(ĐSPL) - Cái thai đã trên 7 tuần tuổi nên em không thể dùng thuốc mà phải tiến hành nạo hút. Mới bước vào phòng khám, nhìn thấy các dụng cụ y tế trên bàn Tâm đã òa khóc nức nở.
Có cha mẹ làm nghề kinh doanh, bận rộn tối ngày nên N.Tâm, học sinh một trường THPT tại Hà Nội) thường xuyên phải ở nhà một mình. Dù được đáp ứng đầy đủ về vật chất, muốn gì là được nấy nhưng Tâm luôn sống trong cảm giác thèm khát một bữa cơm gia đình ấm cúng.
Cha mẹ không bao giờ có thời gian ngồi lắng nghe em tâm sự, nên mỗi khi vui, buồn, Tâm thường lên mạng kết bạn để giải khuây. Tình cờ Tâm quen biết và trở nên thân thiết với Dũng, một người bạn “cùng cảnh ngộ”.
Dũng hơn Tâm 5 tuổi và là một “đại gia” từng trải trong chuyện tình trường. Bị những lời mật ngọt dụ dỗ, lại đang thiếu thốn tình cảm, Tâm nhanh chóng ngã vòng tay Dũng.
Mới quen biết được vài tuần, Dũng đã ngỏ ý đưa Tâm vào... nhà nghỉ, bị cơn say tình làm cho “choáng váng”, Tâm sẵn sàng trao cho Dũng đời con gái không chút đắn đo. Vậy là cứ một tuần vài lần, hết giờ tan học, còn mặc nguyên đồng phục, Tâm lại được Dũng đón đi chơi, xem phim và điểm đến cuối cùng luôn luôn là... nhà nghỉ.
|
Nỗi sợ hãi của nữ sinh phải đi phá thai một mình. |
Rồi điều gì đến cũng phải đến, một thời gian sau Tâm phát hiện mình có thai. Những tưởng anh chàng người yêu sẽ bên cạnh mình trong khoảng thời gian khó khăn này, nhưng nào ngờ khi nghe tin “dữ” thì Dũng khăng khăng đòi chia tay, mặc cho Tâm khóc lóc, van xin.
Đau đớn, nhục nhã, ê chề, suốt một tuần dài Tâm sống trong tâm trạng bất an, lúc nào cũng cảm thấy lo sợ, không biết mình phải làm gì lại cũng không dám cho bố mẹ biết chuyện. Càng giận bản thân dại dột bao nhiêu, Tâm càng cảm thấy có lỗi với cha mẹ, xấu hổ với chính mình bấy nhiêu.
Lo lắng, mất ngủ nhiều khiến Tâm trở nên phờ phạc, mệt mỏi, chán nản, em chẳng còn nghĩ gì đến chuyện học hành. Không muốn mọi người biết chuyện, Tâm lầm lũi tìm đến một cơ sở tư nhân để phá thai.
Cái thai đã trên 7 tuần tuổi nên em không thể dùng thuốc mà phải tiến hành nạo hút. Mới bước vào phòng khám, nhìn thấy các dụng cụ y tế trên bàn Tâm đã òa khóc nức nở, Tâm tưởng như chết luôn được trong căn phòng chật hẹp, tanh tưởi.
Sau 20 phút "hành xác", Tâm gần như ngất lịm đi trên chiếc giường chênh vênh.
Cơn đau về thể xác đã qua, nhưng nỗi ám ảnh về tinh thần thì khó có thể nguôi ngoai. Ngày nào Tâm cũng gặp phải ác mộng, hình ảnh những khuôn mặt tái nhợt vì đau đớn, tiếng la hét, tiếng những dụng cụ y tế va vào nhau lạnh lẽo, mùi tanh tưởi của phòng phá thai nhỏ bé ngột ngạt vẫn còn rõ như in trong tâm trí.
Cứ bật tỉnh dậy là Tâm lại ngồi ôm mặt khóc nức nở, Tâm khóc vì hối hận, em trách mình dại dột, em cảm thấy có lỗi với cha mẹ và cả đứa con mà em đã nhẫn tâm bỏ đi...
Luật xưa: Phá thai là phạm trọng tội Thời xưa, phá thai là một trọng tội. Năm 1923, Pháp ban hành luật mới giảm nhẹ cho tội phá thai xuống khinh tội. Phá thai là làm cho bào thai ra khỏi tử cung người mẹ trước ngày sinh nở, mục đích để giết chết hài nhi. Nếu hài nhi lọt lòng mẹ mà còn sống thì không phạm tội phá thai mà phạm tội toan phá thai; còn nếu hài nhi sống vài ngày rồi chết thì tòa án có thể buộc người toan phá thai vào tội ngộ sát. Điều 317 Hình luật canh cải của Việt Nam (năm 1912) thì quy định thầy thuốc, bà đỡ, nha sỹ, dược sỹ hay bất cứ ai giúp đỡ phương tiện hay làm dễ dàng việc phá thai hay toan phá thai (như cho ăn, cho uống thuốc, đánh đập hoặc làm bất cứ cách nào đó khiến người đàn bà mang thai phải sinh non, dù có sự ưng thuận của chị ta thì cũng phạm tội). Kẻ phá thai sẽ bị phạt từ 1 –5 năm tù và phạt tiền từ 5.000 – 10.000 đồng x 40, có thể bị cách chức tạm thời hoặc cấm hành nghề vĩnh viễn. Nếu người đàn bà tự phá thai thì mức phạt nhẹ hơn, từ sáu tháng đến hai năm tù và phạt tiền từ 100 – 2.000 đồng x 40. Nếu để cứu mạng sống của người mẹ mà bác sĩ phải mổ lấy thai ra thì không bị tội. Pháp luật xưa nghiêm khắc với việc phá thai đến nỗi ngay cả khi mới mang đồ nghề đến nhà thân chủ để phá thai cho chị ta như đã hẹn, chịu để cho thai phụ phá thai trong nhà mình cũng bị xử tội đồng lõa hoặc chính phạm. Báo chí bị cấm tường thuật cuộc tranh luận trong các phiên xử về tội phá thai, tuy nhiên không bị cấm công bố những bản án của các vụ án đó. Nạn nhân của việc phá thai, dù đã tham dự vào việc ấy nhưng vẫn có thể yêu cầu bồi thường thiệt hại trước tòa hình sự. Nếu người mẹ cũng chết thì người cha của thai nhi có quyền kiện kẻ phá thai đòi bồi thường với tư cách là người bị thiệt hại chứ không phải với tư cách là người thừa kế gia tài của vợ. Hoàng Việt hình luật áp dụng cho miền Trung quy định “nặng tay” hơn với tội phá thai. Người vi phạm sẽ bị phạt từ 5 – 10 năm tù hoặc khổ sai. |
Link bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/noi-so-hai-cua-nu-sinh-phai-di-pha-thai-mot-minh-a32060.html