(ĐSPL) - Sau mấy ngày tất bật tổ chức lễ cưới cho con gái, vợ chồng ông Vũ Văn Mạnh lại hối hả chuẩn bị cho ngày lại mặt của con gái và chàng rể. Công việc bận rộn khiến căn bệnh tâm thần chuyển biến xấu, Mạnh thấy đầu óc quay cuồng, không làm chủ được hành vi của mình. Kết cục đau lòng, ngày vui của con bỗng trở thành thảm án khi Mạnh phát điên.
Thảm án bất ngờ
Sáng ngày 28/4, đứng dưới HĐXX của TAND TP Hà Nội, bị cáo Vũ Văn Mạnh (SN 1963, trú tại xã Yên Thường, Gia Lâm, Hà Nội) vẻ mặt đờ đẫn, biểu hiện đặc trưng của người mắc bệnh thần kinh nặng. Tại Toà, HĐXX hỏi câu nào Mạnh đều lí nhí nói không nhớ, không biết. Tuy nhiên, bà Nguyễn Thị Hồng, vợ bị cáo Mạnh đã cho Tòa biết toàn bộ hành vi phạm tội của chồng mình như cáo trạng công bố là đúng người đúng tội.
Theo tài liệu của cơ quan tiến hành tố tụng, khoảng 15h40 ngày 8/9/2011, sau khi ăn xong bữa tiệc lại mặt của con gái và con rể, Mạnh cầm một con dao (loại dùng chọc tiết lợn) đi từ bếp của gia đình về phía Vũ Văn Thắng, con trai Mạnh đang đứng trước nhà. Thấy bố giơ dao lên chém, Thắng liền nói: "Con xin bố, con xin bố" nên Mạnh không chém nữa. Cùng lúc đó, D., con rể Mạnh chạy đến can liền bị Mạnh đâm một nhát vào sườn trái làm D. ngã xuống đất. Dù D. cầu xin nhưng Mạnh vẫn nói "tao đâm chết mày". Thấy thế, Thắng lao vào giằng được con dao trên tay bố, còn bà Nguyễn Thị Hồng, vợ Mạnh và Vũ Kim Anh chạy xuống đưa D. ra ngoài đi cấp cứu.
Không dừng tay, Mạnh tiếp tục chạy vào bếp lấy một con dao nữa chạy ra ngõ rồi sang nhà Vũ Văn Tuyến, em trai Mạnh, ở sát bên cạnh. Thấy Mạnh cầm dao chạy sang, anh Tuyến sợ quá liền cùng vợ bỏ chạy vào trong nhà, khóa trái cửa lại. Không vào được nhà, Mạnh nhìn thấy Trần Hùng Vỹ và Phạm Văn Lợi, (cùng trú tại Yên Viên, Gia Lâm, Hà Nội) đang lắp cửa nhôm kính cho Tuyến, Mạnh liền dùng dao chém hai nhát vào đầu Vỹ. Vỹ giơ tay lên đỡ, sau đó cùng Lợi bỏ chạy ra sau nhà, thoát ra đường.
Không còn ai ở nhà Tuyến, Mạnh tiếp tục cầm dao đi ra đường liên thôn (ngõ xóm) sang nhà hàng xóm thì gặp Dương Thị Lan. Chẳng nói chẳng rằng, Mạnh giơ dao lên chém một nhát vào đầu Lan. Lan bỏ chạy, bị Mạnh đuổi theo vào trong nhà. Vừa vào đến nơi, Mạnh gặp Nguyễn Thị Hằng, cháu gọi Lan bằng mợ liền giơ dao lên chém. Hằng liền bỏ chạy. Khi Mạnh quay ra sân, y gặp bà Nguyễn Thị Nh., như con thú điên, y lao vào chém nhiều nhát vào đầu bà Nh. làm bà ngã gục tại chỗ và chết trên đường đi cấp cứu.
