(ĐSPL) - Với cách thức dùng tiền giả có mệnh giá lớn mua hàng hóa có giá trị thấp để được thối lại tiền thật, các đối tượng đã thực hiện trót lọt nhiều vụ xài bạc giả.
Sáng 14/8, TAND tỉnh Khánh Hòa đã bác kháng cáo, giữ nguyên án sơ thẩm phạt bị cáo Lê Quốc Trịnh (SN 1957), trú thôn Trung, xã Châu Can, huyện Phú Xuyên (Hà Nội) 8 năm 6 tháng tù về tội Lưu hành tiền giả. Cùng tội danh này, tòa cũng giữ nguyên mức án 7 năm tù đối với Nguyễn Thị Chiều (SN 1962), trú khối phố 3, thị trấn IaKha, huyện IaGrai (Gia Lai), tạm trú 29/1 đường số 10, khu phố 4, phường Tam Bình, quận Thủ Đức (TP HCM) và 5 năm tù đối với Vũ Văn Nhân (SN 1962, chồng Chiều) do không kháng cáo.
Theo cáo trạng, khoảng tháng 4/2007, Trịnh từ Hà Nội đến thị trấn IaKha thăm vợ chồng Chiều. Tại đây, Trịnh và vợ chồng Chiều đã bàn bạc cùng nhau tiêu thụ tiền giả. Theo đó, Trịnh sẽ cung cấp tiền giả cho cặp vợ chồng này đi tiêu thị. Trịnh được hưởng 60\% trên tổng giá trị tiền giả cung cấp, Chiều và chồng hưởng 40\% trên tổng giá trị tiền giả. Cách thức tiêu thụ là dùng tiền giả có mệnh giá lớn mua hàng hóa có giá trị thấp để được thối lại tiền thật.
Bị cáo Lê Quốc Trịnh trước vành móng ngựa. |
Do ở Gia Lai dân cư ít, có nhiều người quen biết nên Nhân và Chiều mang tiền giả xuống Nha Trang để tiêu thụ. Nhân và Chiều đã mua tiền giả của Trịnh 3 lần với tổng số tiền giả là 60 triệu đồng.
Theo đó, lần 1 khoảng tháng 4/2007, Trịnh đưa cho vợ chồng Chiều 20 triệu đồng tiền giả. Vợ chồng Chiều mang đi Nha Trang tiêu thụ được 5 triệu đồng rồi đưa lại cho Trịnh 3 triệu đồng tiền thật. Lần 2 khoảng cuối tháng 6/2007, Trịnh đến Gia Lai đưa cho Chiều 20 triệu đồng tiền giả. Sau khi tiêu thụ được 6 triệu đồng, Chiều đưa lại cho Trịnh 3,6 triệu đồng tiền thật. Lần 3 khoảng tháng 7/2007, Trịnh tiếp tục đến Gia Lai đưa cho Chiều 20 triệu đồng tiền giả. Sau khi tiêu thụ được 7 triệu đồng, Chiều đưa lại cho Trịnh 4,2 triệu đồng tiền thật.
Chiều và Nhân trực tiếp tiêu thụ 9,8 triệu đồng tiền giả tại Nha Trang. Số tiền giả còn lại, Nhân và Chiều đưa cho vợ chồng Nguyễn Văn Lượng và Nguyễn Thị Đạt 5 triệu đồng, đưa cho Nguyễn Văn Huân 3,2 triệu đồng và hướng dẫn cách tiêu thụ. Ngày 20/7/2007 Lượng và Huân đang tiêu thụ tiền giả tại chợ xã Diên Tân, huyện Diên Khánh (Khánh Hòa) thì bị bắt quả tang. Vợ chồng Chiều khi hay tin đã bỏ trốn khỏi địa phương đến ngày 20/8/2014 thì bị bắt theo lệnh truy nã. Lượng, Đạt, Huân đã bị tòa xét xử vào năm 2008.
Tại CQĐT, Chiều đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình và cho biết trên đường đi trốn, Chiều đã vứt bỏ 42 triệu đồng tiền giả chưa kịp tiêu thụ vào trong rừng. Nhân khai nhận chỉ trực tiếp cùng Chiều đi Nha Trang 1 lần vào dịp giỗ bố vợ khoảng tháng 4/2007 và chứng kiến việc thỏa thuận tỷ lệ mua bán tiền giả giữa Trịnh, Chiều, Lượng và Đạt. Những lần sau Chiều đi một mình còn Nhân ở nhà chăm sóc gia đình. Trịnh khai nhận nguồn gốc số tiền giả do vợ là Lê Thị Hằng cung cấp cho Trịnh. Lần 1 và 2 Hằng giao tiền giả cho Trịnh tại bến xe Đức Long, huyện IaGrai; lần 3 là tại xã Châu Can, huyện Phú Xuyên.
Do đối tượng Hằng không có mặt tại địa phương và không xác định được thị đang ở đâu nên CQĐT đang tiếp tục truy bắt để làm rõ hành vi phạm tội của Hằng.