+Aa-
    Zalo

    Nước mắt láng giềng trong phiên xử gã trai giết người vì câu nói

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Cú đánh chí mạng tước đi mạng sống của người hàng xóm. Thế nhưng, khi ra tòa, mẹ và vợ của nạn nhân đứng lên xin tòa giảm nhẹ hình phạt đối với kẻ đã gây ra cái chết cho con, cho chồng mình.

    (ĐSPL) - Cú đánh chí mạng không chỉ tước đi mạng sống của người hàng xóm lương thiện mà còn khiến gia đình hung thủ rơi vào thảm cảnh của sự đau khổ. Thế nhưng thay vì thù oán, khi ra tòa, mẹ và vợ của nạn nhân cố nén nỗi đau, gắng gượng đứng lên xin tòa xem xét, giảm nhẹ hình phạt đối với kẻ đã gây ra cái chết cho con, cho chồng mình.

    Án mạng từ một câu nói

    Mới đây, bị cáo Trần Quốc Trọng (SN 1983, trú ở Trung Sơn, Tây Thuận, Tây Sơn, Bình Định) bị TAND tỉnh đưa ra xét xử sơ thẩm về tội giết người. Bị hại trong vụ án này là anh Trần Xuân V.. Chỉ vì trách nhau lời ăn tiếng nói mà hai thanh niên vốn là hàng xóm láng giềng của nhau bỗng chốc trở mặt, lao vào hỗn chiến khiến một người ra đi vĩnh viễn, còn người kia phải trả giá đắt cho hành vi ngông cuồng của mình.

    Sự việc đau lòng xảy ra vào khoảng 16h30 ngày 5/4/2014, sau khi đi ăn cúng thanh minh ở nhà một người trong thôn trở về, Trọng ngồi chơi tại vỉa hè nhà mình (ở thôn Trung Sơn, xã Tây Thuận, huyện Tây Sơn) thì gặp hai người hàng xóm khác là Tạ Văn Phương và Trần Xuân V. cũng đi ăn cúng về ngang qua. Thấy Trọng, V. nói: "Nhậu nữa không ông?". "Không nhậu nữa, mày về đi", Trọng trả lời ngay. Cho rằng đối phương xem thường và có ý đuổi mình về nên V. tức giận chửi Trọng. Thấy V. nhỏ hơn mà lại ăn nói hỗn xược, nên Trọng lăm le đòi đánh. Lời qua tiếng lại được một lúc thì cả hai lao vào ẩu đả. Được những người hàng xóm gần đó can ngăn nên cả hai mới chịu buông tay, sau đó ai về nhà nấy.

    Tưởng rằng mọi việc đã kết thúc khi V. ra về, nào ngờ đây lại là đỉnh điểm của một bi kịch đau lòng sắp xảy ra. Về tới nhà, vẫn còn ấm ức chuyện mình rủ nhậu mà bị khước từ nên V. vội vàng chạy xuống bếp, lấy một chiếc rựa, hậm hực chạy đến tìm Trọng "tính sổ". Lúc này, Trọng đang ngồi nói chuyện vui vẻ với vợ ở vỉa hè thì bất ngờ nghe tiếng ai đó la lớn: "Nó cầm rựa xuống kìa". Hoảng quá, vợ Trọng khuyên chồng vào nhà cho êm chuyện nhưng Trọng không nghe vì cho rằng V. nhỏ mà láo, hơn nữa còn là hàng xóm láng giềng của nhau mà lại có thái độ hung hăng, ngang ngược như vậy thì phải trị đến cùng. Trọng bước ra trước, nhìn xung quanh thấy có một cây gỗ tròn nằm ở mép sân liền nhặt lên làm hung khí để nghênh chiến.

    Cả hai lao vào tấn công nhau. Trọng nhanh tay hơn dùng cây gỗ đánh mạnh vào vùng thái dương phải của V. làm nạn nhân ngã xuống đất, bất tỉnh. Nhìn thấy V. nằm bất động trên nền đất, lúc này Trọng mới thực sự thức tỉnh, vội vàng bế người hàng xóm lên xe đưa đến bệnh viện cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương quá nặng, gây vỡ lún xương sọ vùng trán thái dương phải, chảy máu nội sọ chèn ép não nên nạn nhân đã tử vong sau 3 ngày cấp cứu.

    Phiên tòa đẫm nước mắt

    Vụ án đã khép lại, song sự đau đớn vẫn còn hiện hữu trên khuôn mặt khắc khổ của những người phụ nữ bất hạnh. Từ một vụ việc hết sức đơn giản, không đáng để xảy ra một kết cục đau lòng, thế mà chỉ vì trách nhau lời ăn tiếng nói, Trọng đã cướp đi mạng sống của người khác, gieo nỗi đau lên một gia đình nghèo.

    Phiên tòa sơ thẩm diễn ra trong không khí vắng lặng và buồn bã. Những giọt nước mắt không ngừng rơi, kèm theo những tiếng nấc nghẹn ngào khiến những người chứng kiến quặn thắt. Ngồi ở hàng ghế dành cho những người liên quan là cha, là mẹ của bị cáo, họ cũng đau đớn vô cùng khi nhìn đứa con trai tội lỗi đang run rẩy đối mặt với sự trừng trị của luật pháp.

