+Aa-
    Zalo

    Rợn người đến thăm “thị trấn ma” hoang tàn của Mỹ

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Thị trấn Lester, nằm ở trung tâm bang Washington, Mỹ từng là một nơi đông đúc, sầm uất, tuy vậy, từ hàng chục năm nay, nó đã chìm vào quên lãng, không người sinh sống, không xe cộ lại qua. Người cuối cùng sống ở Lester cũng đã qua đời.

    Thị trấn Lester, nằm ở trung tâm bang Wash?ngton, Mỹ từng là một nơ? đông đúc, sầm uất, tuy vậy, từ hàng chục năm nay, nó đã chìm vào quên lãng, không ngườ? s?nh sống, không xe cộ lạ? qua. Ngườ? cuố? cùng sống ở Lester cũng đã qua đờ?.

    Lester từng là đ?ểm dừng chân của những chuyến tàu chạy bằng than đá từ thành phố Seattle tớ? thành phố M?nneapol?s. Tuy vậy, sau kh? tàu hỏa ở Mỹ chuyển từ chạy bằng than đá sang chạy bằng dầu d?esel, không còn chuyến tàu nào cần dừng lạ? ở Lester để được t?ếp nh?ên l?ệu nữa, nơ? đây bỗng trở thành một “thị trấn ma”.

    Ngườ? dân cuố? cùng và duy nhất s?nh sống ở thị trấn, một ngườ? phụ nữ có tên Gertrude Murphy, cũng đã qua đờ? hồ? năm 2002 ở tuổ? 99. Vậy là thị trấn Lester chính thức trở thành thị trấn hoang. Nơ? đây từng được thành lập hồ? năm 1892 như một thị trấn chuyên phục vụ cho những chuyến tàu hỏa. Phong cảnh của Lester cũng rất nên thơ vớ? dãy nú? Cascade sừng sững.

    G?ờ đây, thị trấn này chỉ còn là một phế tích, một bằng chứng cho sự thay đổ? d?ện mạo của nước Mỹ trong thờ? kỳ hậu công ngh?ệp.


    Thị trấn Lester, bang Wash?ngton là một “thị trấn ma” thực sự. Được thành lập từ năm 1892, nơ? đây từng là một thị trấn sô? động nhưng đã trở nên hoang tàn từ và? thập kỷ trở lạ? đây.


    Một ngô? nhà dành cho các bảo vệ đường ray ở thị trấn Lester. Nơ? đây từng là đ?ểm dừng chân của những chuyến tàu cần t?ếp nh?ên l?ệu. Cảnh vật ở Lester cũng rất ấn tượng vớ? sông Green và dãy nú? Cascade.


    Bên trong một ngô? nhà bị bỏ hoang. Thị trấn ma Lester đã không còn một ngườ? dân nào s?nh sống kể từ năm 2002.

    Sự suy tàn của thị trấn bắt đầu kh? các chuyến tàu hỏa không còn chạy bằng than đá nữa mà chuyển sang chạy bằng dầu d?esel. Vì vậy, Lester không còn là đ?ểm dừng chân bắt buộc của các chuyến tàu để t?ếp nh?ên l?ệu.

    Từ thập n?ên 1980, chính quyền thành phố Tacoma, bang Wash?ngton đã thông qua k?ến nghị g?ả? tán thị trấn Lester sau kh? ngườ? dân ở đây thất ngh?ệp hàng loạt vì những chuyến tàu đã không còn tìm đến vớ? họ nữa.


    Một nhà kho xuống cấp nằm trong thị trấn.


    Một phòng bếp bụ? bặm, đã từ hàng chục năm nay nó không có ngườ? sử dụng.


    Một cột đường dây đ?ện thoạ? ngả ngh?êng. Cả thị trấn đã bị các loà? cây dạ? bao phủ.


    Kh? đến thăm thị trấn Lester, ngườ? ta có cảm g?ác vừa tò mò thích thú vừa rờn rợn ghê sợ. Vì thế, nơ? đây từ lâu được đặt một b?ệt danh là “thị trấn ma”.

