Người ta nói, bị va chạm với taxi, xe khách không sao, chỉ có xe đón dâu là gặp nạn, hiện tại lái xe và chú rể được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Vậy là tiệc cưới bỗng tan tành, nhà gái nháo nhào, bàn tán.
Chuyện xảy ra cách đây hơn 2 năm, thế nhưng nỗi đau mất chồng của My vẫn chưa hề nguôi ngoai. My là đứa bạn thân với tôi từ thủa hai đứa còn mặc quần thủng, có chuyện gì hai đứa cũng chia sẻ với nhau, có lẽ mọi thứ chúng tôi đều có thể san sẻ cho nhau, ngoại trừ chồng. Nó thường nói “Tôi có thể cho bà bất cứ thứ gì tôi có trừ anh Nam, bà mà xí xớn anh ấy là chết với tôi. Đợi học xong, chúng tôi sẽ kết hôn lúc ấy nhờ bà bê tráp ha…”. Nó vẫn hay đùa giỡn tôi như vậy vì nó biết tôi không thích yêu đương.
Lúc nào tôi cũng mong điều tốt đẹp nhất đến với nó, vậy mà vẫn xui ở đâu lại rơi trúng đầu nó ngay trong ngày kết hôn.
My đẹp, nhiều tài lẻ, học giỏi, được nhiều người theo đuổi. Và Nam là người con trai duy nhất My yêu, với tính cách của My thì đã yêu ai là nó yêu đến chết luôn. Tôi vẫn thường ghen tỵ tình yêu của nó với Nam. Sau gần 7 năm yêu nhau, cuối cùng cũng đến ngày hạnh phúc của My.
Ra trường được gần 3 tháng thì My thủ thỉ thông báo với tôi, mặc dù tin báo ấy chẳng có gì là mới mẻ, hay ngạc nhiên, ai chẳng biết là nó sẽ cưới, và cưới ai, chỉ có điều là khi nào thôi. Bữa đó, nó mời tôi đi ăn rồi tuyên bố “Tôi với anh Nam cuối tuần này đi chụp ảnh cưới, nửa tháng sau sẽ theo chàng về dinh đó, bà có tiếc không, mà nhớ giữ lời bê tráp cho tôi đấy…”. Trời ơi, làm sao nó có thể đối xử với tôi như vậy được chứ, nó bắt tôi bê tráp cho nó để nó được hả hê, chọc ghẹo vào gái ế như tôi.
Ngày My đi chụp ảnh cưới tôi cũng lẽo đẽo theo sau xách hành lý cho nó, chỉ cần nhìn thấy nó cười hạnh phúc là tôi cũng vui lây rồi. Ấy thế mà hạnh phúc ngắn chẳng tày gang. Đúng vào ngày trọng đại nhất cuộc đời nó thì anh Nam ra đi mãi mãi.
Ảnh minh họa. |
Hôm đó, nhà gái đã đông đủ, cô dâu diện áo dài xinh xắn, còn tôi cũng đang mặc áo dài bê tráp hồi hộp thay cho bạn thì hay tin “Xe nhà trai gặp tai nạn giữa đường,…”. Nghe đến đó, ai cũng hốt hoảng, chỉ có cái My là nghẹn đắng không nói lên lời. Nó cố bám chặt vào tôi để nghe tiếp thông tin. Mọi người nhao nhao hỏi, “có ai bị thương không? Chú rể thì sao? Tai nạn ở đâu?...”.
Người ta nói, bị va chạm với taxi, xe khách không sao, chỉ có xe đón dâu là gặp nạn, hiện tại lái xe và chú rể được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Vậy là tiệc cưới bỗng tan tành, nhà gái nháo nhào, bàn tán. Mọi người kéo chặt lấy cô dâu, sợ cô dâu xúc động. Ấy vậy mà đứa con gái mạnh mẽ như My lại ngất lịm đi khi hay tin chú rể gặp nạn.
Điều gì đến rồi cũng đến, trong vụ tai nạn xe ấy, tài xế bị thương nhẹ, còn chú rể thì ra đi mãi mãi. Liệu có phải vì ông trời ghen với nó nên mới cướp đi người nó yêu thương nhất trong giờ phút quan trọng nhất. Tôi còn không dám nghĩ đến hình ảnh lúc con bé My tỉnh lại nó sẽ như thế nào nữa.
[poll3]1687[/poll3]
Nó ôm quan tài gào khóc không cho ai động vào đến khi ngất lịm đi. Nhìn hình ảnh nó lúc bấy giờ ai cũng quặn lòng. Vậy mà 2 năm rồi, đã 2 năm trôi qua nó vẫn không quên được hình bóng người đã mất, không chịu thoát ra khỏi vỏ ốc, nó cuộn mình sâu trong đó, tự dằn vặt bản thân, tự trừng phạt bản thân. Nó nói, nó sẽ không yêu ai, không lấy ai hết.
Làm thế nào tôi mới có thể thay đổi được nó, làm thế nào để xóa đi những ký ức buồn, làm thế nào để con bé My trở lại là chính nó?
THÙY NGUYỄN