Trải qua hai mối tình với hai người đàn ông Mỹ, có lúc tưởng chừng giấc mộng giàu sang đã mỉm cười. Tuy nhiên cuối cùng cô gái chết trong cô đơn bệnh tật, đứa con lai xinh xắn thì thất học theo bà ngoại bán vé số.
Đã bị trai Tây lừa, nhưng vẫn không chừa
Chị Nguyễn Thị Tú Đào (SN 1979, HKTT phường Tân Định, quận 1, TP.HCM) sinh ra trong một gia đình có 4 anh chị em nghèo khó, cha câm điếc không làm được gì. Cái ăn cái mặc hàng ngày của cả nhà trông chờ vào những đồng tiền đi bán vé số của mẹ.
Thương mẹ một mình bươn chải, học hết lớp 3, Đào bỏ học đi làm thuê giúp bố mẹ nuôi các em. Nhờ khuôn mặt thanh tú, dáng người cao ráo, Đào dễ dàng xin vào làm ở các quán cà phê sang trọng. “Cô bé lọ lem” luôn ấp ủ mơ ước một ngày mình sẽ kiếm được tấm chồng ngoại giàu sang.
Giấc mộng tưởng cũng đã thành khi Đào quen thân với một người đàn ông người Mỹ. Không bỏ lỡ “cơ hội”, cô gái rủ bạn tình thuê nhà chung sống như vợ chồng. Sống với nhau được 2 tháng, Đào mừng rỡ thông báo cho người tình biết mình có thai. Cứ ngỡ anh ta sẽ hạnh phúc và cưới cô làm vợ. Nhưng trái lại, “Sở Khanh ngoại quốc” bắt Đào bỏ đứa con trong bụng.
Đào và ông Mark những ngày còn mặn nồng. |
Thương con, người mẹ không đồng ý. Lợi dụng lúc Đào đang đi chăm mẹ ốm, gã trai Tây đã “cuốn gói” bỏ về nước không một lời từ biệt. Đau đớn ê chề khi nhận ra mình chỉ là thứ mua vui, Đào ôm bụng bầu về căn nhà trọ chật chội của bố mẹ tá túc.
Năm 2003, kết quả của “chuyện tình” chóng vánh là một bé trai bụ bẫm ra đời. Người mẹ lấy họ mình, tên người tình “Tây”, đặt tên cho con là Nguyễn Johnny. Không tiền nuôi con, Đào đi làm nhân viên phục vụ ở các quán bar.
Rồi tình cờ Đào quen Mark Thomas Mc Dermott, du khách người Mỹ lớn hơn chị đến 22 tuổi. Nghe người đàn ông đáng tuổi cha mình ngỏ lời yêu và muốn lấy làm vợ, Đào vội vàng đồng ý. Trước khi quay về Mỹ, ông bảo Đào đi tìm nhà rồi ông sẽ mua cho.
Bà Nguyễn Thị Hiệp (SN 1954, mẹ chị Đào) nhớ lại: “Đến tháng 8/2006, qua lời giời thiệu của một người quen, chúng tôi đã ưng thuận và mua căn nhà ở đường Phan Chu Trinh, phường 2, TP Vũng Tàu của ông Nguyễn Tử Trịnh. Ông Mark gửi tiền về cho hai mẹ coi tôi đi chồng tiền mua nhà và làm thủ tục chuyển nhượng ngôi nhà cho Đào đứng tên”.
Người tình Mỹ cho tiền mua nhà rồi đòi lại
Sau khi mua được nhà, Đào đưa cả gia đình về sống cùng. Thỉnh thoảng Mark qua thăm Đào ở chung như người một nhà. “Thời gian đó trong nhà luôn hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười. Đào được ông Mark yêu chiều hết mực. Bé Johnny được ông chăm sóc, thương yêu giống như con đẻ. Tưởng con gái đã tìm cho mình được bến đỗ chắc chắn, gia đình tôi ai cũng mừng”, bà Hiệp tâm sự.
Đầu năm 2007, sau khi sắp xếp công việc bên Mỹ, ông Mark qua Việt Nam để cùng Đào đi chụp ảnh cưới. Hai người dự định đến tháng 6/2007 sẽ tổ chức đám cưới rồi đưa Đào qua Mỹ sống. Thế nhưng “người tính không bằng trời tính”, vừa đặt chân đến Việt Nam, ông Mark bị tai nạn giao thông nên không đi chụp ảnh cưới được.
Cũng trong thời gian đó, không hiểu vì thân xác tiều tụy sau bao đêm bị những gã đàn ông Tây giày vò hay vì nguyên nhân nào, Đào phát hiện mình bị lao phổi nặng. Bệnh tật hoành hành, cô gái xuân sắc nhanh chóng biến thành một cô gái gầy sọp, khuôn mặt xanh xao, ốm yếu.
Nhìn vợ chưa cưới ngày nào cũng chìm trong thuốc men, những cơn ho dài sặc sụa, ông Mark quyết định đi tìm người tình mới và thẳng thừng tuyên bố: “Chúng ta chia tay đi. Giờ tôi đã yêu người khác rồi. Sắp tới tôi sẽ đưa cô gái đó về đây sống. Nhưng nếu cô không có chỗ ở thì có thể ở cùng bọn tôi…”
Người mẹ kể lại, con gái mình đã có lúc như phát điên, cả ngày cười sặc sụa. Nhưng vì con, cô gái phải giữ cho bằng được ngôi nhà. Đào “chiến đấu”: “Tôi không bao giờ chấp nhận cảnh hai người vợ sống cùng một nhà. Ông mà yêu người đó thì đưa đi chỗ khác mà sống. Đây là căn nhà của tôi, mang tên tôi”. Cũng từ giây phút đó, tranh chấp bùng nổ.
