(ĐSPL) – Tuổ? trẻ chẳng a? xua đuổ? mà cứ cắm đầu, cắm cổ chạy khỏ? ta. Kh? qua tuổ? 28 – tức là đã thoát án k?m lâu thì cá? chữ Ế lạ? càng đè nặng xuống tâm trí đàn bà.
Kh? 18 và cả kh? đã 25 tô? luôn háo hức nếu tình cờ được nghe ca khúc “Happy New Year” vọng ra từ cửa hàng nào đó mỗ? lần chạy xe ngoà? phố. Khỏ? phả? nó? ngườ? con gá? trẻ trung kh? đó mong chờ Tết đến nhường nào. Tết là sẽ được thảnh thơ? hoàn toàn, không g?ấy tờ sổ sách không có cá? deadl?ne công v?ệc nào thúc g?ục sau lưng; là được đánh má hồng, tô son đỏ, d?ện những bộ váy mớ? nhất cùng ba mẹ đ? thăm ngườ? thân; là được cùng bạn bè quây quần quanh những nồ? lẩu nó? chuyện quên thờ? g?an.
Tuổ? trẻ chẳng a? xua đuổ? mà cứ cắm đầu, cắm cổ chạy khỏ? ta - Ảnh m?nh họa
Nỗ? háo hức mong chờ Tết, n?ềm vu? sướng rộn ràng của những ngày xuân vơ? dần kh? tô? lần lượt bước qua bốn cá? mốc k?m lâu trong đờ? con gá? mà vẫn cứ ế dà?. Bố mẹ, bạn bè a? cũng hố? thúc. Mọ? ngườ? có vẻ còn sốt ruột hơn cả “nạn nhân” chính trong trò “đỏ đen” này của tình duyên.
Nếu không quá cao ngạo và bớt cứng đầu đ? một chút thì tô? đã được g?ả? thoát khỏ? cảnh “buồng không nhà trống” kh? bước qua mốc k?m lâu thứ ha?, tức là năm 24 tuổ?. Ngườ? đàn ông kh? đó quá hoàn hảo, hoàn hảo từ vẻ bề ngoà? cho tớ? công danh sự ngh?ệp. Nhưng để ghép mình vừa khít vớ? sự hoàn hảo ấy tô? buộc phả? từ bỏ công v?ệc hướng dẫn v?ên du lịch – n?ềm đam mê được tô? nuô? nấng từ kh? còn là một cô bé sún răng, để tóc quả dưa.
Nhưng không, tô? yêu những khoảng trờ? mớ? hơn không g?an đủ đầy bị vây hãm sau những bức tường k?ên cố. Hơ? ấm tỏa ra từ vòng tay đàn ông vạm vỡ, rẵn chắc sao có thể đem đến nguồn sống cho cá? thân hình và tâm trí ưa thích bay nhảy của cô gá? 24 kh? ấy. Thế nên thà không lấy chồng chứ không có chuyện tô? bỏ v?ệc, ngoan ngoãn về làm vợ của một ngườ? chồng g?àu có.
[…]
Tuổ? trẻ chẳng a? xua đuổ? mà cứ cắm đầu, cắm cổ chạy khỏ? ta. Kh? qua tuổ? 28 – tức là đã thoát án k?m lâu thì cá? chữ Ế lạ? càng đè nặng xuống tâm trí đàn bà. Đô? kh? vì nỗ? ám ảnh của những chấm đồ? mồ? xuất h?ện trên gò má, những vết chân ch?m chạy dà? mã? nơ? đuô? mắt, tô? cũng định gật đầu bừa một a? đó cho xong nghĩa vụ nhưng mọ? chuyện chẳng bao g?ờ là dễ dàng cả.
Cá? nghĩa vụ đàn bà kh?ến mỗ? ngày của tô? qua đ? vớ? bao chờ mong, khắc khoả?. Chẳng còn thấy đ?ều gì ngọt ngào, lãng mạn trong những buổ? hò hẹn cà phê cùng những “đố? tác” mớ? quen, cảm thấy sợ sợ mỗ? lần đ? thăm đám bạn s?nh con ở bệnh v?ện và không hứng thú kh? nhận được t?n nhắn chúc mừng s?nh nhật vào lúc 0h đêm như kh? còn son trẻ…
Nhìn tụ? thanh n?ên trẻ trung ở cơ quan háo hức lên kế hoạch ăn chơ? đêm g?ao thừa mà tô? càng não nề ruột gan. Năm mớ? ơ? đến để làm gì cho ngườ? đàn bà ế này phả? nghe thêm bao nh?êu lờ? g?ục dã… Qua g?ao thừa rồ?, vậy là tô? đã thành đàn bà 30...
Đàn bà 30
Báo Đờ? sống và Pháp luật