(ĐSPL) - Cô ấy là dì tô?, ngườ? đã từng yêu một ngườ? đã có g?a đình nhưng không hay b?ết. Đến ngày Valent?ne năm đó, dì tô? về Hà Nộ? gặp ngườ? yêu và b?ết tất cả sự thật. Tô? nhớ đó là một ngày Valent?ne buồn nhất của dì.
Năm đó, dì tô? 19 tuổ? đang theo học tạ? một trường Cao đẳng ở Hà Nam. Một ngày dì bị đau ruột thừa và phả? lên Hà Nộ? chữa trị. Có ngườ? quen tạ? một bệnh v?ện lớn ở Hà Nộ?, nên dì tô? được chuyển tớ? đó. May mắn thay, sau phẫu thuật sức khỏe dì tô? dần bình phục. Và dì đã nảy s?nh tình cảm vớ? bác sĩ ngườ? đã phẫu thuật cho dì hôm đó.
Ngườ? đàn ông tận tình chu đáo đó tên là Th. Theo như tô? b?ết, chú Th. là một bác sĩ g?ỏ?, khá đẹp tra? là ngườ? Hà Nộ?. Chú cũng có tình cảm vớ? dì tô?. Sau lần đó, ha? ngườ? thường xuyên l?ên lạc vớ? nhau. Phả? nó? rằng, dì tô? cũng rất x?nh, nước da sáng mịn và đặc b?ệt hát rất hay, hơn nữa còn là MC của trường. Những dịp trường tổ chức hộ? trạ?, l?ên hoan văn nghệ, dì tô? đều là MC k?êm ca sĩ và chú cũng được mờ? đến xem.
t?ne buồn của dì tô?" src="http://med?a.do?songphapluat.com/306/2014/2/13/valent?ne-nguo?-thu\ 3.jpg" alt="Valent?ne buồn của dì tô?" w?dth="500" /> |
Tình yêu đẹp những cũng mong manh như những nụ hồng |
Tô? nhớ, dì tô? rất lãng mạn, mỗ? lúc rảnh dì đều v?ết thơ, v?ết thư gử? cho chú Th. Có lần tô? hỏ? dì: “dì ơ?, sao gì có nh?ều chú đẹp tra? hơn chú Th., ở gần dì hơn sao dì lạ? không chọn?” Dì tô? chỉ cườ? và bảo tô? ngốc, sau này lớn lên tô? sẽ h?ểu.
Nhưng rồ? đến Valent?ne năm ấy, sau chuyến lên Hà Nộ? về dì tô? đã suy sụp. Tô? thực sự sốc kh? nghe t?n dì tô? đã ch?a tay vớ? chú Th. Mớ? cách đây chưa đầy 1 tuần chú Th. vẫn xuống thăm dì tô? thế mà… mỗ? ngườ? một ngả. Tớ? một ngày bất chợt tô? bắt gặp lá thư dì để trong tú?, trang g?ấy vẫn còn những g?ọt nước mắt của dì vương lạ?:
“Chú à! Tình yêu thật lạ phả? không chú? Ngay cả trong mơ cháu cũng không thể t?n rằng cháu lạ? yêu chú, một ngườ? đã có g?a đình.
Trá? t?m luôn có ngôn ngữ r?êng của nó, không tuân theo bất cứ một quy luật thông thường nào. Và trá? t?m của chú…của cháu…cũng vậy? Thực sự cháu…đã rất đau khổ kh? b?ết được sự thật chú đã có g?a đình và 2 con. Nhưng chú à, cháu không thỂ, cháu không thể làm ngườ? thứ 3 được. Ha? đứa con của chú thật đáng yêu và chúng cần có một g?a đình trọn vẹn.
Là một ngườ? phụ nữ, kh? đến sau, cháu cũng đã rất sợ. Nhưng rồ? cháu tự đặt mình vào vị trí của ngườ? vợ ngườ? mẹ rồ? cháu cũng có những đứa con đáng yêu x?nh đẹp…nhưng cháu lạ? có một ngườ? chồng “bộ? ước” thì kết quả sẽ thế nào? Thật đau khổ và hụt hẫng.
Là con ngườ? sống phả? b?ết có nhân - quả chú ạ! Cháu không trách chú mà chỉ trách cho cuộc tình lầm lỡ. Cháu không hố? t?ếc vì những gì mình lựa chọn. Cháu thầm cảm ơn Thượng đế đã cho cháu b?ết sự thật. Cháu thà đau một lần để rồ? bước t?ếp còn hơn cứ sống mã? trong mộng tưởng…trong sự lừa dố?.
Cháu-ngườ? đến sau vẫn mã? chỉ là sự “thay thế”, “say nắng”… còn tình yêu thương chú vẫn mã? chỉ dành cho g?a đình thương yêu của mình thô?. Cháu đã h?ểu, kh? chú nó? chú bận trực ngày Valent?ne nhưng thực ra lúc đó, chú đang vu? vẻ bên vợ và những đứa con. Cháu chưa bao g?ờ thấy chú cườ? vu? như thế cả. Rồ? sự ân cần chú dành cho vợ con. Tất cả, những đ?ều đó, cũng đủ chứng m?nh rằng, ngườ? ta có đ? đâu về đâu, rồ? đến những ngày quan trọng họ cũng về bên ngườ? mình thương yêu.
Chú à! Cháu chợt nhớ lạ? lờ? mẹ cháu nó?, nếu con có chọn hãy chọn một ngườ? đàn ông, dù xấu xí, nhưng họ thực sự thuộc về mình. Đừng bao g?ờ làm một ngườ? đến sau, kh? trá? t?m họ đã được lấp đầy. Bở? con mã? mã? là ngườ? đến sau và chẳng bao g?ờ có được những phút g?ây trọng vẹn.
Chú và cháu là ha? đường thẳng song song, rất gần nhau nhưng mã? sẽ chẳng có một đ?ểm chung nào. Ngày ma? chúng ta đ? về ha? hướng đường đờ? khác nhau…Nhưng bất chợt có lúc nào đó gặp lạ?, thì hãy mỉm cườ? bở? chúng ta đã sống trọn, sống đúng từng g?ây từng phút chú nhé!”
Kể từ ngày đó, một và? lần chú Th có xuống tìm dì tô?, nhưng kết quả dì chẳng bao g?ờ gặp lạ? chú nữa. Đã 2 mùa Valent?ne trô? qua, dì tô? vẫn chưa yêu a? cả.
Nhưng dì tô? đã bước lên từ nỗ? đau bị lừa dố? đó, để rồ? chăm chỉ cho sự ngh?ệp của mình tớ? lúc ra trường, dì tốt ngh?ệp bằng g?ỏ? và l?ên thông lên một trường đạ? học ở Hà Nộ?.
Có lẽ, âu cũng là duyên số, là sự mạnh mẽ k?ên cường của một ngườ? con gá? h?ện đạ?. Tô? t?n rằng, rất nh?ều ngườ? sẽ khóc lóc suy sụp và dằn vặt kh? không may lỡ làm ngườ? đến sau như dì tô?. Nhưng không phả? a? cũng sáng suốt và lựa chọn thông m?nh như dì tô?.
Chương Tương