Bé Johnny là kết cục một lần “ôm mộng chồng ngoại” của chị Đào. |
Ông Mark Thomas Mc Dermott kiện người đẹp “hết xài” ra TAND TP Vũng Tàu. Mang trong mình căn bệnh lao phổi nặng nhưng Đào vẫn gắng gượng lê thân đến cơ quan chức năng theo đuổi vụ kiện, giành lại ngôi nhà cho con, cho mẹ. Nỗi uất ức, buồn tủi, thất vọng ê chề, sự giày vò “bán mình cho Tây” mà kết cục thân xác tàn tạ chẳng được gì, Đào ngày một bệnh nặng thêm. Tháng 8/2008, người đẹp năm xưa trút hơi thở cuối cùng khi phiên tòa tranh chấp nhà đất chưa kịp mở.
“Chồng Mỹ” cho rằng người đẹp Việt chỉ là “con ở”
Ôm đứa cháu mồ côi vào lòng, bà Hiệp kể: “Trước khi mất, con tôi đã lập di chúc với nội dung để lại căn nhà ở đường Phan Chu Trinh, phường 2, TP. Vũng Tàu cho cháu Nguyễn Johnny. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ rất rõ hình ảnh đôi mắt con tôi cố mở để trăng trối với tôi từng từ một: “Dù thế nào mẹ cũng phải giành lại ngôi nhà cho con của con. Con chết sẽ không nhắm mắt được nếu như ngôi nhà đó mất. Từ nay con không thể chăm sóc con được nữa. Linh hồn con sẽ về ở ngôi nhà đó để che mưa che nắng cho Johnny”.
Năm 2009, TAND TP. Vũng Tàu đã xét xử sơ thẩm, rồi phúc thẩm vụ án “tranh chấp quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà” giữa nguyên đơn ông Mark Thomas Mc Dermott và bị đơn là cháu Nguyễn Johnny. Vì không biết tiếng Việt, nguyên đơn ủy quyền cho 3 người Việt trả lời và tranh tụng tại phiên tòa. Theo bà Hiệp thì 3 người này trả lời trong phiên tòa hoàn toàn sai sự thật.
Theo bản án sơ thẩm và phúc thẩm, các nguyên đơn trình bày ông Mark muốn có một căn nhà tại TP.Vũng Tàu. Vì vậy tình cờ đi ngang đường Phan Chu Trinh, ông rất thích kiến trúc ngôi nhà nêu trên. Cũng vào thời gian này, ông Mark quen một cô gái Việt tên là Nguyễn Thị Tú Đào. Ông thống nhất với Đào, nếu mua được nhà thì sẽ nhờ Đào trông và đứng tên hộ căn nhà vì pháp luật Việt Nam không cho ông được đứng tên sở hữu căn nhà. Cô Đào đồng ý.
Tháng 1/2007, ông Mark trực tiếp gặp chủ nhà và đích thân thương lượng giá cả mua bán. Sau đó, ông Mark đưa cô Đào đến cho chủ nhà gặp mặt và thỏa thuận nhờ cô Đào đứng tên hộ căn nhà. Sau khi thỏa thuận mua nhà xong, ông Mark sẽ về nước và gửi tiền qua ngân hàng cho Đào. Sau đó ông qua Việt Nam cùng Đào đi chồng tiền nhà.
Ông Mark cũng cho biết thêm: “Cho Đào và gia đình Đào đến ở chỉ vì muốn nhờ Đào trông nhà. Hàng tháng gửi tiền về trả tiền điện, nước và trả công cho Đào. Chứ giữa tôi và Đào không có bất cứ quan hệ nào khác. Vì Đào này sinh lòng tham, muốn chiếm đoạt tài sản của tôi nên bất đắc dĩ tôi mới phải kiện ra tòa nhờ can thiệp”.
Hàng ngày Johnny cùng bà đi bán vé số kiếm tiền. |
Theo bà Hiệp, dựa vào những lời khai gian trá của người Mĩ như nêu trên, cả hai phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm đều giữ nguyên quyết định hợp đồng mua bán nhà là vô hiệu. Tòa công nhận quyền sở hữu nhà và quyền sử dụng đất tại đường Phan Chu Trinh, phường 2, TP Vũng Tàu là của ông Nguyễn Tử Trịnh và bà Vũ Thị Kiểm (vợ ông Trịnh). Buộc trả lại ngôi nhà cho vợ chồng ông Trịnh. Còn ông Trịnh có nghĩa vụ trao trả lại 200 nghìn USD (khoảng 4 tỉ VNĐ) cho ông Mark.
Không đồng ý với bản án tòa tuyên, đã 6 năm nay bà Hiệp lọm khọm dắt cháu Nguyễn Johnny mang đơn đi khắp các cơ quan chức năng ở Bà Rịa - Vũng Tàu để đòi lại căn nhà. Nhưng chờ mãi vẫn không một lời hồi âm. Cuối cùng bà quyết định dắt đứa cháu tội nghiệp lặn lội lên TP.HCM với hi vọng tìm được “phao cứu sinh”.
Bà Hiệp lau nước mắt: “Ông Mark tráo trở quá. Ông đã sống chung và đã có ý định lấy con gái tôi làm vợ thế mà ông lại nói không có quan hệ gì. Không yêu nhau mà ông lại gửi cho Đào những email tình cảm, đầy lời tâm sự yêu thương. Cả hai lại cùng nhau đi du lịch nhiều nơi, chụp với nhau vô số tấm ảnh tình cảm. Giá như con tôi đừng nuôi mộng lấy chồng Tây thì bây giờ đâu đến nỗi...”.