Mái ấm Thiện Duyên là nơi má Mười đang nuôi dưỡng và cưu mang những mảnh đời bất hạnh, trẻ mồ côi, khuyết tật và người già neo đơn, không nơi nương tựa.
Ai đến Củ Chi (TP.HCM), hỏi đường vào Mái ấm Thiện Duyên chắc hẳn đều sẽ được chỉ tận tường, bởi nơi đây được xây dựng lên từ tấm lòng yêu thương vô bờ của má Mười, cũng là nơi đang nuôi dưỡng và cưu mang những mảnh đời bất hạnh, trẻ mồ côi, khuyết tật và người già neo đơn, không nơi nương tựa.
Má Mười, tên thật là Trần Thị Cẩm Giang, năm nay 83 tuổi, là người dày công xây dựng Mái ấm Thiện Duyên ở xã Phú Hòa Đông, huyện Củ Chi, TP.HCM.
Suốt 33 năm qua má Mười đã chăm sóc cho hơn 100 mảnh đời bất hạnh. Đó là những trẻ em bại não, trẻ sơ sinh bị bỏ rơi, người già neo đơn.
Tham gia cách mạng từ khi 14 tuổi, má Mười từng 5 lần ở tù, bị giam cầm và đày đọa. Trở về, má lập gia đình và sinh được 2 người con gái.
Nói về lý do nhận nuôi nhiều người kèm may mắn, má từ tốn kể: "Ở mảnh đất Củ Chi bom đạn, gia đình má đã từng được nhiều người giúp đỡ, cho cơm ăn, áo mặc. Sau ngày 30/4, nhiều gia đình từng giúp mình lâm vào cảnh khó khăn, con họ bị bệnh tật không có tiền chữa trị, nên má nhận nuôi".
Má Mười và những đứa con của mình. Ảnh: Tri thức trực tuyến |
Từ 3-5 đứa trẻ ban đầu, hiện ngôi nhà của má Mười đã có hơn 130 đứa trẻ, có đứa ba mẹ mang đến bỏ, có đứa má nhìn thấy ngoài đường rồi đem về nuôi, có đứa lành lặn nhưng đa phần là tật nguyền bởi di chứng của chất động màu da cam. Nhà đông con má phải làm đủ mọi việc để kiếm tiền.
"Trước đây sau khi giải phóng, chồng má được nhà nước cấp cho một căn nhà ở quận Bình Tân (TP.HCM), nhưng sau khi chồng má mất, má quyết định bán căn nhà đó đi để lấy tiền lo cho những đứa con tội nghiệp", mà Mười chia sẻ.
Hiện mái ấm được chia thành các khu vực riêng biệt phù hợp với từng nhóm như: Trẻ bại não, trẻ mắc bệnh nhẹ, trẻ bình thường, người già… Những đứa trẻ đến với mái ấm mà chưa có tên sẽ theo họ Trần của má, lấy tên đệm là Thiện (đối với con trai) hoặc Duyên (con gái).
Ngoài ra, nhiều người già đến với mái ấm cũng được chăm lo chu đáo và tìm được nơi nương tựa lúc cuối đời. Nhiều cụ xúc động nói rằng có thể thanh thản ra đi khi sẽ có người thắp cho mình nén hương.
"Tôi mong các con, các bà trong mái ấm có nơi ăn, nơi ở, có chỗ tránh mưa, nắng, rồi các cháu có hy vọng thay đổi cuộc đời hơn. Đó là tâm nguyện cuộc đời tôi", má Mười tâm sự.
Hoa Vũ (T/h)