Khi bị bắt giữ, Fa quanh co, chối tội. Tuy nhiên, trước ngày phiên toà diễn ra, Fa có đơn cứu xét. Trong phiên toà, bị cáo thừa nhận toàn bộ hành vi sai phạm và tỏ ra ăn năn, hối cải.
Các bị cáo Trinh, Fa, Diễm (hàng trên cùng từ trái sang) nghe HĐXX tuyên án. |
Bất ngờ thay đổi lời khai
Ngày 29/8, TAND TP.Đà Nẵng đưa vụ án tổ chức cho người khác nhập cảnh Việt Nam trái phép ra xét xử. Tại phiên toà này, Chen Xin Fa (SN 1993), quốc tịch Trung Quốc, được xác định là chủ mưu.
Theo hồ sơ vụ án, Fa ở Trung Quốc, từ tháng 8/2019 đến cuối tháng 6/2020 đã liên kết với Hồ Thị Thu Trinh và Huỳnh Ngọc Diễm 3 lần tổ chức móc nối với nhau trong việc tìm, thuê nhà ở TP.Đà Nẵng với mục đích đưa người nhập cảnh trái phép vào Việt Nam.
Sau khi Trinh và Diễm tìm được nhà, Fa liên lạc với các đường dây đưa người từ Trung Quốc nhập cảnh trái phép vào Việt Nam và Fa đã tổ chức nhiều lần, đưa được nhiều người nhập cảnh trái phép vào Việt Nam đến ở tại các nhà 84 Tuy Lý Vương, 39 Dương Tử Giang, phường Khuê Mỹ, quận Ngũ Hành Sơn.
Một điều tra viên cho biết, trong quá trình điều tra vụ án, Fa quanh co chối tội. Bị cáo cho rằng, mình không phạm tội và những cáo buộc của cơ quan chức năng là không chính xác. Tuy nhiên ngay trước ngày phiên toà diễn ra, Fa đã có đơn xin cứu xét gửi cơ quan chức năng. Trong đơn, bị cáo thừa nhận toàn bộ sai phạm, cáo trạng đã truy tố đúng người, đúng tội. Sở dĩ trước đó, bị cáo không nhận tội vì không hiểu biết pháp luật của Việt Nam. Tại phiên toà, Fa khai, vào cuối năm 2019, nắm bắt được nhu cầu, nhiều người Trung Quốc muốn mua các mặt hàng nông sản ở Việt Nam nên quyết định sang TP.Đà Nẵng để chụp hình, livestreams bán hàng.
Khoảng tháng 8/2019, Fa làm quen với Trinh trên mạng wechat và hỏi về việc thuê nhà ở TP.Đà Nẵng. Sau khi Trinh khẳng định có cho thuê nhà nên lên kế hoạch đưa thêm người sang TP.Đà Nẵng bán hàng. Fa đã liên hệ với đường dây đưa người từ Trung Quốc sang Việt Nam để nhập cảnh trái phép vào Việt Nam. Fa đưa những người khác đến biên giới Việt – Trung rồi liên kết đường dây này và được họ đưa sang Việt Nam bằng đường tiểu ngạch.
“Mục đích đến Việt Nam của bị cáo là kết bạn nhiều người trên mạng, quảng cáo và bán nhiều hàng. Bị cáo rao bán hàng trên wechat, nếu ai có nhu cầu mua thì bị cáo chuyển về Trung Quốc rồi giao cho họ”, Fa thừa nhận.
Tất cả vì vụ lợi
HĐXX hỏi: “Tại sao bị cáo lại chọn TP.Đà Nẵng mà không phải chọn thành phố khác?”. Fa cúi gằm mặt: “TP.Đà Nẵng là nơi có rất nhiều người Trung Quốc sang du lịch. Thông qua mạng internet, bị cáo biết khá nhiều về TP.Đà Nẵng nên đã chọn nơi này”.
“Nếu bị cáo bán hàng qua mạng thật thì cần gì phải nhập cảnh trái phép vào Việt Nam?”, HĐXX hỏi tiếp. Fa khai: “Bị cáo bán các sản phẩm nông sản Việt Nam nên phải sang Việt Nam. Khi sang Việt Nam thì bị cáo có thể chụp hình để khách hàng ở Trung Quốc tin tưởng hơn”.
Khi được hỏi về việc 3 lần nhập cảnh trái phép và đưa thêm các đối tượng khác cùng nhập cảnh trái phép, Fa khai: “Bị cáo thừa nhận hành vi của mình là sai phạm. Việc bị cáo sang Việt Nam cũng như tổ chức cho các người khác vào Việt Nam chỉ vì vụ lợi”.
Ngoài ra, Fa thừa nhận: “Bị cáo biết hành vi của mình có thể gây hậu quả nguy hiểm trong lúc dịch Covid-19 đang diễn ra phức tạp, nhưng vì vụ lợi, bị cáo đã bỏ mặc, nhập cảnh trái phép vào Việt Nam”.
Khi sang Việt Nam, bị cáo không trình báo, đăng ký thường trú với cơ quan chức năng. Tại phiên toà, Fa cũng cho biết, gia đình có 2 chị em. Chị gái đã đi lấy chồng và không lo lắng gì cho gia đình. Cha mẹ đã già yếu. Bị cáo là lao động chính trong gia đình.
“Từ khi bị bắt giữ đến nay, bị cáo không liên hệ gì với gia đình. Bây giờ, bị cáo đã nhận thấy sai phạm của mình. Điều bị cáo mong muốn nhất là nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Sau phiên toà, bị cáo cũng mong được liên hệ với người thân, báo tình hình của bị cáo hiện nay để cha mẹ an tâm. Bị cáo mong nhận được sự khoan hồng, được nhận mức án nhẹ, sớm trở về làm lại cuộc đời”, Fa ngậm ngùi nói.
Cũng tại phiên toà, Fa khẳng định, mình sang Việt Nam không phải để tổ chức đánh bạc. Bị cáo cũng biết, ở TP.Đà Nẵng có sòng bạc cho người nước ngoài vào chơi. Tuy nhiên, do không có hộ chiếu nên bị cáo chưa bao giờ vào đó.
Huy Cường
Bài viết đăng trên ấn phẩm Tạp chí in Đời sống & Pháp luật số 140