    Đứng sau vành móng ngựa, Trọng thừa nhận không có hiềm khích, hay mâu thuẫn gì với bị hại, sự việc diễn ra là ngoài ý muốn. Biện minh cho hành vi giết người của mình, bị cáo Trọng cho rằng: "Do lúc đó bị cáo cũng có chén rượu, giận quá mất khôn, bị cáo không kiềm chế được bản thân nên sự việc mới ra nông nỗi này". Nói xong, Trọng cúi gằm mặt, hai bàn tay xoa xoa vào nhau với vẻ ăn năn, hối cải vì những gì mà mình đã gây ra cho V..

    Bên hàng ghế dành cho gia đình người bị hại, vợ và mẹ nạn nhân ngồi thẫn thờ. Mỗi lần nghe bị cáo nhắc đến tên chồng, tên con trai, hai người phụ nữa ấy lại co rúm người, vẻ mặt vô cùng đau đớn. Bị Trọng cướp đi người thân, nỗi đau của gia đình bà Nguyễn Thị Thu Y. (mẹ ruột của V.) không gì bù đắp được. Thế nhưng, tại phiên tòa xét xử hôm ấy, những người dự khán vô cùng xúc động khi chứng kiến tấm lòng bao dung của hai người phụ nữ nhân hậu xin giảm án cho kẻ đã gây ra cái chết thương tâm của chồng, con trai mình.

    (báo giấy) Nước mắt láng giềng trong phiên xử gã trai sát hại hàn

    Bị cáo Trọng bất ngờ trước việc gia đình bị hại xin giảm án cho mình.

    Tất cả là vì tình người

    Đối diện với những kẻ đã cướp đi mạng sống đứa con trai ngoan hiền, tại phiên tòa, những tưởng người mẹ ấy sẽ dùng ánh mắt chứa đựng sự căm hận cùng với những lời lẽ kết án cay nghiệt, hoặc chí ít cũng sẽ hả hê, thỏa mãn với bản án kết tội được tòa đưa ra. Nhưng không, người ta chỉ thấy ở phiên tòa ấy sự bao dung, tấm lòng vị tha, độ lượng giữa con người với con người, tình làng nghĩa xóm cao đẹp ở một vùng quê nghèo mà thôi.

    Thay vì lấy oán trả oán, người mẹ tội nghiệp ấy cố kìm nén nỗi đau, gắng gượng đứng dậy khẩn thiết xin tòa giảm án cho kẻ đang tâm tước đoạt mạng sống của con trai mình: "Con tôi cũng chết rồi, dù gì thì hai bên gia đình chúng tôi cũng là hàng xóm láng giềng của nhau mấy chục năm nay, sự việc đau lòng cũng đã xảy ra, đau thương mất mát cũng từng nếm trải, cho nên mong tòa xem xét, giảm nhẹ hình phạt để Trọng sớm được trở về làm lại cuộc đời chăm sóc vợ và con thơ. Tôi làm như vậy tất cả là vì chữ tình mà thôi".

    Từ ngày chồng mất, một mình chị H. (vợ của V.) phải vất vả nuôi con với nỗi đau vô bờ bến. Hằng ngày nhìn đứa con thơ chưa đầy hai tuổi vẫn còn chưa ý thức về cuộc sống xung quanh mà phải chịu cảnh mất cha quá sớm khiến nỗi đau của chị như thể tăng lên gấp bội. Những tưởng chị sẽ căm hận, và yêu cầu xử nặng hung thủ, nào ngờ, với giọng điệu tha thiết, chị xin pháp luật nương tay, để bị cáo trở về với gia đình, làm lụng nuôi con. "Bị cáo có bị xử như thế nào thì chồng tôi cũng không thể sống lại được. Đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh người chạy lại, tôi hy vọng Trọng sẽ sớm làm lại cuộc đời", chị H. nhỏ nhẹ chia sẻ.

    Cảm động trước tấm lòng vị tha của gia đình V., Trọng cảm thấy day dứt và ân hận bội phần, gục đầu xuống vành móng ngựa khóc thút thít. Chỉ đến khi chủ tọa cho phép được nói lời sau cùng, Trọng mới ngẩng cao đầu với những giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má hõm sâu, bị cáo quay người về phía bị hại, giọng run run: "Xin cảm ơn bác và em. Xin mọi người tha thứ cho tôi!".

    Tòa nhận định hành vi của bị cáo là nguy hiểm, đáng lý ra phải trừng trị nghiêm, tuy nhiên, xét quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối hận, tại phiên tòa gia đình nạn nhân cũng xin giảm cho bị cáo một phần hình phạt, nên HĐXX chỉ tuyên phạt Trọng mức án 8 năm tù giam về tội giết người.

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nuoc-mat-lang-gieng-trong-phien-xu-ga-trai-giet-nguoi-vi-cau-noi-a52099.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan