Nếu không có đủ điều kiện để mua tặng mẹ những món quà đắt tiền thì những bài thơ xúc động, tình cảm nhân ngày 8/3 cũng đủ để bày tỏ tấm lòng của bạn.
Mẹ
Mẹ là tiếng hát câu thơ
Ru con vào những giấc mơ tuyệt vời
Du dương hai tiếng à ơi
Đong đưa con ngủ, suốt đời không quên
Mỗi ngày con lớn khôn lên
Trong vòng tay mẹ êm đềm thiết tha
Mẹ là tổ ấm mái nhà
Tình thương, cao cả, bao la, dạt dào
Lời mẹ dạy bảo ngọt ngào
Hiền từ, âu yếm, xiết bao ân tình
Mẹ là nắng ấm bình minh
Là bông hoa cúc đẹp xinh sáng ngời
Ơn mẹ biển rộng mây trời
Không gian ấp ủ cho đời con tươi.
Nay thì mẹ đã qua đời
Bỗng dưng hạnh phúc chơi vơi chiều tà.
(Sưu tầm)
Con muốn
Tặng mẹ kính yêu nhân ngày 8/3 sắp đến
Con muốn con mãi thời thơ trẻ
Để mẹ còn là thuở đôi mươi
Để con được nghe những lời khen mẹ
Ôi, em duyên ngập cả nụ cười!
Con muốn con mãi thời thơ trẻ
Để sà vào lòng mẹ chiều hôm
Để vấp ngã chạy về mách mẹ
Mẹ tìm nơi làm con ngã, đánh đòn.
Con muốn một khung trời cổ tích
Có đĩa bay chở mẹ lòng vòng
Cho cái gậy trở thành vô ích
Cho tóc mẹ mây trời trắng bong.
Con muốn viết bài thơ tặng mẹ
Mà ngôn từ mòn sáo chẳng nên câu,
Con đã hiểu trời xanh, biển bạc
Mà cứ nhòa trước mẹ sắc nâu.
Con muốn nghe mẹ ru muôn thuở
À ơi, à ơi muối mặn gừng cay…
Và con muốn đừng ai hát nữa.
Mẹ già như chuối chín cây.
(Sưu tầm)
Mẹ không có ngày 8/3
Có lẽ mẹ không biết
Cái ngày tám tháng ba
Có lẽ vì mẹ già
Nhà quê mình lam lũ.
Dường như khi con lớn
Là khi con đi xa
Cái ngày tám tháng ba
Dường như xa vời vợi.
Ở những chốn thị thành
Ngày này xôn xao lắm
Ở cánh đồng quê hương
Mẹ giờ này có lẽ...
Đang nhổ cỏ, bón phân
Vắt bùn đen cứu ruộng
Hoặc Mẹ đang tảo tần
Vì heo gà dịch bệnh.
Đôi khi con nhớ mẹ
Bằng cái nhớ người câm
Những món quà âm thầm
Giấu sâu trong tròng mắt.
Đôi khi sự liên tưởng
Đau nhói những tim người
Đôi khi sự so sánh
Càng trở thành khập khiểng.
Đôi khi con mua quà
Nhưng con đâu dám gởi
Chỉ vì sợ mẹ la
“Thằng bày chi khách sáo.
Mẹ chân lấm tay bùn
Nhớ ngày phân, ngày thuốc
Làm sao mà mẹ biết
Những ngày tám tháng ba.
(Sưu tầm)
Cuộc đời mẹ
"Trăm năm trong cõi người ta".
Tấm thân phụ nữ đã là tướng gia.
Một mình gánh vác việc nhà.
Việc không tên, tuổi, thêm đà việc con.
Sức tuổi trẻ, lúc còn son.
Xe hoa một chuyến, sang sông theo chồng.
Đời con gái, nhiều ước mong.
Mong sao lấy được người chồng thương yêu.
Cùng nhau chung sức sớm, chiều.
Xây lên hạnh phúc, thêm nhiều ước mơ.
Giấc mơ ấy, không phải mong là có.
Thời gian như gió lướt, mây trôi.
Quay đi ngoảnh lại thôi rồi.
Tóc sương điểm bạc, đồi mồi màu da.
Thêm đàn con nhỏ, vắng cha.
Hai vai nặng gánh tề gia, việc đời.
Vẫn vui tươi, vẫn yêu đời.
Vẫn lòng chung thuỷ, không lời oán chi.
Sớm, khuya vất vả chỉ vì.
Vì chồng, con cái xá gì gian nan.
Hoa tươi, tươi mấy cũng tàn.
Xuân thì biết mất, da nhăn hiện về.
Hỡi ai, ai vẫn mải mê.
Đông, Tây, Nam, Bắc nhớ về mẹ yêu.
Lòng mẹ hiền không lời nào tả hết.
Tình yêu con như vũ trụ bao la.
Vòng tay mẹ hơn vạn, vạn lời ca.
Chỉ bên mẹ mới là, là xuân thôi.
(Sưu tầm)
Tặng mẹ quà 8/3
Ngày xưa còn bé tí ti
Bàn tay mẹ dắt bước đi đầu đời
Ngậm đầu vú mẹ con cười
Bao nhiêu hy vọng đẹp tươi mẹ chờ.
Mẹ mong con lớn từng giờ,
Trong vòng tay mẹ vô bờ yêu thương.
Vất vả một nắng hai sương,
Triền đê cuối bãi lưng nương một mình.
Vì con mẹ phải hi sinh,
Bữa no bữa đói bùn sình reo leo.
Một đời mẹ vẫn kiếp nghèo
Mong con phương trưởng đừng theo phận mình.
Từ hoàng hôn đến bình minh
Thân cò lặn lội nhục vinh cũng đành.
Rồi con khôn lớn trưởng thành,
Từ dòng sữa mẹ ngọt lành yêu thương.
Nhìn con cắp sách tới trường
Bao nhiều cay đắng đời thường đều tan.
Mẹ cười vui sướng hân hoan,
Trong lòng con ngập miên man nỗi niềm.
Con đi trên khắp mọi miền
Trở về quê cũ mẹ hiền còn đâu.
Trên bia mộ mẹ, gục đầu
Mẹ đi để lại thương sầu lòng con.
Bao năm trông đợi mỏi mòn,
Hết chồng rồi lại đến con xa nhà.
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Con dâng lên mẹ đóa hoa cuộc đời.
Con đã khôn lớn mẹ ơi
Và luôn ghi nhớ những lời mẹ xưa.
Nghĩa trang hiu hắt cơn mưa
Thoảng nghe trong gió mẹ vừa đến đây,
Dịu dàng hơi ấm bàn tay
Ôm con như thể những ngày còn thơ.
Giật mình chợt tỉnh giấc mơ
Dường như hơi mẹ đến giờ chưa tan.
(Sưu tầm CLB Thơ tình yêu người lính)
Nắng yêu thương
Con chuồn chuồn đậu vào giấc mơ con
Nhắc cái nắng của trưa hè đổ lửa
Tiếng kẽo cọt đều đều nơi vách nứa
Tuổi thơ nghèo và êm ả ngày xưa.
Ve sầu kêu như than vãn suốt mùa
Trời nín gió bờ tre thôi xao xác
Góc sân tròn con ngây ngô câu hát
Cái oi nồng nghe như thể biến tan.
Võng chao nghiêng con khép mắt bình an
Giậu mùng tơi con chuồn chuồn ngủ gật
Chiếc quạt nan tay mẹ đưa tất bật
Gió biếng lười chơi thơ thẩn ngoài sân.
Con vụt lớn như làm một phép nhân
Nắng xô bồ, nắng bon chen xuôi ngược
Nắng suy tư và mưu toan mất- được
Con quên còn một mùa nắng yêu thương.
(Trương Hồng Thúy)
Quỳnh Chi (T/h)