc nhở tôi về sự xa cách vô hình đã tồn tại trong chính cuộc hôn nhân của mình.

Sự thật về danh tính của tiểu tam không chỉ làm tôi đau, nó bóp nghẹt khiến tôi không thể thở, cũng không tìm thấy bất kỳ lối thoát nào.

Giữa muôn vàn bão tố ngoài kia, giờ đây, ngay trong chính ngôi nhà của mình, tôi lại cảm thấy chông chênh và lạc lõng hơn bao giờ hết.

Tai tôi ù đi. Chiếc điện thoại rơi xuống tấm thảm dày, nhưng âm thanh của nó trong đầu tôi lại chói gắt như tiếng thủy tinh vỡ.

Giờ đây, tôi không chỉ phải đối mặt với bài toán tìm người trông con, mà còn phải đối mặt với một khoảng cách vô hình nhưng lại quá đỗi lớn lao vừa được dựng lên giữa tôi và mẹ chồng.

Tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho một trận cãi vã, cho những lời giải thích nhưng phản ứng của anh khiến tôi thực sự suy sụp.

Hôn nhân là điểm khởi đầu của một hành trình dài, không phải là vạch đích của một cuộc đua với thời gian.

Năm năm trôi qua, bí mật đó trở thành gánh nặng trong lòng tôi. Nhiều đêm tôi giật mình tỉnh giấc, lo sợ mọi chuyện vỡ lở.

Gửi những ai đang đứng giữa ngã ba đường của tình yêu và định kiến,...

Chỉ trong một đêm, tất cả niềm tin và hạnh phúc ấy trong tôi đã sụp đổ, nhường chỗ cho cú sốc, sự hoang mang và nỗi ám ảnh đến tột cùng.

Lòng tôi bỗng chốc nguội lạnh. Tôi đã phạm phải một sai lầm ngớ ngẩn, một điều tối kỵ trong văn hóa bữa cơm gia đình mà vì quá căng thẳng, tôi đã không nhận ra.

Trời đất quanh tôi như sụp đổ, tai tôi ù đi, không còn nghe thấy gì khác ngoài câu nói phũ phàng ấy vang vọng.

Bao nhiêu công sức, thời gian, tiền bạc, bao nhiêu sự tự tin, hãnh diện của tôi, tất cả đều tan tành theo mây khói chỉ vì một câu nói của chị.