Mạnh tiếp tục sang nhà hàng xóm gặp cháu Vũ Việt Hưng, dùng dao chém hai nhát vào đầu và tay Hưng. Hưng bỏ chạy, Mạnh nhìn thấy chị Liên liền quay đầu đuổi theo chị này ra đến đường. Trên đường, Mạnh còn hung hãn chém thêm nạn nhân tên Son. Chỉ đến khi mọi người trong xóm cầm cuốc, xẻng chạy ra, Mạnh mới chịu dừng tay, bỏ chạy về nhà. Đến nhà, không hiểu vì lý do gì, Mạnh cầm dao, tự đập vào đầu, gây thương tích, sau đó, ra cơ quan công an đầu thú về hành vi của mình.
Bị cáo Vũ Văn Mạnh luôn cúi đầu trong vành móng ngựa. ảnh Thành Long. |
Tâm sự buồn của chàng rể
Bên lề phiên tòa, PV báo Đời sống và Pháp luật có dịp trò chuyện với anh D., con rể bị cáo Vũ Văn Mạnh. Theo cảm nhận của PV, dường như câu chuyện đau buồn của gia đình bên vợ nhà anh vẫn đeo đẳng chàng rể trong thời gian qua. Anh D. cho biết, trước khi về làm rể, anh được nghe nhiều chuyện về ông bố vợ tương lai. ông Mạnh là người thẳng thắn thật thà. Gần 20 năm trước ông đi bộ đội, nghe nói lúc đó ông có yêu một cô gái dân tộc ở vùng núi phía Bắc, hai người yêu nhau tha thiết nhưng không đến được với nhau. Từ ngày chia tay người yêu, rời quân ngũ về quê nhà ở Gia Lâm, Hà Nội, ông Mạnh bỗng phát bệnh tâm thần nhẹ. Được điều trị kịp thời nên căn bệnh này đã không phát triển nặng lên.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa đủ để ông Mạnh quên đi mối tình đầu. Năm 1989, ông cưới một cô gái chân quê, hai người sống với nhau khá hạnh phúc. ông hành nghề thợ mộc, sống chan hòa với bà con trong khu phố.
Đầu tháng 9/2011, cô con gái thứ hai của ông lên xe hoa với D., chàng rể người Thanh Hóa. Hai gia đình rất đồng thuận chúc phúc cho đôi trẻ trong ngày hôn lễ. Cũng vì lo lắng cho con cái, căn bệnh tâm thần nằm âm ỉ suốt mấy chục năm trong đầu ông được dịp bùng phát. "Hôm gây án, em thấy mặt bố em đỏ bừng lên, đôi mắt đỏ ngầu. Sau đó bố em cầm dao định chém con trai, em sợ quá nhảy vào can ngăn liền bị bố đâm một nhát vào phía thận trái", chàng rể của bị cáo nhớ lại phút gây án hãi hùng của bố vợ. Anh D. cho biết thêm, sau cú đâm chí mạng của bố vợ, anh mất quả thận trái, phải về quê nhà điều trị cả tháng trời. Đây là một nỗi buồn vô hạn, quá bất ngờ đến với gia đình anh đúng ngày vui của anh và con gái ông Mạnh.
Theo ghi nhận của PV, tại buổi xét xử, phía gia đình bị hại nêu quan điểm cần xem xét lại bản giám định tâm thần cho bị cáo và xét xử đúng người đúng tội. Hầu hết các bị hại đều cho rằng bị cáo không mắc bệnh tâm thần vì trước khi gây án, bị cáo là người bình thường, không đánh nhau, gây gổ với ai. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng, một người bình thường thì không thể nào cầm dao đâm con trai, con rể đến chí mạng như vậy?!
Trước Toà, bị cáo Vũ Văn Mạnh hoàn toàn nhận lỗi về phía mình. Trước những hành vi trên, Vũ Văn Mạnh bị HĐXX tuyên phạt chung thân về tội giết người. Nghe tòa tuyên án, gương mặt D. và những người thân của Mạnh buồn thiu. Dường như bản án ấy là quá nặng đối với Mạnh bởi khi phạm tội, Mạnh là người bị bệnh tâm thần, không làm chủ được năng lực, hành vi của mình.