    Vì số lượng ngườ? thất ngh?ệp quá đông sau kh? các chuyến tàu không còn tớ? vớ? Lester nữa, chính quyền thành phố Tacoma đã khuyên ngườ? dân nên dờ? đ? nơ? khác. Thị trấn sau đó bị bỏ hoang, chỉ còn một ngườ? phụ nữ đứng tuổ? duy nhất còn ở lạ? sống tớ? năm 2002. Bà Gertrude Murphy vốn là một g?áo v?ên, trẻ em ở Lester đều là học s?nh của bà. Kh? mọ? ngườ? chuyển đ?, bà vẫn quyết định ở lạ?. Về sau ngô? nhà của bà bị hỏa hoạn, cháy rụ?. Bà Murphy chuyển sang sống trong một cab?n nhỏ phía ngoà? rìa thị trấn bỏ hoang.


    Lester được thành lập vớ? mục đích là nơ? t?ếp nh?ên l?ệu cho các chuyến tàu hỏa đ? qua m?ền Tây Bắc nước Mỹ. Những chuyến tàu đã không đến vớ? Lester từ hàng chục năm nay, tuy vậy, gần đây, nhằm mục đích hồ? s?nh thị trấn bị lãng quên này, những chuyến tàu đã bắt đầu trở lạ? Lester.


    Cư dân cuố? cùng của thị trấn Lester là bà Gertrude Murphy, bà đã qua đờ? năm 2002 ở tuổ? 99. Trong suốt hàng chục năm sống một mình ở Lester, bà đã cố gắng g?ữ gìn thị trấn này như một địa danh lịch sử, tuy vậy, sự nỗ lực của một mình bà là không đủ để bảo tồn cả một thị trấn.


    Một nhà kho trước đây chuyên dành để chứa than đá.


    Những ngô? nhà hoang ở Lester. Ngô? nhà của bà Gertrude Murphy đã từng gặp hỏa hoạn kh?ến bà phả? chuyến tớ? sống ở một cab?n nhỏ nằm ngoà? rìa thị trấn. Kh? được các nhân v?ên xã hộ? tớ? khuyên nên rờ? khỏ? nơ? này, bà đã từ chố?.

    Mong ước của bà Gertrude Murphy là b?ến những ngô? nhà cổ bị bỏ hoang này trở thành những địa danh tham quan lịch sử. Tuy vậy, cho tớ? tận kh? bà qua đờ?, mong muốn này vẫn chưa trở thành h?ện thực.

    Dù tàu hỏa đã bắt đầu có tuyến chạy qua Lester nhưng thực tế để có thể dừng chân tham quan thị trấn hoang tàn này, chỉ có cách đ? bộ. Có một số lượng du khách ít ỏ? th? thoảng ghé thăm Lester để được ch?êm ngưỡng thị trấn ma trước kh? nó thực sự b?ến mất và chìm vào quên lãng.


    Một ch?ếc xe hơ? cũ nằm rỉ sét trong rừng. Ngườ? ta dự đoán sẽ rất nhanh thô?, địa danh Lester sẽ b?ến mất và ngay cả những phế tích này cũng sẽ chẳng còn.


    Tầng gác má? trong ngô? nhà dành cho các bảo vệ đường ray. Con đường cá? dẫn vào thị trấn cũng đã bị chặn, cả thị trấn bị rào quanh như một khu vực hạn chế đ? lạ?. Cách duy nhất để đến được đây là đ? bộ.


    Bụ? bặm, rác rưở?, cây dạ?, cỏ hoang… đã bao phủ khắp mọ? nơ?.


    Theo Dân Trí
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/ron-nguoi-den-tham-thi-tran-ma-hoang-tan-cua-my-a1682.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Bí ẩn bộ xương cá voi khổng lồ và giai thoại “chuyện ân oán” với người đi biển

    Bí ẩn bộ xương cá voi khổng lồ và giai thoại “chuyện ân oán” với người đi biển

    Cách đây gần chục năm, người dân vùng ven biển Đa Lộc (Hậu Lộc, Thanh Hóa) đã huy động hàng chục chiếc thuyền đánh cá ra biển để đưa bộ xương cá voi khổng lồ về thờ cúng ở ngôi đền của làng. Lúc bấy giờ, một lão ngư tò mò đã nhặt trộm một đốt xương sống của "Ông" mang về làm chiếc đôn đựng chậu hoa. Đến lúc ngộ ra, lão bắt vợ con mang khúc xương ấy về đền trả lại "Ông" thì đã quá muộn.