G?á như ngày ấy mình đừng gặp nhau. Hay cứ cho là gặp nhau, anh đừng tán tỉnh, đẩy đưa, để em vào cuộc tình tộ? lỗ? này, g?ờ em đã chẳng đau, chẳng khổ.
Em là gì g?ữa bộn bề cuộc sống của anh? Câu hỏ? rất nh?ều cô gá? như em muốn hỏ? ngườ? mình yêu. Em chẳng thể có câu trả lờ?. Em và anh, ha? con ngườ?, ha? hoàn cảnh, ha? quan đ?ểm sống khác nhau quá nh?ều. Vậy mà chẳng h?ểu sao mình lạ? đến vớ? nhau. Đến bây g?ờ, trả? qua bao thăng trầm trong mố? quan hệ mà bản chất chẳng có gì tốt đẹp này, cuố? cùng em vẫn là kẻ cô đơn. Em nhận ra kh? quá muộn, đánh đổ? quá nh?ều và không thể dừng lạ? dù đã chứng k?ến nh?ều cuộc tình đau khổ của dương g?an, kh? đã nghe ngườ? ta nó? quá nh?ều những câu chuyện kết thúc chẳng có hậu của ngườ? thứ ba.
Em nghĩ mình đủ thông m?nh, bản lĩnh để vượt qua cám dỗ cuộc đờ?, g?ữ trọn vẹn ha? chữ “chung tình” của ngườ? con gá?. Em chẳng làm được dù trong g?ây phút ngã vào vòng tay anh, em thấy có lỗ? rất nh?ều vớ? một ngườ? đã yêu, gắn bó suốt bao năm dà?. Cuố? cùng, em buông tay ngườ? ấy để chấp nhận làm tình nhân bé nhỏ bên anh, sự đánh đổ? b?ến em thành kẻ phản bộ? trong tình yêu, một ngườ? con gá? đáng bị ghê sợ, hận thù.
Em chạnh lòng, xót xa kh? thấy anh sum vầy hạnh phúc bên g?a đình (Ảnh m?nh họa)
G?á như ngày ấy mình đừng gặp nhau. Hay cứ cho là gặp nhau, anh đừng tán tỉnh, đẩy đưa, để em vào cuộc tình tộ? lỗ? này, g?ờ em đã chẳng đau, chẳng khổ. Em nhìn cuộc sống, tình yêu bằng màu hồng của tuổ? 20, ngỡ mọ? chuyện sẽ hoàn mỹ, đẹp như cách em nghĩ, sẽ chẳng có gì là không thể. Sự thật đúng như thế, chỉ có đ?ều cá? không thể trở thành có thể. Em từng hạnh phúc kh? anh quan tâm từng bữa cơm, hộp sữa, từng cuộc đ?ện thoạ?, t?n nhắn vộ? chỉ để hỏ? em đã về tớ? nhà chưa.
Từng cảm thấy tình yêu mình đúng nghĩa kh? anh sợ em g?ận hờn, chạy theo em chỉ để hỏ? cho được vì sao em bực mình, kh? sáng chủ nhật nào cũng dành cho em một quán cà phê, kh? ôm em trong tay thì thầm nó? nhỏ sau này mình có con nhé em. Có lẽ cá? gì dễ đến cũng dễ đ?, cá? gì kh? đã quen thuộc quá cũng chẳng còn ý nghĩa phả? g?ữ gìn. Cá? em chẳng bao g?ờ t?n sẽ xảy ra là cách anh đố? xử hôm nay. Anh chẳng còn quan tâm em ăn ngủ, học hành, làm v?ệc như thế nào, cứ cho là anh vô tâm, nhưng những đ?ều nhỏ nhất anh có thể làm cho ngườ? khác lạ? chẳng thể làm cho em, dù vớ? em nó rất có ý nghĩa.
Anh cũng chẳng còn dành cho em thờ? g?an bên anh, cho em thêm một lần để tựa va? anh kh? buồn, kh? muốn òa khóc. Anh cũng chẳng b?ết em chạnh lòng, xót xa kh? thấy anh sum vầy hạnh phúc bên g?a đình, kh? nhìn anh tự tay nấu cơm cho vợ con. Anh không còn muốn em b?ết về g?a đình, công v?ệc, các mố? quan hệ của anh. Anh sợ em trở thành mố? ràng buộc đến mức e dè cả những chuyện chăn gố?. B?ết là vậy nhưng anh vẫn chẳng thắng nổ? ham muốn tầm thường của ngườ? đàn ông. Anh tìm đến em kh? mệt mỏ?, cần ngườ? g?ả? quyết nhu cầu.
Em, ngườ? con gá? vốn đã thuộc về anh cũng chẳng thắng được sự cám dỗ ấy. Để rồ?, dẫu b?ết là đau, xót xa vẫn đến kh? anh cần. Em trách mình yếu đuố?, không đủ bản lĩnh để thoát khỏ? cuộc tình đầy nước mắt cho r?êng mình. Kh? nhận ra anh chẳng còn dành cho em một chút yêu thương như ngày ấy cũng là lúc bên em chẳng còn gì cả. Em đã đánh đổ? quá nh?ều cho những ngày tháng có anh, đánh đổ? cả tình yêu bao năm dà? đằng đẵng vớ? bao kỷ n?ệm, đánh đổ? những ngày tháng vu? tươ? của tuổ? trẻ để chôn vù? trong nhớ thương, tủ? hờn, xót xa, tự tay hủy hoạ? một con ngườ? chưa trọn vẹn trong nỗ? n?ềm ân hận, day dứt có lẽ đến cuố? đờ?.
Đã quá muộn cho em dừng lạ? vì chẳng còn gì cả. Có chăng đó là cá? g?á em phả? trả kh? ngu ngốc và khờ dạ? bước vào con đường không lố? thoát này. Ngườ? em vứt bỏ tất cả để chạy theo, rốt cuộc cũng chỉ là một ngườ? đàn ông tham lam, ích kỷ, nhỏ nhen và tầm thường. Ngườ? có thể ôm em trong tay, ngủ vớ? em phút này, phút sau đã sỉ vả, co? thường em. Tạ? sao em không thể gạt anh ra khỏ? cuộc đờ? mình? Em không muốn một ngày, yêu thương trong lòng hóa thành thù hận. Em không muốn mình hận anh, ghét anh nhưng không muốn anh thấy em lụy tình mà đố? xử vớ? em như thế này thêm nữa. Nó? cho em b?ết, em phả? làm gì được không anh?
Hoa/ VNE