(ĐSPL) - Lại một đêm nữa Phương ngỏ ý với Chi về chuyện muốn có em bé trước khi cưới, lần này Chi tỏ vẻ tự nhiên, phóng khoáng và hưởng ứng Phương. Sau màn ân ái say đắm đó, Phương hốt hoảng nhìn xuống tấm ga giường.
Phương và Chi yêu nhau được gần một năm, cả hai đã tính đến chuyện cưới xin vì tuổi tác không còn trẻ nữa. Phương năm nay đã bước sang tuổi 32, còn Chi 26, cả hai người đều có công việc ổn định, chuyện cưới xin chỉ còn là chuyện sớm muộn mà thôi.
Phương và Chi có cách sống khá giống nhau, hai người đều là những con người hiện đại, sống phóng khoáng, thích cách sống phương Tây. Vì thế Phương muốn có con trước khi cưới, phần để yên tâm, phần để sau khi cưới sẽ có con bế bồng chứ đợi 9 tháng 10 ngày thì lâu quá.
[mecloud]bkJlqXW8ec[/mecloud]
Khi nói đến chuyện đó Chi tỏ ra ngần ngại, chưa bao giờ Phương thấy người yêu dè dặt, khép nép như lần này. Đêm đó, mặc cho Chi từ chối, lấy đủ lí do để xin “rút” khỏi chuyện này. Cô nói, cô muốn để dành cái đó cho đêm tân hôn, cô không muốn quan hệ trước hôn nhân. Điều này càng khiến Phương ngạc nhiên. Anh gặng hỏi Chi gần hết đêm nhưng Chi vẫn một mực lấy lí do đó ra. Phương biết chắc chắn Chi đang giấu điều gì đó, anh cố tìm cách để biết được bí mật này.
Sau đêm hôm đó Phương để ý nhất cử nhất động của Chi. Anh còn tìm thêm bạn bè thân thiết của Chi để “hàn huyên” moi thông tin. Sau gần một tuần Phương cũng đoán dần đươc lý do. Linh (cô bạn thân của Chi) sau một buổi tiệc sinh nhật Phương đã trót để lộ thông tin “Con bé Chi nó tốt tính lắm, yêu ai yêu hết mình. Nhưng nó cũng khờ dại lắm cơ, thế nên mới để thằng Hoàng lấy đi cái ngàn vàng rôi quất ngựa truy phong. May mà nó gặp được anh, anh nhớ phải yêu thương nó đấy.”.
Lúc đó Chi khóc nức nở, cô tức tưởi vừa gạt nước mắt vừa nói “Em đã đi vá nó lại, rồi dùng đồ giả để tạo cảm giác thật. Em không muốn anh nghĩ em là người con gái hư hỏng. Càng không muốn vì chuyện này mà anh bỏ rơi em.”. (Ảnh minh họa). |
Hóa ra là vậy, là do Chi đã mất đi cái ngàn vàng cho một gã sở khanh nên giờ đây cô bị ám ảnh, hoặc là cô sợ nếu Phương biết cô không còn là “con gái” nữa sẽ ghét bỏ, khinh bỉ và lại bỏ rơi cô như những người trước đó. Nhưng nếu đúng như vậy thì Chi đã nhầm, Phương yêu Chi đâu phải vì trinh tiết, anh vốn là người sống thoáng, vậy sao anh phải quan tâm đến chuyện quá khứ.
Lại một đêm nữa Phương ngỏ ý với Chi về chuyện muốn có em bé trước khi cưới, lần này Chi tỏ vẻ tự nhiên, phóng khoáng và hưởng ứng Phương. Sau màn ân ái say đắm đó, Phương hốt hoảng nhìn xuống tấm ga giường “Vết đỏ thấm trên ga giường là sao? Em giải thích đi. Tai sao khi quan hệ với anh em lại thấy đau, lại tỏ ra mình còn trong trắng. Trong khi 3 năm trước em đã trao nó cho người ta. Em lừa anh để làm gì, em coi anh là gì, là trẻ con ư?...”.
Lúc đó Chi khóc nức nở, cô tức tưởi vừa gạt nước mắt vừa nói “Em đã đi vá nó lại, rồi dùng đồ giả để tạo cảm giác thật. Em không muốn anh nghĩ em là người con gái hư hỏng. Càng không muốn vì chuyện này mà anh bỏ rơi em.”.
Phương ghì chặt Chi vào lòng nói “Thà là anh lấy vợ mất trinh còn hơn lấy một người luôn hàng giả như em, em có biết không?”. Anh ghì chặt cô một lúc rồi buông thõng tay rời khỏi giường, để Chi ở lại đó một mình. Cô đau đớn rằn vặt bản thân. Giá như cô cứ sống thật với chính mình thì mọi chuyện đã không ra cơ sự này rồi.
BÌNH GIANG
Xem thêm video:
[mecloud]g3lm1Ut0Nc[/mecloud]