(ĐSPL) - Từng xuôi ngược phía bên kia cửa khẩu Lao Bảo (Quảng Trị), Hà Khẩu (Lào Cai) và Tân Thanh (Lạng Sơn), thế nhưng phải nói rằng, tệ nạn mại dâm ở Lạc Xao có những bí mật lần đầu tiên chúng tôi được biết đến. Không ít lần chúng tôi hoảng hồn khi nghe gái mại dâm nơi đây khoe tuổi tác của mình…
Cuộc giải nguy bất ngờ
Như đã thông tin ở kỳ trước, sau khi rời N.G quán, chúng tôi đến vũ trường Xayora. Thế nhưng, tại đây, chúng tôi chạm trán 4 tên mặt rô. Khi đang chuẩn bị hứng cú đấm của một tên thì vang lên tiếng thét của một người phụ nữ khiến không chỉ tôi bủn rủn chân tay, mà ngay cả những tên mặt rô cũng phải giật mình. Ngoái mặt lại, một người phụ nữ nhỏ nhắn đang rẽ đám đông đi vào, khoác trên vai là chiếc túi thường thấy của những người buôn bán ở chợ. Chị tuôn ra một tràng tiếng bản địa, sau đó bọn mặt rô lập tức thả chúng tôi và bỏ đi, thậm chí cả ông chủ khách sạn cũng chạy đến kéo ghế mời ngồi.
Thú thật, lúc đó tôi cũng không biết người phụ nữ này là người Lào hay người Việt, mãi đến khi chị vẫy Hoàn lại và nói tiếng Việt tôi mới được biết chị tên là H. - người quen của Hoàn, quê ở Hương Sơn (Hà Tĩnh). Trong khi tuổi chưa quá 45, nhưng chị đã hơn 20 năm có mặt ở Lạc Xao thông qua những chuyến hàng trao đổi. Chị kể, khi chị đang giao hàng ở đại lý gần khách sạn Xayaro thì thấy những người cửu vạn đang bốc hàng rủ nhau đi xem đánh nhau. Loáng thoáng nghe thấy những người Việt bị vây đánh, chị liền chạy đến và kịp thời giải nguy.
Nói về chuyện bọn mặt rô, chị H. vừa nói vừa chửi: “Chị rất ghét những người trăng hoa, tham hương muốn phấn. Tại nơi này, chị đã chứng kiến nhiều người Việt sang đây mua dâm bị đánh nhưng không bao giờ chị can thiệp, chỉ trừ những trường hợp bị nguy hiểm đến tính mạng". Biết chị trách mình, Hoàn thanh minh rằng, cả đoàn đang đi tìm hiểu để lên án tệ nạn mại dâm nơi đây. Như tìm được sự đồng cảm, chị đứng dậy nói: "Nếu vậy, tôi dẫn các chú đến một tụ điểm mới, để thấy được địa ngục trần gian của những đứa trẻ; nhưng tuyệt đối không ai được tham gia vào trò mua bán đó".
Rời khách sạn Xayaro, chúng tôi quay trở lại trung tâm chợ đón 2 đồng nghiệp đang nóng lòng chờ đợi sau khi đã tác nghiệp xong ở N.G quán. Theo lời chỉ dẫn của người dẫn đường kỳ bí theo cách gọi vui của anh bạn đồng hành, chúng tôi đi khoảng 100m rồi tấp xe vào khu vực đặt biển hiệu khách sạn Th.V. Chị H. bước xuống quan sát trước sau đó vẫy lái xe rẽ nhanh vào cổng khách sạn và đi sâu vào sân.
Trong ánh sáng lờ mờ của những bóng đèn hiên hắt ra, Th.V tọa lạc trên một khuôn viên khá rộng. Cạnh lối đi vào vừa đủ để 2 xe ô tô tránh nhau là hai dãy nhà hai tầng được xây theo kiểu kiến trúc Chăm – pa. Tiếp đó là phòng lễ tân "kiêm" căng tin với đủ loại đồ ăn, thức uống xuất xứ từ nước bản địa, hoặc Thái Lan, Trung Quốc, thậm chí có cả hàng Việt Nam chất lượng cao.
Đi vào sâu, qua một khoảng sân rộng có 6 chiếc xe ô tô bán tải mang biển kiểm soát của Lào và Thái Lan là một dãy nhà 4 tầng được thiết kế và xây theo kiểu hiện đại. Theo quan sát của chúng tôi, người làm ở đây ngoài một nam nhân viên trực lễ tân kiêm bán căng tin và khoảng 4 người khách mắt xanh mũi lõ, thì cả một không gian rộng lớn chỉ có 2 cô bé độ khoảng 14 - 15 tuổi đang ngồi bốc bún bằng tay cho vào miệng.
Thấy khách, họ không đon đả mời chào như ở nơi khác, thậm chí họ còn nhìn chúng tôi với con mắt dè chừng. Mãi đến khi chị H. xuất hiện thì những đứa trẻ mới đứng dậy chào với vẻ cung kính và đi theo chị vào phòng lễ tân. Đến lúc này, chị H. đã thay Hoàn làm phiên dịch viên cho chúng tôi và đặt vấn đề với nhân viên trực lễ tân người Lào tên Xí, nhưng Xí trả lời hiện nay không có đủ nhân viên, thậm chí những người khách mắt xanh mũi lõ này cũng đang phải chờ.
