Về cơ bản, loại pháo cao tốc Phalanx chính là "chốt chặn" cuối cùng để bảo vệ tàu chiến Mỹ khi mọi phương tiện phòng vệ khác đều đã trượt mục tiêu.
Được phục vụ trong biên chế Quân đội Mỹ từ năm 1980, tới nay, tổ hợp pháo cao tốc Phalanx dường như vẫn chưa hề lỗi thời và vẫn là thứ vũ khí cực kỳ quan trọng trong trên các tàu chiến của nước này.
Cấu tạo của loại pháo cao tốc này khá đơn giản với phần trên cùng của tháp hình trụ là hệ thống radar tìm kiếm mục tiêu, phần bên trong hình trụ đứng giữa thân cơ cấu là radar bắt bám mục tiêu. Ảnh: USNV |
Về cơ bản, có thể hiểu loại pháo cao tốc Phalanx chính là "chốt chặn" cuối cùng để bảo vệ tàu chiến Mỹ khi mọi phương tiện phòng vệ khác đều đã trượt mục tiêu.
Với nhiệm vụ chốt chặn cuối cùng, Phalanx có khả năng tương thích với nhiều loại mục tiêu, nó có khả năng tiêu diệt cả tên lửa hành trình, tên lửa chống hạm hay đạn pháo phản lực.
Được trang bị 1.550 viên đạn cỡ 20mm mỗi băng, trong trường hợp bắn hết tốc lực khẩu pháo này chỉ bắn được vỏn vẹn có... 15 giây trước khi phải thay đạn. Ảnh: USNV |
Pháo cao tốc MK-15 có khả năng bắn với tốc độ 4.500 viên mỗi phút với hệ thống 6 nòng xoay. Do tốc độ bắn quá cao nên nó phát ra tiếng "zẹt" rất đặc trưng chứ không thể nghe rõ âm thành của từng viên đạn ra khỏi nòng.
Vũ Đậu (T/h)