Căn phòng nơi các gái mại dâm "nhí" hành nghề bán dâm cho khách. |
Hoảng hồn trong thiên đường sung sướng
Đúng lúc đó, một chiếc xe 4 chỗ chạy nhanh vào sân và từ trên xe 4 "trẻ em" với trang phục trên Âu dưới Lào (mặc áo bò hoặc phao và váy theo kiểu truyền thống của Lào) bước xuống, xếp hàng dè dặt bước vào căng tin. Sau cái chỉ tay của Xí, những đứa trẻ này tiến lại bàn mà những vị khách mắt xanh mũi lõ đang chờ. Trái với sự dè dặt pha chút sợ sệt của 4 đứa trẻ, những ông tây mũi lõ lim dim mắt gật gù, cười khả ố. Thú thật, mặc dù đã được chị H. giới thiệu trên xe nhưng chúng tôi cũng không thể tin được gái mại dâm ở đây lại nhỏ bé đến thế. Nếu cho phép cộng trừ thì độ tuổi của họ trong khoảng 13 đến 16, thậm chí có em gái chỉ nhỏ như học sinh lớp 5 mà chúng tôi thường gặp. Nghịch cảnh xót xa là họ đứng lên thì chỉ đến ngang bụng của mấy tay khách làng chơi ngoại quốc.
Ngồi một lúc, Xí đưa chìa khoá phòng và những vị khách mũi lõ từng người đứng dậy dắt tay các tiểu gái mại dâm lên phòng. Khi những đôi "tình nhân" kia đã khuất sau các cánh cửa, chúng tôi quay sang bàn tán xôn xao. Với giọng trầm buồn, chị H. cho biết: “Nơi đây chỉ phục vụ khách quen, hoặc khách được người quen dẫn đến. Là người buôn bán lâu năm ở khu vực này nên bọn họ đều biết chị”. Điều này lý giải vì sao khi chúng tôi mới đến, tất cả đều tỏ ra dè dặt, chỉ đến khi chị H. xuất hiện, họ mới bình thường hành nghề.
Qua tìm hiểu, gái bán dâm ở đây độ tuổi vị thành niên, chỉ lúc nào có khách mới được điều từ nơi khác đến. Về giá phòng ở đây thì cực rẻ, dao động từ 40.000 kíp cho hạng trung và 60.000 kíp cho hạng sang (1.000 kíp tương đương với 2.745 VNĐ) cho một đêm. Còn giá bán dâm cho một lượt khách là 130.000 kip, nếu là người ngoại quốc giá sẽ cao hơn 1,5 lần bình thường.
Trong khi cả nhóm chúng tôi đang mải nói chuyện thì lần lượt các “em bé” bán dâm mở cửa chạy ra để lấy... bao cao su. Theo Xí, đó là do yêu cầu của khách, nếu không các em không có một sự bảo vệ nào trước nguy cơ các bệnh đường tình dục, đặc biệt là đại dịch HIV. Thấy chúng tôi chờ lâu, Xí liền bê ra mấy chai bia Lào và một đĩa thịt bò nướng cứng như gỗ.
Chừng nửa tiếng, các cửa phòng lần lượt mở, các đôi bước ra đi về bàn nơi họ bắt đầu. Vẫn là sự đối lập đến kệch cỡm, trong khi khách làng chơi phởn chí thoả mãn, gái mại dâm nhí tỏ ra phờ phạc. Có ông khách làng chơi muốn trao đổi để mua dâm thêm 1 lần nữa, nhưng không hiểu vì sợ sệt hay "quy chế" riêng mà tất cả đều lắc đầu trả lời "Bò đạy" (không được).
Thấy không thể lay chuyển được hai chữ "Bò đạy", 4 vị khách làng chơi gọi lễ tân tính tiền rồi bỏ đi với những tràng cười khả ố trong sự ngơ ngác của các cháu bé đang chờ những đồng tiền trên tay Xí. Tiến đến ngồi đối diện nhóm các bé gái, tôi thấy trên khuôn mặt còn rất ngây thơ của các em xuất hiện những quầng thâm, mắt thũng thể hiện sự mất ngủ và mệt mỏi.
Không nói không rằng, chúng uể oải đứng lên sau khi đã nhận đủ tiền và bước ra xe ô tô để quay về nơi xuất phát. Chúng tôi định bụng sẽ đi theo chiếc xe kia, nhưng chị H. ngăn lại vì ở đây ai biết việc của người ấy. Và lấy lý do phải chờ lâu quá, chúng tôi thanh toán tiền bia và thịt bò, rồi ra về. Trên con đường rời phố núi Lạc Xao, trong tâm trí chúng tôi vẫn ám ảnh đâu đó hình ảnh những “đứa trẻ” ngày ngày phải cắn răng cam chịu, bán mình cho những vị khách làng chơi, trong những căn phòng nhớp nhúa và rẻ rúng...
NHÓM PHÓNG VIÊN ĐIỀU TRA